Xuyên Nhanh: Nghịch Chuyển Số Phận - Chương 192: Khổ đấu hệ thống sủng phi (hết)
Cập nhật lúc: 2024-10-23 21:10:40
Lượt xem: 16
“Sao ngay cả đứng mà ái phi cũng không đứng vững được vậy?” Tề Ngự Phong khẽ cười đùa một câu, cũng mặc kệ người khác, liền trực tiếp ôm Bách Hợp ngồi lêng chân mình: “Đã không chỗ để ngồi, vậy liền ngồi lên người trẫm đi.”
“...” Mọi người đồng loạt hít một hơi khí lạnh, không chỉ sắc mặt của đám người Hiền phi thay đổi, mà ngay cả Lý Bảo Xu cũng cúi đầu xuống. Nhân lúc đám nữ nhân cúi đầu điều chỉnh thần sắc trên mặt, ánh mắt của Tề Ngự Phong đang ôm tiểu mỹ nhân trong lòng lại đảo qua người đám nữ nhân này một vòng, cuối cùng rơi xuống trên người Lý Bảo Xu. Lý Bảo Xu này thật sự có chút bất thường, cũng giống như Bách Hợp, ngày đó là lần đầu tiên nhận thấy Bách Hợp có biến hóa, mà Lý Bảo Xu thì cũng ngay tại ngày hôm đó bày ra tư thái tình cờ gặp gỡ mình, về sau vô luận Bách Hợp huấn luyện cung nhân hay làm những cái khác, đều giống như lấy Lý thị làm tấm gương vậy, trong lòng hai người này đang bán thuốc gì, Tề Ngự Phong thật sự cảm thấy có chút tò mò.
Nhìn bộ dáng hai nữ nhân này bất ôn bất hỏa, hắn liền dứt khoát thêm vào một mồi lửa, mặc kệ hai người này có mục đích gì, thì sẽ đều sớm lộ ra thôi!
Trong mắt Tề Ngự Phong hiện lên một tia âm lãnh, lập tức cúi đầu xuống, bờ môi nhẹ nhàng chạm vào đỉnh đầu Bách Hợp.
Trong nháy mắt Bách Hợp cảm thấy trên người Tề Ngự Phong tỏa ra sát ý, nàng làm rất nhiều nhiệm vụ, vô cùng nhạy cảm với cảm giác nguy hiểm, chỉ là không biết sát ý lúc này của Tề Ngự Phong là nhằm vào nàng hay là nhằm vào Lý Bảo Xu đây, nói thật, c.h.ế.t trong nhiệm vụ nàng cũng không sợ, nhưng nhiệm vụ của mình lại không thể thất bại nữa, ít nhất trước khi c.h.ế.t phải tiêu diệt được Lý Bảo Xu, dù cho không chiếm được sự sủng ái của Tề Ngự Phong, thì ít nhất cũng không thể để Lý Bảo Xu chuyên sủng trước, nhiệm vụ của nàng liên quan đến tính mạng của nàng, nàng tuyệt đối sẽ không bỏ cuộc dễ dàng.
Cảm giác được thân thể trong lòng cứng ngắc sau đó liền mềm nhũn ra, Tề Ngự Phong cười khẽ hai tiếng, bàn tay vốn đang ôm vòng eo của Bách Hợp liền mượn làn váy tầng tầng lớp lớp che giấu, ngón tay nhẹ nhàng bắt đầu di chuyển trên vòng eo của nàng.
“Hoàng thượng ôm Quý tần nương nương như vậy, thì sao nương nương chơi đùa với bọn thiếp được?” Lý Bảo Xu giống như có chút ngây thơi bất mãn cong miệng lên, vừa cúi đầu dùng tay loay hoay lấy đồ trong hà bao đang đeo ở bên hồng bày ra, nàng có một hệ thống sủng phi, nên tất nhiên biết rõ ai có ác cảm với nàng, ai không thích nàng, mặc kệ là ai, chỉ cần nàng muốn biết, thì cái hệ thống kia sẽ đều nói cho nàng biết. Mà trong tự liệu mà hệ thống nói mình, ai cũng không thích mình, nhưng đặc biệt chỉ mỗi có Bách Hợp có độ ác cảm với mình cao nhất, dường như vị Trưởng công chúa Nam Chiêu quốc này cực kỳ ghét nàng, độ ác cảm lên đến hơn 60%, dù Lý Bảo Xu biết rõ kỳ thật chính mình và Bách Hợp căn bản không có ân oán cá nhân gì, nhưng hệ thống đã nhắc nhở mình, nhất định phải cẩn thận Bách Hợp!
Tiến vào hậu cung không phải nàng ta c.h.ế.t thì chính là mình vong, Lý Bảo Xu không muốn chết, nên tất nhiên chỉ có đấu ngược lại Bách Hợp. Nàng muốn trở nên nổi bật trong hậu cung Đại Tề này, dù cho không ngồi lên được vị trí Hoàng hậu, thì cũng tuyệt đối phải trở thành duy nhất trong suy nghĩ của Hoàng thượng, nếu không hệ thống sủng phi sẽ rời khỏi nàng, nàng sẽ không cho phép phát sinh chuyện như vậy, vì thế nếu ai muốn chắn ở trước mặt mình, như vậy nàng chỉ có thể cầm xẻng xúc hết toàn bộ đá cản đường đi!
‘Đinh: Người chơi Lý Bảo Xu lĩnh ngộ được chân lý hậu cung, tặng 5 điểm giá trị thuộc tính, cũng tặng thêm ‘Thân hình thon thả như rắn nước’.’ Tiếng của hệ thống vang lên, trong lòng Lý Bảo Xu vui vẻ, ngoại trừ thêm 2 điểm vào ánh mắt của mình, thì 3 điểm còn lại nàng liền thêm hết vào vũ đạo, bởi vì trước kia bản thân nàng là con gái của tướng quân Nam Chiêu quốc, quanh năm cưỡi ngựa, thân thể vô cùng mềm dẻo, chỉ cần vũ đạo có điểm, lát nữa nếu chơi kích trống truyền hoa mà yêu cầu mình nhảy múa, thì nàng tuyệt đối sẽ làm cho Tề Ngự Phong tập trung lực chú ý lên người mình!
Ngay tại lúc Lý Bảo Xu đạt được ‘Thân hình thon thả như rắn nước’, Bách Hợp cũng đã chú ý tới, ánh mắt của nàng luôn luôn rơi xuống người Lý Bảo Xu, vòng eo của Lý Bảo Xu bỗng chốc nhỏ đi một chút, cái cử động rất nhỏ của làn váy kia dù ở trong mắt rất nhiều người đều chỉ thấy giống thân thể nhẹ nhàng lắc lư một cái mang theo gợn sóng thôi, nhưng nàng thật sự đã thấy được vòng eo của Lý Bảo Xu biến hóa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-nhanh-nghich-chuyen-so-phan/chuong-192-kho-dau-he-thong-sung-phi-het.html.]
Đồng thời chứng kiến giống như nàng, còn có Tề Ngự Phong, con ngươi của hắn ta hơi co rút lại, trong mắt chợt lóe lên một tia hung ác cực nhanh, tuy không biết tại sao Lý Bảo Xu có thể có biến hóa như thế, nhưng vì phòng ngừa bị người phát hiện biểu hiện lộ ra bởi vì khiếp sợ cực độ của mình lúc nãy, Tề Ngự Phong dứt khoát tựa đầu vào trong mái tóc của Bách Hợp, chờ khi hắn ta ngẩng đầu lên lại, thì đã khôi phục bộ dáng mỉm cười trước kia.
Trong đình, mọi người đều có tâm tư, rất nhanh trống được dâng lên, Tề Ngự Phong kéo tay Bách Hợp, đặt dùi trống vào tay nàng: “Ái phi gõ thay trẫm.”
Ánh mắt mọi người lại rơi xuống người Bách Hợp, ngay cả Lý Bảo Xu cũng nhanh chóng ngẩng đầu nhìn Bách Hợp. Biết Tề Ngự Phong chắc hẳn là cố ý đưa mình lên lửa nướng, nhưng lúc này Bách Hợp lại cầu còn không được, nàng quay đầu mỉm cười với Tề Ngự Phong, hít sâu một hơi, liền bắt đầu nhấc tay gõ lên trống.
Tiếng ‘Đông đông đông’ vừa vang lên lên, đóa hoa kia liền bị Hiền phi lưu luyến không rời truyền đi. Vốn Tề Ngự Phong cho rằng Bách Hợp sẽ cố ý không cho đóa hoa này roi xuống trong tay Lý Bảo Xu, nhưng ngay tại lúc hoa còn chưa được Lý Bảo Xu truyền đi, Bách Hợp liền đột nhiên dừng lại.
“Lý tú nữ?” Tề Ngự Phong liếc nhìn Bách Hợp ý một cách vị thâm trường, bàn tay ôm eo nàng cũng mạnh hơn một chút, Bách Hợp cảm thấy, lại quay đầu cười nói tự nhiên với Tề Ngự Phong: “Hoàng thượng, nếu thần thiếp đã kích trống, có phải cái hình phạt này cũng nên do thần thiếp ra không ạ?”
Lý Bảo Xu nghe nói như thế, một cỗ dự cảm xấu liền dâng lên trong lòng, vừa muốn mở miệng, thì Tề Ngự Phong đã rất nhanh gật đầu đồng ý.
“Nếu vậy, thì Lý tú nữ liền làm mười lần động tác gập bụng đi.” Bách Hợp nhìn nhìn sắc mặt xanh trắng đan xen của Lý Bảo Xu, lúc đầu khi hoa đến tay nàng ta, nàng ta còn không che giấu được lộ ra vẻ vui mừng, nhưng lúc này thì lại biểu lộ hết sức khó coi, Tề Ngự Phong hỏi: “Gập bụng là gì?”
Bách Hợp muốn đứng dậy làm mẫu, nhưng Tề Ngự Phong lại ôm nàng chặt hơn, một phen dây dưa lúc nãy vốn đã khiến cho hắn hơi rục rịch rồi, lúc này nơi nào còn có thể thả Bách Hợp ra, ôm thật chặt nàng vào trong lòng, chỉ cần nàng ngồi dạy Lý Bảo Xu là được.
“Lý tú nữ nằm ngửa xuống đất, hai chân do cung nhân giữ chặt, ôm đầu ngồi dậy là được, rất đơn giản, chỉ cần mười cái thôi.” Dù sao phải làm những động tác này cũng không phải mình, không đi cũng không sao cả, Bách Hợp chỉ vào Lý Bảo Xu ra hiệu vài lần, sau khi mọi người nghe rõ ý của nàng, sắc mặt mỗi người đều trở nên cổ quái.
Lý Bảo Xu tức giận đến khuôn mặt trắng bệch, nàng ta chính là chuẩn bị để nhảy múa, để ngâm thơ, biểu diễn tài nghệ của mình, thế nhưng Bách Hợp lại bắt nàng ta là cái động tác gập bụng quỷ quái này, trên đời này cho tới bây giờ nàng ta còn chưa từng nghe thấy kích trống truyền hoa có kiểu chơi này, trong lúc nhất thời nàng ta cắn chặt môi, trong lòng âm thầm ghi cho Bách Hợp một khoản nợ, đồng thời hai mắt lại đẫm lệ sương mù nhìn chằm chằm vào Tề Ngự Phong: “Hoàng thượng, trước mặt mọi người, sao thiếp có thể nằm trên mặt đất được?”