Xuyên Nhanh: Nghịch Chuyển Số Phận - Chương 328: Nữ tu tiên trọng sinh (7)
Cập nhật lúc: 2024-11-07 19:55:40
Lượt xem: 3
Tuy gương mặt minh diễm động lòng người trong trí nhớ kia vẫn còn khiến cho người ta kinh diễm, nhưng trên mặt đã có một loại ngạo khí không xua đi được, nhìn lâu liền khiến cho người khác sinh ghét, không thân cận nổi. Có điều, lúc này trông Bách Hợp lãnh lãnh đạm đạm, một mái tóc dài cũng không búi, mặc áo bào vải thô rộng bình thường, nhưng phong thái kia lại càng xuất chúng hơn trong trí nhớ chính mình.
Hạ Thiên Băng nhìn Bách Hợp đầy cảnh giác, trong lòng hiện lên đủ loại ý niệm, nàng ta ngược lại muốn ra tay đánh đòn phủ đầu Bách Hợp, nhưng lúc này nàng ta lại không nhìn thấu tu vi của Bách Hợp, rõ ràng là trong trí nhớ của mình, vào lúc này tu vi của Hạ Bách Hợp chỉ mới là Trúc Cơ kỳ, hẳn là kém hơn mình bây giờ, nhưng lúc này nàng ta lại giống như đã thoát khỏi Trúc Cơ kỳ vậy, mang đến cho nàng một loại cảm giác nguy hiểm chỉ có tu sĩ Kim Đan kỳ tu sĩ mới có.
Nhưng loại chuyện này sao có thể phát sinh, Hạ Bách Hợp có tư chất gì, không ai rõ hơn Hạ Thiên Băng này, tuy nàng ta có tư chất tuyệt hảo song linh căn Lôi Băng, nhưng giờ đừng nói mình đã là đơn linh căn thuộc tính Mộc, ngay cả Diệp Vị Ương cũng là đơn linh căn, luận thiên tư, loại nào mà không phải hơn xa Hạ Bách Hợp, mình còn có không gian phụ trợ, bên trong có thể trồng rất nhiều kỳ trân dị thảo, càng làm cho thuật luyện đan của mình đề cao rất nhiều, hơn nữa còn nguồn dựa vào linh dược cuồn cuộn không dứt, lại có Diệp Vị Ương trợ giúp cùng với cho nàng tài nguyên tới nay, nàng mới có thể nhanh chóng đột phá đến Trúc Cơ hậu kỳ trong 200 năm ngắn ngủi, cho dù là cũng chỉ cách Kim Đan một bước ngắn, nhưng dưới tình huống như vậy, Hạ Thiên Băng không tin Hạ Bách Hợp còn có thể tu luyện xuất sắc hơn mình.
“Sao ngươi sẽ…” Có lẽ là quá giật mình, trên mặt Hạ Thiên Băng lộ ra thần sắc ngoài ý muốn không chút che giấu, nàng ta kinh hô ra tiếng, nhưng Bách Hợp chỉ thờ ơ nhìn nàng ta một cái, ánh mắt rất nhanh rời khỏi Hạ Thiên Băng: “Vâng mệnh gia sư, đến đây lấy một mảnh kiếm phôi mà trước đây gia sư đã đặt trong Kiếm Phong.”
Thái độ Bách Hợp khinh thị như vậy làm cho trong lòng Hạ Thiên Băng cực kỳ khó chịu, trong kiếp đầu tiên nàng ta bị coi khinh xem thường, trong lòng hận nhất chính là người khác coi khinh mình, nhất là sau khi trọng sinh trở về, nàng ta từng thề tuyệt đối không thể lại rơi vào kết cục như kiếp đầu tiên, nhất định phải sống thống khoái tùy tâm sở dục, hơn nữa phải làm cho đích tỷ cao cao tại thượng kia của mình thấy rõ bây giờ nàng đã không còn giống như kiếp đầu tiên nữa. Nhưng lúc này Bách Hợp vẫn nhìn nàng ta bằng ánh mắt không đếm xỉa đến như trong trí nhớ của nàng ta, nếu là người ngoài lộ ra thần sắc như vậy thì cũng thôi, nàng ta có thể xem họ chỉ là con sâu con kiến, không so đo, nhưng Bách Hợp lộ ra thần sắc như vậy thì nàng ta liền không chịu được.
Bàn tay Hạ Thiên Băng siết chặt, nàng ta mím chặt môi, không muốn để người ta nhìn thấy thần sắc trên mặt mình, bởi vậy liền cúi đầu xuống, Diệp Vô Nhược đứng bên cạnh nàng ta liền vươn tay vuốt tóc nàng ta như đang an ủi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-nhanh-nghich-chuyen-so-phan/chuong-328-nu-tu-tien-trong-sinh-7.html.]
“Kiếm phôi mà sư tổ chỉ là…” Khi nghe thấy Bách Hợp vâng mệnh của lão giả đến đây, trên mặt Huyền Âm Tử lập tức hiện lên thần sắc hơi xấu hổ, lão ta ho hai tiếng, cẩn thận từng ly từng tí hỏi: “Trong Kiếm Phong có không ít kiếm phôi, lúc này đều đặt trong Tàng Kiếm các, nếu sư thúc cần, tất nhiên là để ta đi cùng sư thúc đến đó.”
Tuy nói lúc này tu vi của Bách Hợp kém Huyền Âm Tử một mảng lớn, nhưng chỗ tốt khi đã bái một sư phụ có bối phận cao chính là đây, nhìn chưởng giáo tôn giả cao cao tại thượng trong nội dung vở kịch kia lộ ra thần sắc như vậy với mình, trong lòng Bách Hợp liền ra một ngụm ác khí, nhưng thấy sự xấu hổ trên mặt Huyền Âm Tử, một cỗ dự cảm xấu liền dâng lên trong lòng: “Gia sư từng nói rõ, trước kia ngài ấy có lấy được một thanh linh mộc chứa Tiên Thiên Nguyên khí, đã làm thành kiếm phôi, bởi vì không phù hợp với thuộc tính của ngài ấy, nên đã để trong Kiếm Phong, lúc ta rời khỏi núi, gia sư từng kêu ta đến đây lấy kiếm phôi này, làm pháp bảo bổn mạng của ta.”
Trên mặt Huyền Âm Tử lập tức hiện lên thần sắc cứng ngắc đau khổ, lão ta và Diệp Vị Ương vẫn đang trầm mặc lãnh đạm ở bên cạnh đều không tự chủ liếc nhìn nhau, sau khi do dự một chút liền giao đứa bé vào trong tay Hạ Thiên Băng bên cạnh, chính mình mới xoa xoa hay tay: “Bởi vì đã qua hơi lâu, cho nên kiếm phôi mà sư tổ nói, giờ, giờ đã do trong tông làm chủ tặng cho người khác, sư thúc, ngài xem…”
Linh mộc ẩn chứa Tiên Thiên Nguyên khí trên đời này có thể nói là vạn năm khó tìm, vào thời đại linh khí từ lâu đã không bằng thời đại tu chân vào 10 vạn năm trước đồ vật chứa đựng Tiên Thiên Linh khí đều là tu chân gia thời thượng cổ để lại, những vật này đều là tài nguyên không thể tái tạo, dùng một món lại giảm đi một, trình độ trân quý tự nhiên có thể nghĩ. Vậy mà lúc này Huyền Âm Tử lại nói đã lấy khối linh mộc làm thành kiếm phôi tặng cho người khác, trong lòng Bách Hợp giận dữ, nhưng trên mặt lại không khỏi lộ ra ý cười: “Tặng cho người khác? Ngươi đã hỏi gia sư chưa vậy? Gia sư từng nói rõ, khối kiếm phôi này thật sự không phải là vật của tông môn, mà là vật sở hữu riêng của ngài ấy, giờ chưởng giáo chân nhân làm ra chuyện như vậy, thật đúng là khiến cho ta khó xử.”
Diệp Vị Ương ở bên cạnh nghe thấy rõ ràng, lông mày liền nhíu lại, hắn ta vô ý thức bảo vệ mẹ con Hạ Thiên Băng đang cúi đầu vào lòng mình, âm thanh lạnh lùng nói: “Đổi kiếm phôi khác là được, trên Kiếm Phong, kiếm phôi còn rất nhiều…”
“Câm miệng!” Bách Hợp quát hắn ta một câu, trong giọng nói còn mang theo uy áp của Kim Đan hậu kỳ, Diệp Vị Ương lại có năng lực đi nữa, thì cũng chỉ vừa mới bước nửa bước vào cảnh giới Kim Đan mà thôi, lúc này bị Bách Hợp quát một tiếng, một cỗ đau đớn kịch liệt trên n.g.ự.c liền ập tới, trong cổ họng có thêm vị tanh tanh, khuôn mặt vốn lạnh lùng đạm mạc lại càng trắng bệch.