Xuyên Nhanh: Nghịch Chuyển Số Phận - Chương 252.1
Cập nhật lúc: 2024-10-27 08:53:43
Lượt xem: 6
Bách Hợp lắc đầu, đầu óc cô vẫn mơ hồ đối với tình huống hiện tại, tự nhiên không dám nhiều lời, rất sợ người khác phát hiện mình có cái gì không đúng.
Trên gương mặt nữ bác sĩ xinh đẹp lúc này mới lộ ra vẻ hài lòng, quay đầu rời đi. Đợi cô ta vừa đi, bên ngoài truyền đến tiếng khóa cửa, Bách Hợp mới cử động cơ thể, phát hiện toàn thân mình dường như đều bị thương, cổ tay bị còng lại trên đầu giường bệnh, không khỏi kinh hãi.
Cô quay đầu lại nhìn, chỗ cổ tay đã bị còng tay mài ra từng vòng ửng đỏ rỉ máu. Bách Hợp cười khổ một tiếng, dù lúc này cánh tay bị còng đang tê dại, nhưng cô vẫn không hề vùng vẫy, tránh mình bị thương.
Ký ức như thủy triều mãnh liệt ùa tới, nội dung nhiệm vụ lần này hết sức đơn giản, chỉ là một cô gái trẻ chưa kết hôn mà có con, người mẹ sinh ra con gái, vì con gái mà ba lần bốn lượt ngồi tù, cuối cùng c.h.ế.t thảm trong tù mà thôi.
Quý Bách Hợp vốn là người nước Hoa ở phương đông, năm xưa cũng do cha mẹ, vì trốn chạy mối duyên ép buộc của cha mẹ, lúc ấy đi theo một người đồng hương, bỏ trốn tới vùng duyên hải phía nam, khi đó cô ấy còn trẻ tuổi hơn nữa vẻ ngoài cũng khá xinh, rất nhanh bị một người đàn ông đã có gia đình lừa mất trái tim, hơn nữa còn mang thai.
Bản thân cô ấy không có văn hóa, cũng không có bản lĩnh gì, về sau mang thai ngược lại tình mẫu tử ít ỏi trong lòng trỗi dậy, từ chối người đàn ông bạo lực bắt cô ấy bỏ đi đứa con. Cả đời này cô ấy chịu không ít đau khổ, vì muốn để cuộc sống sau này của con gái không giống mình, bởi vậy lúc cô ấy nghe người khác nói lao động ở nước ngoài khá hơn, cậy nhờ quan hệ, tìm người đàn ông lúc trước lừa gạt cô ấy đòi mấy vạn đồng tiền chia tay với phí tổn mất con, giao cho người môi giới vượt biên, đi theo người khác cùng ra nước ngoài.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-nhanh-nghich-chuyen-so-phan/chuong-252-1.html.]
Trên thực tế, cuộc sống ở nước ngoài không tốt đẹp như trong tưởng tượng của cô ấy, tiền kiếm được cũng không nhiều như Quý Bách Hợp tưởng tượng. Rất nhiều nơi đều kỳ thị người da vàng phương Đông, bởi vậy cô ấy làm việc nặng nhọc nhất, ăn bánh mì chất lượng kém nhất, ở căn phòng rách nát nhất, kiếm được chút tiền ít ỏi. Sau mười tháng hoài thai, con gái Quý Nguyệt của cô ấy được sinh ra, bởi vì nguyên nhân sinh ra ở nước ngoài, cho nên lấy quốc tịch ở nước ngoài. Nhờ phúc của con gái, Quý Bạch Hợp lúc trước là công nhân lao động phương Đông tạm thời biến thành người nước ngoài.
Đứa trẻ sau khi lớn lên chính là người khiến Quý Bách Hợp đau lòng và để ý nhất, cả đời cô ấy chịu quá nhiều đau khổ, dạy dỗ con gái trở nên nhu thuận lại nghe lời. Cứ cho rằng cả đời này của mình sẽ thuận thuận lợi lợi trôi qua, không ngờ sinh nhật mười tám tuổi năm đó của Quý Nguyệt, con bé ăn mừng sinh nhật, kết quả đêm đó lái xe đụng c.h.ế.t người. Con gái là trời đối với Quý Bách Hợp, con bé đã tròn mười tám tuổi, phải gánh chịu trách nhiệm nhất định rồi, huống chi tai nạn giao thông lần này tất cả đều do Quý Nguyệt, sau này con gái còn phải học đại học, có tiền đồ rộng lớn. Quý Bách Hợp không chút do dự thay Quý Nguyệt nhận tội, vào nhà giam.
Cuộc sống trong nhà giam không có một ngày an bình. Trong nhà giam đều là những gương mặt trắng đen lẫn lộn, thân là người phương Đông, Quý Bách Hợp là thành phần gây chú ý nhất, đủ loại ức h.i.ế.p vũ nhục tự nhiên không cần nhắc lại, đánh đạp tàn nhẫn ngược đãi càng không ít, có khi thậm chí cả cảnh ngục cũng sẽ hành hạ cô ấy. Vì Quý Bách Hợp không có tiền mời luật sư lại không phải là người nước ngoài nhưng lại hưởng phúc lợi của người nước ngoài, cô ấy bị quan toà phán vào trong nhà giam mười năm.
Đợi đến khi ra khỏi nhà giam, cơ thể vốn yếu đuối của cô ấy trở nên tang thương không chịu nổi. Cô ấy vào nhà giam khi mới ba mươi lăm tuổi, lúc đi ra cũng đã là bốn mươi lăm tuổi, bề ngoài nhìn qua không khác gì phụ nữ trung niên năm sáu mươi tuổi. Ra khỏi nhà giam, không công việc không tiền, thậm chí ngay cả con gái ngày trước cô ấy đau lòng rất nhiều cũng xa lánh, nhưng những cái này Quý Bách Hợp không sợ. Lúc trước cô ấy dám đánh cược mọi thứ chạy ra nước ngoài, lúc này cho dù nhận hết mọi tổn thương sau khi ra khỏi nhà giam, cô ấy cũng tự tin mình có thể sống tốt, thế nhưng mới an ổn được vài ngày, rốt cuộc vào một lần Quý Nguyệt theo bạn trai ra ngoài chơi, trong lúc vô tình g.i.ế.c người.
Vốn là mọi việc không hề liên quan đến Quý Nguyệt, dù sao người không phải do con bé giết, thậm chí ngay từ đầu con bé còn không biết tí gì về việc này. Thế nhưng con bé yêu bạn trai mình, định gánh tội thay hắn, kết quả cuối cùng không cần nghĩ cũng biết, Quý Bách Hợp đau lòng con gái lại một lần nữa vì con gái mà ngồi tù, lúc này đây bởi vì là tội g.i.ế.c người, hơn nữa cô ấy là người phương Đông, lại có tiền án, nên quan toà xử nặng cô ấy, lại để cho cô ấy chịu tội trong nhà tù khủng khiếp nhất nước Mỹ, hơn nữa một lần xử hai mươi năm liền.
Trước đã vào nhà giam mười năm, khó khăn lắm mới thoát khỏi nơi địa ngục ấy, hôm nay lại bị phán hai mươi năm, trong lòng Quý Bách Hợp vô cùng hốt hoảng nhưng vẫn bị đưa đi. Ban đầu, mỗi tháng con gái đều tới thăm nom cô ấy, thời gian lâu dài, dần dần một tháng thăm nom biến thành ba tháng, cuối cùng nửa năm, sau đó tận tới lúc Quý Bách Hợp sáu mươi tuổi, con gái cô ấy đã gần mười năm chưa tới thăm cô ấy. Cô ấy kiên cường gắng gượng, muốn sống để được ra ngoài gặp mặt con gái, hai mươi năm thời gian đối với cô ấy mà nói quả thực một ngày như một năm, cuối cùng cô ấy cũng được ra tù rồi. Lúc cô ấy được thả, cô ấy đã không thể đi nhanh được, chân của cô ấy từng bị người ta đánh gãy, đầu ngón tay của cô ấy bị tù nhân tàn nhẫn bẻ gãy, cô ấy kéo theo cơ thể không trọn vẹn không đầy đủ ra ngoài, nhưng con gái cô ấy đã chuyển nhà mới.
Vào lúc Quý Bách Hợp vất vả lắm mới hỏi thăm ra được tin tức của con gái, con gái cô ấy đã gả cho người khác, không phải người bạn trai lúc trước con bé kêu gào nguyện ý c.h.ế.t đi vì hắn ấy, mà là một người đàn ông khác.