Xuyên Nhanh: Nghịch Chuyển Số Phận - Chương 191: Khổ đấu hệ thống sủng phi (10)
Cập nhật lúc: 2024-10-23 21:09:49
Lượt xem: 13
“Ái phi sao vậy?” Tề Ngự Phong cảm thấy thân thể của người trong lòng hơi cứng lại, không khỏi nén cười, ấm giọng nói: “Chẳng lẽ cảm thấy ở bên ngoài nắng quá gắt, phơi nắng bị chóng mặt? Nhanh vào đình ngồi đi.” Tề Ngự Phong nói xong, một tay trìu mến sờ lên mặt Bách Hợp, Bách Hợp bỗng cảm thấy ánh mắt của đám người Hiền phi vốn đang trừng Lý Bảo Xu liền giống như đồng loạt quay mũi giáo đ.â.m vào người mình vậy.
“Hoàng thượng thật hăng hái.” Lửa trong lòng Bách Hợp hơi lớn, lúc này nàng không khỏi nhớ tình cảnh quẫn bách khi kích trống truyền hoa lúc làm nhiệm vụ Đường Bá Hổ điểm Thu Hương lần trước, có hệ thống trợ giúp, nàng không cần nghĩ cũng đã biết lát nữa Lý Bảo Xu nhất định là sẽ đại xuất phong đầu (trổ hết tài năng nổi bật nhất), vừa nghĩ tới lúc trước mình bận rộn thật lâu, vậy mà cuối cùng lại vẫn bị Lý Bảo Xu chui vào chỗ trống, Bách Hợp liền không nhịn được âm thầm nguyền rủa Tề Ngự Phong.
“Nào có, chỉ là mời chư vị ái phi chung vui mà thôi.” Tề Ngự Phong thấy hai gò má của nàng đã đỏ ửng, ánh mắt nàng hiện lên mấy tia lửa, nếu không phải lúc này mình đang ôm lấy eo nhỏ của Bách Hợp, thì chỉ sợ nàng cũng đã nhấc làn váy bước nhanh vào trong đình từ lâu rồi. Trên khuôn mặt vốn đã xinh đẹp của nàng hiện lên hai đám mây hồng, cái khuôn mặt bởi vì sau khi tính tình đại biến mà thoạt nhìn khiến cho người ta thoải mái kia lúc này bởi vì tức giận mà trở nên diễm quang chiếu bốn phía, Tề Ngự Phong thấy trong lòng liền rục rịch, không khỏi nhớ tới bởi vì chính vụ, đã ba bốn ngày hắn không bước vào hậu cung, vốn cái tuổi này của hắn chính là lúc thân cường thể tráng, cũng không có cấm kỵ trong phương diện nữ sắc, nhìn thấy bộ dáng này của Bách Hợp, Tề Ngự Phong liền quyết định đợi Lý Bảo Xu hát hí khúc xong liền đến cung Bách Hợp một chuyến.
Lúc này đám người Hiền phi cũng bất chấp đấu khí với Lý Bảo Xu, dù sao tuy chỗ ngồi trong đình không ít, nhưng phải ngồi như thế nào thì cũng rất để ý, nếu có thể ngồi gần Hoàng thượng thì tất nhiên là mọi người cầu còn không được, nên lúc này đều bước nhanh bám sát phía sau Tề Ngự Phong. Ngoại trừ hai phi Hiều, Huệ ra, còn có Quý tần, Chiêu nghi,… Tất cả đều nhằm vào vị trí sau lưng Tề Ngự Phong, nếu tính toán tốt, xem như Hoàng thượng nhìn không tới mặt của các nàng, nhưng cũng có thể thân cận Hoàng thượng một hồi.
“Hoàng thượng, cái này không công bằng.” Mọi người tiến vào trong đình vừa dựa theo thứ tự ngồi xuống, thì Vương quý nhân mà trước đây đã có hiềm khích với Bách Hợp, bởi vì thân phận tầm thường không thể chen qua được mọi người, động tác chỉ chậm một chút liền đã bị đẩy đến góc, trước đây Bách Hợp chỉ là Thường tại liền phải ở trong cung của nàng ta, bây giờ lại biến hóa nhanh chóng trở thành Quý nhân cùng cấp với nàng ta, hơn nữa còn nằm trong số những người ít ỏi được Hoàng thượng ban chữ, trong lòng Vương quý nhân không biết đã thầm mắng bao lâu, lúc này gặp lại Bách Hợp tất nhiên là vừa đố kị lại vừa hận.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-nhanh-nghich-chuyen-so-phan/chuong-191-kho-dau-he-thong-sung-phi-10.html.]
Nếu Bách Hợp không có lúc sa sút, thì chỉ sợ nàng ta cũng sẽ không ghen tỵ thành như vậy, nhưng người mà rõ ràng ngày xưa không bằng mình, nhưng bây giờ lại cùng ngồi cùng ăn với mình, trong lòng Vương quý nhân tất nhiên không chấp nhận được, mắt thấy trong cung lại sắp có rất nhiều tiểu mỹ nhân cứ cách hai năm sẽ tiến vào một lần, bây giờ nàng ta còn chưa trở thành lão nhân mà Hoàng thượng cũng đã quên nàng ta rồi, đợi đến sau khi lại có thiếu nữ càng trẻ tuổi xinh đẹp hơn tiến vào, vậy trong cung này sao còn chỗ cho nàng ta nữa?
Nhưng Vương quý nhân lại không nghĩ đến chính là, Tề Ngự Phong căn bản chưa từng quên nàng ta, bởi vì lúc trước khi Bách Hợp ở trong cung nàng ta, nàng ta đã dùng trăm phương ngàn cách và đủ mọi thủ đoạn muốn kéo Tề Ngự Phong qua, lúc này Tề Ngự Phong nhìn thấy nàng ta liền khắc sâu ấn tượng, chỉ là nhớ có một người như thế, nhưng tất cả ấn tượng đọng lại đều là ấn tượng xấu, nếu một đám tiểu mỹ nhân khiến cho mình không quá phản cảm cất tiếng làm nũng với mình, thì với Tề Ngự Phong mà nói, có thể là một loại hưởng thụ, nhưng Vương quý nhân vốn đã bị hắn ta chán ghét, lúc này lại làm nũng thì không chỉ không làm cho Tề Ngự Phong mềm lòng, mà ngược lại càng khiến cho hắn ta chán ghét nhíu mày: “Người khác đều không có ý kiến, chỉ mỗi ngươi nói nhiều, nếu cảm thấy không công bằng, liền tự mình đi ra ngoài đi!” Tề Ngự Phong nói xong, liền kéo Bách Hợp đang ngồi ở bên cạnh mình lên chân mình, liếc hai phi Hiền, Huệ: “Các ngươi cũng thấy không công bằng sao?”
Trước đây Hiền phi được sủng ái nhất, tuy nói Huệ phi cũng sinh ra một trong số hai đứa con gái hiện tại của Tề Ngự Phong, nhưng Huệ phi là lão nhân trong Vương phủ trước Tề Ngự Phong leo lên Đại bảo, cũng lớn hơn Hoàng thượng hai tuổi giống như Hoàng hậu, hiện nay cũng đã 30 rồi, ở trong cái chốn hoàng cùng mà cho tới bây giờ đều không thiếu tiểu mỹ nhân này, Hoàng thượng có đến cung của nàng ta thì cũng chỉ là thăm Đại công chúa thôi, rất hiếm khi hoan hảo với nàng ta, bởi vậy tuy nàng ta cũng muốn tranh sủng, nhưng ngẫm lại con gái và địa vị của mình thì liền thôi, thấy Hoàng thượng sủng ai tuy cũng ghen ghét, nhưng lại không khó coi như Hiền phi.
“Hoàng thượng, theo thần thiếp thấy, thân phận của Hợp quý nhân xác thực hơi thấp một chút…” Vốn trước đây ở trong cung Hiền phi được sủng ái nhất, tướng mạo lại xinh đẹp nhất, nhưng Lam Bách Hợp vừa đến liền đè dung mạo mà nàng ta luôn tự hào rằng thiện hạ ít ai có thể bằng này xuống, vốn trong lòng nàng ta đã đã ghen tỵ vô cùng rồi, lúc này lại thấy một Quý nhân nho nhỏ cũng có tư cách ngồi ở bên người Tề Ngự Phong giống như mình, tuy nàng ta cũng không thích những nữ nhân khác cùng ngồi cùng ăn với mình, nhưng nếu là Bách Hợp, thì ở trong mắt nàng ta, không bằng đổi thành Huệ phi ngồi càng làm cho nàng ta yên tâm hơn, ít nhất hiện tại Huệ phi đã còn không thừa sủng nữa.