Xuyên Nhanh: Nghịch Chuyển Số Phận - Chương 252: Tình mẹ trong lao lý 1
Cập nhật lúc: 2024-10-27 08:53:26
Lượt xem: 5
Trở lại trong không gian, Bách Hợp suy nghĩ mới phát hiện ra điểm kì quái trong nhiệm vụ lần này, không tự chủ được nghĩ đến hậu quả mà phát lạnh. Lúc này đây chính mình lại bị ý nghĩ của Lưu Bách Hợp ảnh hưởng, nếu sau này gặp phải người oan khuất hơn, thống khổ hơn, chẳng phải cô sẽ bị người ta đảo khách thành chủ rồi hả? Vừa nghĩ tới loại tình huống đó, lông tơ trên người Bách Hợp lập tức dựng đứng cả lên, càng thêm kiên định quyết tâm muốn làm nhiều nhiệm vụ để tăng cường thực lực.
Đáng tiếc Lý Duyên Tỷ không có ở đây, nếu không thì đã có thể hỏi anh một chút, trong lòng cũng yên tâm hơn, còn tốt hơn tự mình suy đoán lung tung nhiều.
Nghĩ tới Lý Duyên Tỷ, Bách Hợp trầm mặc một hồi lâu. Trong nhiệm vụ lần này, Tần Cống cho cô một loại cảm giác rất kì lạ, dường như giữa hai người vô vàn thân mật, nhưng lại có khi như xa cách, vô cùng lạnh nhạt. Cảm giác mà hắn cho cô có hơi giống Lý Yến Tu, cảnh tượng hai người làm bạn cả đời, giống như lúc mình và Lý Yến Tu ở chung trên đại dương bao la. Có mấy lần thậm chí cô còn có cảm giác Tần Cống chính là Lý Yến Tu, đáng tiếc cô lại không dám hỏi.
Lúc trước, đột nhiên Đường Ân khiến cô hoài nghi có thể có quan hệ với Diệp Xung Cẩn thì cô không dám nghĩ nữa, nhiệm vụ của mình đã làm xong, có phải có người ở trong nhiệm vụ đi theo mình hay không. Cô cũng không rõ những người đó đến tột cùng có phải tồn tại bình thường ở cái thế giới hư vô mờ mịt kia không, hay cũng giống như mình vậy, luân hồi qua nhiều không gian vì một mục đích nào đó.
Cô cũng không hiểu tâm tình của mình đối với nhận thức này là như thế nào, có mừng thầm, có sợ hãi, có khẩn trương, cũng có gánh nặng. Sợ người cố chấp như Diệp Xung Cẩn thật sự bởi vì một mục đích là đuổi theo mình, mục tiêu của cô là muốn được sống thật lâu, khi Bách Hợp quyết định cái mục tiêu này thì đã không muốn cuộc đời mình bị trệch đường ray. Thật mâu thuẫn! Cô lại hi vọng, Lý Yến Tu, người kia cũng có thể như Diệp Xung Cẩn, còn có thể xuất hiện lần nữa. Tần Cống cho cô cảm giác thật sự rất tốt, lạnh lùng như băng, cho cô cảm giác an lòng đến quen thuộc, lại cũng sẽ không cực kỳ cố chấp khiến cô chỉ muốn tránh.
Nếu như hắn thật sự là Lý Yến Tu, vậy thì tốt rồi.
Bỏ qua những suy nghĩ lộn xộn trong đầu, lúc này đây, cái âm thanh cứng nhắc kia không xuất hiện thêm nữa, ngược lại trong không gian trực tiếp hiện ra tư liệu của cô.
Giới tính: nữ (có thể biến đổi giới tính)
Tính danh: Bách Hợp
Tuổi: 21
Trí lực: 69 (Max 100 điểm)
Dung mạo: 70 (Max 100 điểm)
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-nhanh-nghich-chuyen-so-phan/chuong-252-tinh-me-trong-lao-ly-1.html.]
Thể lực: 63 (Max 100 điểm)
Vũ lực: 34 (Max 100 điểm)
Tinh thần: 33 (Max 100 điểm)
Danh vọng: 22(Max 100 điểm)
Kỹ năng: Cửu Dương Chân Kinh, Cửu Âm Chân Kinh, Đạo Đức Kinh Thiên Địa môn, Cổ thuật Nam Vực.
Năng khiếu: Nấu ăn trung cấp, diễn xuất cao cấp, Thuật ngũ hành bát quái.
Mị lực: 39 (Max 100 điểm)
Sưu tập: Tình yêu của Thi Vương, Lời chúc phúc của thánh nữ, Trái tim của thiên sứ, Lời hứa của Long Vương, Vẻ quyến rũ của Hồ ly.
Nhiệm vụ lần này tuy ăn chút đau khổ, lại suýt nữa bị Lưu Bách Hợp ảnh hưởng, nhưng cũng có chỗ tốt. Quả nhiên, nhiệm vụ khó khăn, trả giá nhiều thì hồi báo càng nhiều. Bất kể như thế nào, cho dù Lưu Bách Hợp ảnh hưởng tới cô, tính toán cô, nhưng cuối cùng, kỳ thật đạt được chỗ tốt là mình. Nghĩ tới những thứ này, trong lòng Bách Hợp mới cảm thấy thoải mái hơn chút.
“Truyền tống nhiệm vụ.” Âm điệu cứng nhắc vừa rồi không lên tiếng lần này ngược lại lên tiếng, thế nhưng vừa mở miệng chính là truyền tống nhiệm vụ. Bách Hợp té xỉu, suy nghĩ cuối cùng trong đầu t là: Lý Duyên Tỷ không ở đây quả thật là bất tiện, đến thời gian để cô nghỉ lấy hơi cũng không có, lập tức tiến vào nhiệm vụ tiếp theo, không có người nói với cô đôi lời, cô cảm thấy không quen cho lắm.
Bách Hợp bị mùi vị của thuốc khử trùng kích thích mà tỉnh lại, cô cũng có kinh nghiệm mấy lần tỉnh lại trong bệnh viện, bởi vậy lúc này vừa ngửi thấy mùi lập tức khẳng định mình đang ở trong bệnh viện. Dường như cô duy trì tư thế nằm rất lâu rồi, thân thể có chút cứng ngắc. Bách Hợp vô ý thức muốn giãy dụa, chẳng qua cổ tay vừa cử động, một cảm giác đau đớn kịch liệt lập tức truyền đến, khiến cô không nhịn được, trong miệng bật ra tiếng rên rỉ.
“Tỉnh rồi?” Một giọng nữ hỏi cô một câu, dĩ nhiên là nói tiếng Anh. Bách Hợp trừng lớn hai mắt, tuy chưa quen, nhưng cô nghe hiểu, cô chần chờ gật nhẹ đầu. Nữ bác sĩ tóc nâu xinh đẹp không chút biểu cảm nhìn cô một cái: “Ở lại viện quan sát thêm mấy ngày rồi sẽ cho cô về.” Cô ta nói xong lời này, dường như không muốn nhìn Bách Hợp nhiều thêm một lần, đầu cúi thấp xuống: “Tôi sẽ báo cáo với cảnh ngục một tiếng, trình chuyện này lên.” Cô ta vừa nói xong, cầm tập hồ sơ trong tay lên, tiếp tục: “Còn có vấn đề gì không?”