Xuyên Nhanh: Nghịch Chuyển Số Phận - Chương 322: Nữ tu tiên trọng sinh (1)
Cập nhật lúc: 2024-11-06 11:40:43
Lượt xem: 3
Lúc Bách Hợp trở lại Không gian, trong lòng thở phào nhẹ nhõm, cô khẳng định nhiệm vụ lần này của chính mình hẳn đã hoàn thành, lần này tâm nguyện của nguyên chủ thật sự rất đơn giản, chỉ cần biết tại sao cô ấy phải chết, trước khi c.h.ế.t mình đã lấy được đáp án, hoàn thành nhiệm vụ không nói, còn bảo vệ được một cương thi tên là Dung Ly, tuy không biết có phải là Dung Ly lúc trước hay không, nhưng nhiệm vụ lần này cô không tiếc nuối.
Trong Không gian, tư liệu của cô lại hiện ra:
Giới tính: nữ (có thể thay đổi)
Tên: Bách Hợp
Tuổi: 21
Trí lực: 76 (max: 100 điểm)
Dung mạo: 77 (max: 100 điểm)
Thể lực: 68 (max: 100 điểm)
Vũ lực: 40 (max: 100 điểm)
Tinh thần: 50 (max: 100 điểm)
Danh vọng: 28 (max: 100 điểm)
Kỹ năng: Cửu Dương Chân Kinh, Cửu Âm Chân Kinh, Đạo Đức Kinh Thiên Địa môn, Cổ thuật Nam Vực, Thuật Luyện Thể Tinh Thần.
Năng khiếu: Nấu ăn trung cấp, Diễn xuất cao cấp, Thuật Ngũ Hành Bát Quái (đọc lướt qua)
Mị lực: 52 (max: 100 điểm)
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-nhanh-nghich-chuyen-so-phan/chuong-322-nu-tu-tien-trong-sinh-1.html.]
Sưu tập: Tình yêu của Thi Vương, Lời chúc phúc của Thánh nữ, Tim Thiên sứ, Lời hứa của Long Vương, Mị thuật của Hồ Ly, Tình mẹ như núi, Vua không ngai.
Bách Hợp nhìn những số liệu này, trong lòng ít nhiều vẫn có hơi phiền muộn, ngay cả khi nhìn đến giá trị danh vọng bị trừ vài điểm, cô cũng không cảm thấy có bao nhiêu thất vọng hay khó chịu, cảm giác cả người mình không đề nổi nhiệt tình, cô có đầy lời muốn nói với người khác, nhưng lúc này bốn phía lại là một mảnh vắng lặng cô tịch.
Chỉ tiếc Lý Duyên Tỷ không có trong Không gian nên không thể xoa dịu cho cô, trên thực tế lúc này Bách Hợp thật sự rất hy vọng Lý Duyên Tỷ ở đây, hỏi cô một tiếng có muốn nghỉ ngơi không.
Nhưng giọng nói của Lý Duyên Tỷ cũng không có vang lên, mà cô chỉ cảm thấy trời đất quay cuồng, sau đó lại bất tỉnh nhân sự.
“Tiểu thư đã mê man hai ngày rồi, khiến cho phu nhân rất lo lắng, hết lần này tới lần khác vị bên kia cũng mê man lâu như vậy, cũng không biết là thật hay giả đây.” Hai tiếng bước chân đi từ xa mà đến gần, kèm theo đó là tiếng nói chuyện thanh thúy của hai tiểu nha đầu. Lúc Bách Hợp tỉnh lại, mở mắt liền nhìn thấy đỉnh màn màu tím nhạt cùng với sa màn buông xuống bên cạnh mình bị gió nhẹ thổi đung đưa. Chuông gió treo trên hành lang bên ngoài vang lên tiếng chuông thanh thúy dễ nghe, lại càng lộ ra cảm giác vắng vẻ vài phần.
Một cơn đau buốt sau gáy nàng truyền đến, thân thể vừa mới nhúc nhích, thì cơn đau buốt liền giống như thủy triều đánh úp lại khắp tứ chi bách hải, khiến cho Bách Hợp đau đến vô ý thức nhắm mắt lại, nằm yên trên giường không dám nhúc nhích nữa.
Cửa bị người đẩy nhẹ ra, hai thiếu nữ mặc váy hồng nhạt, chải búi tóc nha hoàn lần lượt bưng chậu rửa mặt và khay vào, ánh mắt nhìn thoáng qua giường. Lúc có người quay mặt nhìn, Bách Hợp liền hít thở chậm lại một chút.
“Còn chưa tỉnh lại nữa, phu nhân đều đã khóc vài lần rồi.” Một tiểu nha đầu thở dài một tiếng, do dự một chút, lại bưng chậu trong tay nhẹ nhàng mở cửa đi ra ngoài.
Bách Hợp nhắm mắt lại, một đống ký ức lại tràn vào trong đầu nàng, mang theo một cỗ oán hận và không cam lòng, nội dung khổng lồ của vở kịch khiến cho não nàng bị đè đến bắt đầu đau nhức.
Lần này Bách Hợp đi vào một thế giới tu tiên giả, đã trở thành một thiếu nữ tên là Hạ Bách Hợp.
Trong thế giới mạnh được yếu thua này, Hạ gia của Hạ Bách Hợp được miễn cưỡng xem như là một thành viên không nổi bật trong thế gia vọng tộc tu tiên, bởi vì tổ tiên Hạ gia từng có một lão tổ tông đạt đến giai đoạn Trúc Cơ kỳ, rồi được đại tông tu tiên chân chính là Vô Cực tông thu vào môn hạ, đã trở thành đệ tử ngoại môn mà hiển hách một thời. Chỉ là từ sau vị tổ tông đó, thẳng đến trăm năm sau, Hạ gia đều chưa từng xuất hiện nhân vật nào kinh tài tuyệt diễm như vậy, thẳng đến thế hệ này của Hạ Bách Hợp.
Ông Hạ tổng cộng cưới một phu nhân và hai thiếp thất, tuy nói người tu tiên cũng không quá yêu thích nữ sắc, nhưng sau khi tra ra Hạ phụ cũng không có linh căn gì, thậm chí cả đời này đều có khả năng không có cách nào đạt đến cả Luyện Khí kỳ, thì tác dụng của ông ấy liền chỉ còn lại mỗi quản lý Hạ gia cùng với khai chi tán diệp cho Hạ gia mà thôi. Mẹ của Hạ Bách Hợp – Hạ phu nhân – là nữ nhân được ông Hạ danh chính ngôn thuận cưới về, bà ấy chỉ sinh ra một đứa con gái duy nhất là Hạ Bách Hợp, mà còn hai thiếp thất thì lại sinh ra một trai một gái.
Ngoại trừ con trai của ông Hạ từ nhỏ đã là phế vật như ông Hạ, thì trong nội dung vở kịch, Hạ Bách Hợp có song linh căn là Băng và Lôi, mà thứ nữ còn lại của Hạ gia là Hạ Thiên Băng thì lại có ngũ linh căn. Tuy nói ngũ linh căn này thuộc về linh căn vô dụng nhất trong tất cả linh căn, nhưng sau khi Vô Cực tông xuống núi thu đồ đệ mười năm một lần trắc nghiệm ra hai tỷ muội có được linh căn, có khả năng về sau trở thành Tiên Nhân, ông Hạ vẫn mừng rỡ như điên, vào năm các nàng 16 tuổi, liền đưa các cô vào Vô Cực tông, hy vọng các nàng có thể mang đến nhiều lợi ích hơn nữa cho Hạ gia, nhưng từ đó cũng đẩy hai tỷ muội vào hoàn cảnh hoàn toàn khác biệt.