Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên Nhanh: Nghịch Chuyển Số Phận - Chương 217: Nữ vương và tiểu bạch hoa 6

Cập nhật lúc: 2024-10-25 17:16:06
Lượt xem: 10

Cũng không thèm để ý lời của Đỗ Tiệm Vũ lát nữa muốn gọi lại điện thoại cho mình, Bách Hợp nghĩ đến điện thoại di động sắp hết pin liền cắm sạc, hơi cười lên. Cô chỉnh đốn lại mình một chút, tìm quần áo từ trong tủ quần áo mặc vào rồi chuẩn bị xuống lầu ăn cơm. Ngày hôm qua đã bị bỏ đói hồi lâu, hơn nữa không biết lại bị Mục Kiêu đút cho loại thuốc kỳ quái gì cùng với rượu nên lúc này cô đi bộ mà cảm giác như đi trên mây, lúc đi bộ không thể thăng bằng được, trước mắt tối sầm lại, lúc xuống lầu suýt nữa thì ngã từ trên lầu xuống.

Cô không biết sau khi mình ra khỏi phòng thì điện thoại di động lại kêu lên. Là Đỗ Tiệm Vũ gọi lại, gã đợi một lúc nhưng bởi vì Bách Hợp không gọi lại cho anh nên Đỗ Tiệm Vũ không đợi được. Trước kia nếu như gã cố ý dùng thủ đoạn cúp điện thoại của Tần Bách Hợp thì nhất định cô sẽ nhanh chóng gọi lại. Cho dù Đỗ Tiệm Vũ giả vờ tín hiệu không tốt, không nhận được thì cô cũng sẽ một mực không ngừng gọi. Từ hôm qua đến giờ Bách Hợp giống như là biến thành một người khác vậy. Ngày hôm qua gã gọi điện thoại nhưng người đàn bà c.h.ế.t bầm này dám không nhận. Hơn nữa hôm nay nói là ở ngoại ô, nếu theo tính cách của cô ta chắc chắc phải hết sức đau lòng rồi nói cho mình tiền thuê một căn hộ, sau đó mình phải cự tuyệt mới được.

Như vậy có thể thể hiện ra tính cách đặc biệt của mình, cô ta nhất định sẽ nhìn trúng mình vài phần, tiểu thư nhà có tiền đều thích kiểu như vậy. Một chiêu này của Đỗ Tiệm Vũ bách phát bách trúng, chỉ cần người khác cho gã chuyện tốt như vậy nhưng gã kiên cường từ chối sẽ khiến ấn tượng của người khác đối với gã sẽ trở nên cực tốt. Quan trọng hơn nữa bởi cha mẹ cho anh bộ dạng bên ngoài nhìn thành thực, sáng sủa, dường như chưa bao giờ có người hoài nghi gã. Nhưng lúc này Bách Hợp lại không cắn câu, cô ta thật như không nghe được ý của mình vậy. Lúc này Đỗ Tiệm Vũ không khỏi bắt đầu hoài nghi có phải tại mình nói quá khó hiểu hay Bách Hợp quá ngu xuẩn cho nên nghe mà không hiểu.

Đỗ Tiệm Vũ chuẩn bị một lần nữa gọi điện thoại cho Bách Hợp, chuẩn bị thật tốt một lần nữa những lời cần nói. Dĩ nhiên lần này anh sẽ không nhắc gì đến việc đi mua đồ ăn hay phải gặp cô nữa, trong lòng gã đã soạn sẵn nội dung nhưng lúc gọi điện cho Bách Hợp lần nữa thì cô lại không nghe điện thoại. Đỗ Tiệm Vũ hận đến mức suýt nữa ném điện thoại di động xuống mặt đất. Sáng hôm nay gã bị hành vi của Bách Hợp khiến phát lửa giận trong lòng. Trong lòng anh không khỏi hoài nghi có phải Bách Hợp đã nhìn ra cái gì hay không nhưng ý nghĩ này vừa xông lên đầu thì lại bị Đỗ Tiệm Vũ bác bỏ theo bản năng. Dẫu sao Tần Bách Hợp đã bị cha mẹ cưng chiều đến không biết trời cao đất rộng gì, gã quả thực không tin Tần Bách Hợp qua quá trình trao đổi như vậy có thể phát hiện ra bộ mặt thật của gã.

Lúc Bách Hợp xuống lầu ăn cơm, thấy cô xuất hiện, vị quản gia của Mục Kiêu giống như không bao giờ lộ ra vẻ gì trong nháy mắt lại ngẩn người. Lúc biết Bách Hợp muốn ăn cơm, ông ta chào một cái, lại nhìn Bách Hợp một cái rồi mới bảo người giúp việc xuống nhà bếp bưng đồ ăn lên.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-nhanh-nghich-chuyen-so-phan/chuong-217-nu-vuong-va-tieu-bach-hoa-6.html.]

Mục Kiêu tuổi còn quá trẻ nhưng đã thừa kế toàn bộ gia sản của nhà họ Mục, mọi thứ ăn ở của anh đều hết sức xa hoa. Mỗi ngày ba bữa ăn đều có chuyên gia xử lý, trong phòng bếp dù là thợ làm bánh hay các loại đầu bếp khác cũng đều là bậc cao cấp. Mỗi công việc đều có người am hiểu đảm nhiệm. Mục Kiêu không thiếu tiền, tất cả chỉ cần hưởng thụ tốt nhất. Lúc Bách Hợp nhìn thấy bữa ăn sáng nhìn như đơn giản nhưng lại vô cùng tuyệt vời thì cả người cũng hoàn toàn buông lỏng.

“Phu nhân, sau khi ăn sáng xong sẽ ra ngoài ạ?” Quản gia cung kính bưng lên một ly cà phê, mắt nhìn thẳng Bách Hợp một cái. Mặc dù Mục Kiêu cưới Tần Bách Hợp nhưng ngày thường cũng không hạn chế cuộc đời tự do của cô. Trên thực tế mặc dù anh cưới Tần Bách Hợp nhưng cũng không hạn chế cô chơi bời, cho dù giữa cô và Đỗ Tiệm Vũ có quan hệ đó thì Mục Kiêu cũng không quản, chỉ cần không làm loạn tới mức lớn chuyện thì anh liền mắt nhắm mắt mở. Từ trong nội dung câu chuyện có thể nhìn ra mặc dù Tần Bách Hợp và Đỗ Tiệm Vũ thực sự xảy ra quan hệ nhưng anh cũng coi như không biết, nguyên nhân cuối cùng hai người ly dị ngoại trừ bởi Tần Bách Hợp ngu ngốc, bị người ta để lại chứng cứ còn có nguyên nhân cô ấy dại dột bị Phương Xảo Tâm tính toán. Xem ra đối với Mục Kiều thì sợ rằng việc Tần Bách Hợp ngu xuẩn so với việc cô cũng người đàn ông khác xảy ra quan hệ càng làm cho anh không thể chịu đựng.

“Tôi muốn đi ra ngoài.”. Suốt ngày bị vây hãm ở nhà, Bách Hợp đã tới cái thế giới này hai ba ngày nhưng lại chưa hề bước chân ra khỏi cửa, lúc này đã ăn uống no đủ, trên người cũng có chút khí lực, đầu cũng không còn đau đớn như trước nữa. Nghe được câu hỏi của quản gia, cô do dự một chút, hay là cứ chuẩn bị đi ra ngoài. Quản gia gật đầu một cái, một mặt nhẹ giọng bảo cô giúp việc báo tài xế chuẩn bị xe, một mặt thần thái cung kính đưa mắt nhìn Bách Hợp sau khi để ly cà phê xuống lại đi lên lầu.

Trên lầu, điện thoại trong phòng lúc này đang liều mạng kêu. Trước kia nguyên chủ thích nghe tiếng vi-ô-lông-xen, lúc này nghe trong phòng yên tĩnh có một loại cảm giác chói tai. Bách Hợp không hoảng hốt, không vội vàng, thay giày đi vào phòng, thấy phía trên hiện tên người gọi, cái tên sinh viên tình nguyện đang không ngừng được lóe lên. Tần Bách Hợp rất thích Đỗ Tiệm Vũ, cũng chính vì vậy cô sợ bất cứ hành động nào của mình bị Mục Kiêu biết sẽ gây bất lợi cho Đỗ Tiệm Vũ, ngay cả tên của anh cũng không dám lưu, chỉ dám cất lên tiếng gọi sinh viên tình nguyện ngọt ngào. Nhưng lúc Bách Hợp nhìn thấy cái tên ngày trong lòng chỉ có nỗi chán ghét không nói ra được. Điện thoại cô cầm trên tay trong chốc lát đã im lặng.

Lúc này Bách Hợp thấy phía trên đã có mười mấy cuộc gọi nhỡ, từ lúc cô ăn điểm tâm đến giờ Đỗ Tiệm Vũ không ngừng gọi điện cho cố. Lúc Bách Hợp đang cau mày thì điện thoại lại reo, âm nhạc du dương khiến cho Bách Hợp có chút không chịu được, một mặt chịu đựng phiền bấm nghe máy: “Có chuyện gì vậy?”

 

Loading...