Xuyên Nhanh: Nghịch Chuyển Số Phận - Chương 225: Nam nhân dị giới xuyên qua (4)
Cập nhật lúc: 2024-10-25 17:21:31
Lượt xem: 8
Làm thỏa đáng hết mọi việc trong nhà, Bách Hợp lúc này mới một lần nữa đi đến trường. So với nguyên chủ vừa sợ trường học vừa có chút không cam lòng, Bách Hợp có thể cảm giác rõ được những cảm thụ kia vẫn còn sót lại trong cơ thể, nhưng Bách Hợp lại không sợ hãi. Mặc dù cô không phải là kẻ thông minh nhất, nhưng dựa vào việc nâng cao chỉ số thông minh, hơn nữa ngày trước cũng từng học cấp 3, vì thế với bài vở cấp ba cô chỉ cần cố gắng một chút, cũng không phải không nâng lên được. Chỉ cần cho cô thời gian hai tháng, dưới tình huống ngay hiện tại cô không gấp gáp cần tiền, cô lại chuyên tâm đặt ở trên phương diện học tập, cũng không phải là không thể nâng cao thành tích lên.
Vừa tới trường học Bách Hợp trước tiên đến văn phòng của giáo viên, cô liên tiếp mấy ngày không có đi học, quả nhiên giống như cô phán đoán, trong trường học căn bản không có ai phát hiện ra cô không tới. Lúc này Bách Hợp vừa vào văn phòng, lúc giáo viên nhìn thấy cô, sắc mặt thoáng cái liền trầm xuống, có chút chán ghét nói: “Chuông vào lớp sắp kêu rồi, em sao còn ở đây mà không vào lớp? Mấy đứa học sinh kém cỏi các em chính là như thế này, giống y như lũ sâu mọt lôi kéo mọi người thụt lùi, nếu như không phải định đến đi học thì cũng không cần đến trường nữa, nếu không có tiền còn đến đi học để làm cái gì, dứt khoát đi làm thêm cho xong, trường học là nơi đọc sách, không phải chỗ để em nhặt rác, mất hết cả thể diện!”
Giáo viên này chính là chủ nhiệm lớp của lớp Bách Hợp, là một người phụ nữ trung niên họ Hoàng, đã dạy học được nhiều năm, nghe nói chồng bà ta đang đảm nhiệm chức vụ trong ủy ban giáo dục, chỗ dựa quan hệ phía sau vô cùng lớn, vì thế lúc đầu cho dù ép Phong Bách Hợp đi c.h.ế.t thì bà ta cũng chẳng sợ. Bây giờ bà ta vốn đã không ưa gì Bách Hợp, lại thêm việc phải nịnh bợ vị tiểu công chúa của nhà họ Nguyên kia, vì thế nhìn thấy mặt của Bách Hợp đương nhiền liền lạnh nhạt hơn, sau khi hừ một câu tựa như ghét bỏ, liền giống như phất tay, cho phép Bách Hợp rời đi.
Bách Hợp đứng tại chỗ không nhúc nhích. Sắc mặt của cô giáo Hoàng này liền có chút khó coi. Sau khi cười lạnh một tiếng mới ngẩng đầu lên, đang muốn mở miệng nói chuyện, Bách Hợp lại lạnh lùng hỏi bà ta một câu: “Cô giáo không thấy vết thương trên người em sao? Mấy vết này là do vài bạn nữ trong lớp đánh mà có, nếu như cô giáo không giúp em đứng ra chủ trì công đạo, em đành phải đi tìm đài truyền hình, để cho mọi người nhìn thấy vết thương trên người em thôi! Đến lúc đó chỉ sợ cô giáo có mười cái miệng cũng không thể nói rõ hết được?”
Cô giáo Hoàng thật không ngờ đứa học sinh luôn nhát gan lúc này lại biết cách uy h.i.ế.p mình, chân mày nhíu chặt lại, bà ta nhìn chằm chằm Bách Hợp, quả nhiên liền phát hiện mấy vết thương chỗ khóe mắt cùng khóe miệng, đặc biệt là chỗ hốc mắt còn chưa có tản đi, thoạt nhìn xanh xanh vàng vàng, vô cùng đáng sợ. Tuy bà ta biết học sinh trong lớp không thích Phong Bách Hợp này, nhưng vì Phong Bách Hợp không biết cáo trạng, hơn nữa nó lại không có chỗ dựa đằng sau, đương nhiên cô giáo Hoàng cũng liền coi như không biết, nhưng thật không ngờ đến đứa học sinh luôn giống cái hồ lô không bao giờ mở miệng này, vậy mà không chỉ biết cách cáo trạng, mà trong lời nói còn lộ ra hàm ý uy h.i.ế.p bà ta, sắc mặt cô giáo Hoàng liền có chút khó coi:
“Em có ý gì? Có chứng cứ gì có thể chứng minh người khác đánh em không?”
Bách Hợp móc ra một chiếc smartphone mới tinh. Quơ quơ trước mặt cô giáo Hoàng: “Cô nhìn đi, em đã ghi lại rồi, đồ em muốn cũng không nhiều, nếu như mấy bạn học kia không muốn nhận lỗi với em cũng coi như xong, nhưng em bị bọn họ ức h.i.ế.p cũng không phải lần đầu, cho nên em hi vọng họ bồi thường cho em. Em đã chụp lại hình, có vài cái vẫn để ở nhà, đây đều là chứng cứ, cô giáo có muốn xem không?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-nhanh-nghich-chuyen-so-phan/chuong-225-nam-nhan-di-gioi-xuyen-qua-4.html.]
Kỳ thực điện thoại di động là cô mua sau khi bán nhà lấy tiền, nhưng trong lòng cô giáo Hoàng cũng không rõ, lúc nhìn thấy Bách Hợp lấy điện thoại ra, bà ta theo bản năng hỏi: “Điện thoại di động của em từ đâu mà có? Tiền ở đâu ra? Có phải đi trộm không?”
“Em vốn đến trường là để đi học, cũng không phải là học trộm tiền, cô giáo nói lời này thật buồn cười, chẳng lẽ những gì cô dạy em đều là trộm tiền sao?” Bách Hợp không nhịn được nở nụ cười, cô cũng không giải thích nguồn gốc điện thoại của mình, ngược lại nói một câu khiến cho sắc mặt cô giáo Hoàng tái mét, lúc này mới lần nữa nói: “Em vốn bị bạn học ức hiếp, hiện tại em không nhịn nổi nữa, một đứa cô nhi như em không có biện pháp, chỉ có thể tới tìm cô cáo trạng, em hi vọng mấy bạn học đã đánh em mỗi người bồi thường cho em năm nghìn tệ, yêu cầu này cũng không cao, bằng không em đành phải yêu cầu cô giáo đưa em tới bệnh viện làm kiểm tra toàn thân, đảm bảm thân thể em không có vấn đề gì!”
Mọi người đều nói thằng vua cũng thua thằng liều, trước đây giáo viên chủ nhiệm mặc dù coi thường Phong Bách Hợp, nhưng Bách Hợp lúc này lại mặt dày mày dạn, bà ta ngược lại chẳng có biện pháp. Những người học ở trong ngôi trường này, đặc biệt là trong lớp của bà ta, đại đa số đều là người có chút lai lịch, có rất nhiều con em trong nhà đều là người có m.á.u mặt, vì thế lúc bắt nạt đứa nhỏ Phong Bách Hợp xuất thân bình thường cũng không có áp lực trong lòng. Nhưng Phong Bách Hợp nhát gan lúc trước liền không tính, hiện tại không biết nó uống phải thuốc gì vậy mà dám đòi bồi thường, bà ta dù muốn nháo đến nhiều người để ý thể diện cũng thật không dám nháo, đương nhiên cô giáo Hoàng cũng không dám đem thanh danh của mình ra làm trò cười. Vì thế trong lòng đối với Bách Hợp cảm thấy ngày càng có chút chán ghét, nhưng miệng lại nói: “Em về lớp học trước đi, cô sẽ thương lượng một chút với người nhà của mấy bạn học sinh này, lát nữa sẽ nói lại với em.”
Kỳ thực nguyên chủ chỉ cần không mất thể diện là được, trẻ em ở độ tuổi này cho dù là có chút đùa dai, nhưng cũng không phải đều là dân liều mạng, cũng sẽ không ngay từ đầu bức nguyên chủ đi đến tử lộ. Bách Hợp lúc này vừa phản kháng, trong lòng giáo viên chủ nhiệm lại hoảng sợ, sau khi đáp ứng cô mới để cho cô về lớp.
Bạn học trong lớp lúc này nhìn thấy Bách Hợp đi vào, rất nhiều người đều huýt sáo, sau khi trao đổi một cái vẻ mặt không có ý tốt, mọi người đều cười lên.
Bách Hợp cũng không có bạn cùng bàn, bởi vì không có người nào bằng lòng ngồi cùng với một đứa con gái chuyên đi nhặt rác như vậy. Cũng chính vì thế, giáo viên chủ nhiệm dứt khoát sắp xếp cho cô ngay cạnh chỗ thùng rác nơi góc lớp, cũng chế giễu nói cô đã thích rác như vậy, liền thành toàn cho cô. Bởi vì lời mỉa mai lúc đó của cô giáo chủ nhiệm, đã khiến cho nguyên chủ thật lâu không ngóc đầu lên được. Bách Hợp lúc này lại không để bụng, cô hướng chỗ ngồi lẻ loi của mình đi đến, đứa con gái ngồi thẳng hàng trước cô liền nghiêng đầu cười hi hi: