Xuyên Nhanh: Nghịch Chuyển Số Phận - Chương 310: Danh viện bại trận 10
Cập nhật lúc: 2024-10-31 21:04:39
Lượt xem: 7
Mẹ Kỷ tất nhiên cũng nghĩ thông suốt điểm này, Đường Ân Hi chỉ là một cô nhi, nhà họ Kỷ đã điều tra cô ta rõ ràng, bao gồm cả việc cô ta quen Kỷ Vân Duệ bằng cách nào. Trên người Đường Ân Hi không có một chút tiền nào. Ai trả phí cho cô ta đi vào, dĩ nhiên không cần nói cũng biết. Tuy hiện tại những chuyện này không liên quan đến bà nhưng n.g.ự.c mẹ Kỷ vẫn co rút đau từng trận, căm hận nhìn bên ngoài một cái, hất cằm nói:
“Cô Đường, nếu như cô có một chút tự ái, không để cho cha mẹ dưới cửu tuyền cảm thấy xấu hổ, thì cô không nên còn ở chỗ này, tiếp tục quấn lấy Vân Duệ của chúng tôi.” Vào lúc này trong lòng mẹ Kỷ càng tin tưởng Đường Ân Hi ở cùng con trai mình là vì muốn lừa gạt tiền, lúc nhìn Đường Ân Hi càng không vừa mắt, thậm chí hiện ra khuôn mặt chán ghét: “Tôi thật sự không muốn gặp cô, hy vọng cô có một chút tự hiểu bản thân.”
Đường Ân Hi nghe được lời này của mẹ Kỷ, sắc mặt không khỏi thay đổi.
Gần đây chính cô ta vướng vào phiền toái, mhà họ Liễu ỷ thế h.i.ế.p người còn thường gọi điện thoại tới cảnh cáo cô ta. Nhà họ Kỷ cũng cầu cô ta rời khỏi chỗ Kỷ Vân Duệ, nhưng Đường Ân Hi thật không còn cách nào khác, cô ta cũng hy vọng mình có thể tự ái một chút, nhưng Lý Minh Lỗi ban đầu dùng thẻ căn cước của cô ta vay lãi suất cao, ép cô ta ban đầu suýt bị những chủ nợ kia bán đi trả nợ, nếu không phải Đường Ân Hi lừa gạt Kỷ Vân Duệ cứu mình thì cô ta cũng đã sớm bị hủy.
Sau khi Kỷ Vân Duệ cứu cô ta, cô ta cũng không có nhà để về, chỉ đành mặt dày ở lại trong nhà Kỷ Vân Duệ. Sau khi thấy cô ta đuổi cũng không đi, Kỷ Vân Duệ tốt bụng thuê cô ta làm trợ lí, bình thường để cho cô ta làm mấy việc nấu cơm, giặt quần áo, quét dọn nhà cửa… thuận tiện cho cô ta ở lại. Đường Ân Hi dưới tình huống như vậy, nào còn nơi để đi. Cô ta chỉ có thể nén nhục nhã, một mặt sức mạnh từ tình yêu của Kỷ Vân Duệ, một mặt chịu đựng người thóa mạ, lại còn phải vì chuyện Lý Minh Lỗi mà bôn ba. Nhưng không ai nghĩ tới, cô ta mới 23 tuổi,cô ta cũng sẽ mệt mỏi.
“Bác gái, lời này bác cần phải nói với Vân Duệ mới đúng, nêu như anh ấy đồng ý cho cháu rời đi…” Đường Ân Hi nói đến đây lòng đau như d.a.o cắt, phảng phất đã bị buộc dời khỏi Kỷ Vân Duệ, nghĩ tới tình cảnh anh ta và cô ta từ nay về sau không còn duyên phận, nước mắt đã trào lên: “Cháu, cháu nghĩ cháu sẽ…”
Cô ta sẽ như thế nào,cô ta cũng không nói ra. Bởi vì sau đó nhân viên làm đẹp đã nhẹ giọng tới mời Bách Hợp vào phòng. Đường Ân Hi thấy thế, cũng không kịp nói nhiều cùng mẹ Kỷ, một tay lau nước mắt, đuổi theo Bách Hợp, đưa tay cản lại Bách Hợp: “Cô Giang, cô còn chưa đáp ứng tôi.”
“Tại sao tôi phải đáp ứng cô?” Bách Hợp cảm thấy có chút buồn cười, bó lại tóc: “Lý Minh Lỗi dám nói hưu nói vượn, đảo trắng thay đen, đây là cái giá anh ta phải trả. Anh ta không còn là dứa trẻ, trước khi làm chuyện gì chẳng lẽ không suy nghĩ kỹ sao?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-nhanh-nghich-chuyen-so-phan/chuong-310-danh-vien-bai-tran-10.html.]
Trong chuyện này, thì Bách Hợp thấy Đường Ân Hi còn phải cảm tạ mình đã thay cô ta trừ đi một cái mụn độc. Chính bởi vì cô ta không có giữ vững nguyên tắc, luôn tha thứ cho Lý Minh Lỗi. Cho nên từ nhỏ đến lớn mới luôn bị Lý Minh Lỗi lừa gạt, cha mẹ cô ta trước khi c.h.ế.t để lại cho cô ta bất động sản cùng tiền gửi ngân hàng những năm gần đây đều đã bị Lý Minh Lỗi lừa gạt lấy hết. Tuy trong kịch tình sau khi Đường Ân Hi ở cùng Kỷ Vân Duệ, Lý Minh Lỗi từng vì chính nghĩa thay cô ta nói chuyện nhiều lần, nhưng bạn bè như thế có còn không bằng không có.
Bách Hợp biết Đường Ân Hi lúc này không thể nào cảm kích mình. Nhưng không sao, cô chỉ đang thay nguyên chủ hả giận mà thôi. Cô sẽ không bỏ qua Lý Minh Lỗi, thậm chí đám người Liễu Nhạn Nam cô cũng sẽ không bỏ qua.
Những ngày sau Đường Ân Hi vẫn chưa c.h.ế.t tâm, mỗi chiều thứ sáu cô ta thường xuyên xuất hiện ở trung tâm, Kỷ Vân Duệ phải thay cô ta làm tài xế. Bách Hợp bị cô ta cuốn lấy có chút phiền, Kỷ Vân Duệ thật là vì lấy lòng bạn gái biểu hiện ra vừa có tiền lại rảnh rỗi. Bách Hợp hung ác, trực tiếp lấy ra một số điện thoại lâu không liên lạc, bấm gọi.
Đây là số điện thoại một đàn ông chuyên làm trung gian giữa các hãng mỹ phẩm nổi tiếng. Giang Bách Hợp trước kia từng giúp anh ta một lần, người này sau khi tốt nghiệp muốn cảm tạ Giang Bách Hợp, nhưng bởi vì Bách Hợp bản thân dung mạo, địa vị, tiền tài không kém. Vì vậy cũng không cần anh ta hồi báo. Hai người mấy năm không liên lạc, mặc dù Giang Bách Hợp có số của anh ta, nhưng tới bây giờ cũng chưa từng gọi, vào lúc này cũng không biết anh ta đã đổi số hay chưa.
Người này dáng dấp, tướng mạo không đẹp, nhưng lại có khả năng đem người c.h.ế.t nói thành sống. Vì vậy sau khi tốt nghệp liền khởi nghiệp trong nước. Tiền kiếm không đặc biệt nhiều, nhưng nhân duyên ở mọi phương diện tốt vô cùng. Bách Hợp đang sợ anh ta thay số, nhưng may mắn điện thoai vang lên vài tiếng liền có người nghe máy.
“Cô Giang?” Bên kia truyền tới giọng nam có chút trong trẻo, mang theo vài phần kích động.Bách Hợp đáp một tiếng, trực tiếp nói: “Tôi có việc muốn tìm anh giúp một tay, có thể không?”
Người bên kia tất nhiên đáp ứng, Bách Hợp hẹn anh thời gian và địa điểm gặp mặt, liền trực tiếp lái xe chạy tới nơi hẹn. Mấy năm không gặp, Bách Hợp suýt nữa không nhân ra đàn ông mặc tây trang phẳng phiu phong độ trước mắt chính là cậu con trai gầy yếu trong trí nhớ. Người này tên là Lạc Thành, sau khi giúp cô kéo ghế, anh cũng không hỏi Bách Hợp muốn mình giúp gì ngay lập tức, ngược lại giúp cô gọi đồ ăn, xong mới lên tiếng cười nói: