Xuyên Nhanh: Nghịch Chuyển Số Phận - Chương 145.1
Cập nhật lúc: 2024-10-18 22:17:08
Lượt xem: 21
“Cái gì thế?” ném đồ về phía người khác đây là biểu hiện vô lễ. Bách Hợp cũng cách hắn không xa coi như hai người đã ly hôn thì một ngày vợ chồng trăm năm ân ái, từ điểm này cho thấy Lục Thiếu Quan quá ích kỷ. Bách Dung tức giận đến mức toàn thân run rẩy chỉ vào bóng lưng Lục Thiếu Quan mắng hai câu lại thấy con gái bên cạnh, con gái vừa mới ly hôn rất sợ con gái đau lòng nên câm miệng không nói nữa.
Sau khi trở về Bách Hợp thu thập đồ đạc của Lục Thiếu Quan mang ra phòng khách rồi gọi điện thoại cho Lục Thiếu Quan, buổi tối hắn hầm hừ mang đồ về.
Lục Thiếu Quan không thèm gọi điện cho Bách Hợp nữa, cho đến nửa tháng sau thị trường chứng khoán sụp đổ, tài phú Lục Thiếu Quan dựa vào cổ phiếu như trôi theo dòng nước lũ, thua sạch bách, ngay cả mẹ Lục đưa cho hắn mười vạn tiền vốn cũng không thể kiếm trở về.
Lúc đầu hắn cũng không thua nhiều thế nhưng hắn càng thua càng không cam lòng, không cam lòng càng sai, nhìn trong tài khoản còn mấy ngàn đồng thì hai mắt Lục Thiếu Quan đỏ bừng.
Tuy nói hắn còn trẻ nhưng thật ra hắn thua không nổi, hắn không có hậu thuẫn vững chắc cũng không có hậu trường giúp đỡ, hiện nay mẹ phải nuôi hai em, nhà ở quê đã bán đi rồi, lúc trước hắn một lòng nghĩ đến kiếm tiền từ cổ phiếu để mở công ty, công việc ổn định trước kia hắn đã vứt bỏ, mới có hai tư tuổi vốn là đang tuổi trẻ lịch duyệt, đã trải qua từ nghèo khó đến giàu rồi lại rơi vào cảnh người không có đồng nào, kết cục ly hôn. Đừng nói đến hiện giờ Lục Thiếu Quan tâm cao khí ngạo chịu được kết quả này mà ngay cả khi hắn vài năm sau tâm trí trưởng thành cũng không thể tiếp thụ được đả kích này.
Cả người Lục Thiếu Quan như tan vỡ rồi, hắn từng gọi điện bốn phía sai người tìm quan hệ muốn bán hết cổ phiếu nhưng hắn làm gì được, bị người ta thóa mạ một phen, mẹ Lục nghe thấy 10 vạn đồng chỉ còn vài ngàn thì trợn mắt ngất đi, mẹ Lục đã lớn tuổi nên không chịu đựng nổi suýt nữa phát điên, 10 vạn này ngoài trừ tiền Uông Bách Hợp cho thì còn có một vạn bà tiết kiệm cả đời cùng với bán nhà cửa, hiện tại không có số tiền này thì sau này bà già rồi phải làm sao đây. Còn có tiền học phí sinh hoạt của hai đứa con nữa?
Mỗi khi nghĩ đến những thứ này thì mẹ Lục giận con trai mình, cho hắn đầu tư cổ phiếu không đúng chỗ nên thua hết tiền.
Lục Thiếu Quan đang lúc buồn bực mà mẹ Lục còn trách hắn khiến cho lòng hắn vô cùng không thoải mái, tâm tình hắn buồn phiền nên không có công sức làm con hiếu thảo, có khi cãi lại vài câu. Nếu công việc hắn ổn định lại có tiền có địa vị thì cũng không sao mẹ Lục sẽ không dám tranh luận với con trai nuôi dưỡng mình về già, nhưng hôm nay Lục Thiếu Quan đã ly hôn rồi hắn không có nhà mẹ vợ hậu thuẫn, thậm chí hai tháng nay hắn không tìm được việc, suốt ngày ôm máy tính người không ra người quỷ không ra quỷ, hiện tại hắn làm mất cả mười vạn khiến cho mẹ Lục suốt ngày cãi nhau với hắn, lâu dần Lục Thiếu Quan bắt đầu nhớ tình cảnh nhàn nhã lúc học đại học cùng với nửa năm kết hôn của mình.
Cuộc sống sau ly hôn không có tốt đẹp như hắn tưởng tượng, căn nhà thuê 3000 mỗi tháng không thể bằng tòa nhà của Bách Hợp được, căn nhà này chưa đến 100m2 lại có nhiều người ở còn có một người mẹ suốt ngày mắng nhiếc, nào giống như trước căn phòng ngủ của hai vợ chồng cũng đã 300m2 hắn còn có thư phòng.
Huống chi Lục Thiếu Quan còn không phải lo tiền thuê nhà, sau khi hắn ly hôn hắn cho rằng mình có tiền nhưng hiện tại không có người trả tiền điện nước, hắn lại không công việc nên nghèo rớt mùng tơi, cuối tháng một loạt hóa đơn ra thì Lục Thiếu Quan và mẹ Lục lại cãi nhau bảo bà tiết kiệm hơn, rồi lại bắt đầu hoài niệm dĩ vãng.
Uông Bách Hợp trước kia ngây thơ đáng yêu toàn tâm toàn ý với hắn, nếu không phải hắn tham lam mang cô về quê thì chỉ sợ không có chuyện gì xảy ra cả. Nếu mình không nghe mẹ Lục muốn ra oai với cô khiến cho cô đau lòng thì cô ấy vẫn là cô gái si mê mình.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-nhanh-nghich-chuyen-so-phan/chuong-145-1.html.]
Lúc này Lục Thiếu Quan rất hối hận coi như Uông Bách Hợp khó chiều hơn nữa thì cũng sẽ nhẫn nại. Nếu hắn không nghe mẹ Lục đi đầu tư cổ phiếu thì hiện này không chỉ mất việc, tiền không có, vợ cũng không.
Một thằng con trai nông thôn có thể lấy được Uông Bách Hợp đã quá may mắn rồi, mình vốn có nhà vợ ủng hộ từ nay một bước lên mây, nếu như trước kia không có nghe lời mẹ Lục thì có phải tình huống hiện nay sẽ không giống?
Lục Thiếu Quan là người như thế, không gặp được trắc trở thì dã tâm bừng bừng một khi gặp được một chút đả kích thì hận không thể lui vào trong vỏ đổ hết tội lên đầu người khác. Hắn nhịn hai ngày, không nhịn được nữa quay về tìm Bách Hợp nhưng Bách Hợp lại không có giống như trong tưởng tưởng quấn lấy hắn, lúc hắn đi vào chung cư thì Bách Hợp đã báo cho bảo an biết không cho hắn vào, hắn trông hai ngày cũng không thấy Bách Hợp.
Lục Thiếu Quan rất muốn gọi điện thoại cho Bách Hợp để tái hôn, nhưng Bách Hợp đã đem số điện thoại của hắn vào sổ đen.
Không thể làm gì được nữa, trong nhà mọi thứ đều cần tiền, mùi vị trong tay không có tiền rất khó chịu, lúc trước mẹ Lục ra thủ đô đòi thuê phòng khi đó Lục Thiếu Quan suốt ngày phải ăn mỳ, hắn đã nghĩ rằng đó là thời gian thê thảm nhất rồi nhưng không ngờ rằng mình quá ngây thơ rồi, ăn mỳ tôm có gì mà thảm, giờ hắn ngồi xe buýt tìm việc làm cũng không có.
Suốt ngày mẹ Lục mắng hắn học đại học mà không có tiền đồ, sách đều cho chó ăn vào bụng. mà hai đứa em trước kia hắn vô cùng quý mến cũng khiến Lục Thiếu Quan mệt mỏi, bọn hắn suốt ngày đòi tiền, không phải học phí thì tiền sinh hoạt, cùng sống chung một nhà khiến Lục Thiếu Quan cảm thấy quá áp lực, hắn muốn thoát khỏi nhà này, hắn bắt đầu hoài niệm cuộc sống trước kia nhưng lúc này hối hận thì đã muộn.
Hắn đi chung cư Bách Hợp ở rồi trở lại, gọi bao nhiêu cuộc điện thoại, hắn đi cầu xin vợ chồng Uông Chính, trước kia còn vì con gái mà dễ dàng tha thứ hắn, lúc này thấy hắn quỳ xuống dập đầu thì cũng mặc, Bách Dung chỉ bảo hắn cút đi. Lục Thiếu Quan quấn nhà họ Uông nửa năm liền mà còn không nhìn thấy mặt Bách Hợp, nên giời hắn mới tắt hy vọng, ở thủ đô tìm việc làm.
Nhưng hắn ở thủ đô chỉ là sinh viên mới tốt nghiệp ra trường, hắn yêu cầu lại cao, hắn bị Uông Bách Hợp chiều quá sinh hư, giời là thời đại sinh viên ra trường đầy đường, hắn yêu cầu tiền lương hơn mấy ngàn, hắn lại không chịu làm người tiêu thụ bán hàng, không có Uông Chính ra mặt nên hắn không thể tìm được việc ưng ý, Lục Thiếu Quan bắt đầu hận mình không có người quen biết, hận những tổng giám đốc kia không biết nhìn ra nhân tài, về sau vì áp lực cuộc sống mà hắn đành phải nhận công việc kém cỏi lương thấp.
Đã không có tiền thuê nhà nên cả nhà đành phải chuyển xuống tầng hầm. Nhiều năm về sau Lục Thiếu Quan đã bị cuộc sống mài thàng người tê liệt, mỗi ngày hắn bôn tẩu kiếm tiền nuôi gia đình, cho đến khi ba mươi tuổi cưới một người phụ nữ vô cùng gớm, cuối cùng vì sinh con vì bị di chứng bệnh hoại cả người.
Hắn không còn giống như trong câu chuyện nữa, mẹ Lục vì hai đứa con mà đi đánh giày, rốt cục hai mẹ con cũng không còn tôn nghiêm nữa, có một lần Bách Hợp lái xe qua quảng trường thủ đô thì thấy Lục Thiếu Quan ăn mặc cũ rách cúi người đánh giày bị khách mắng không ngừng, khóe miệng Bách Hợp cong lên.
Lần này Bách Dung không chết, quả nhiên sau khi lấy khối u trong đầu ra thì bà không còn phát sinh đột tử nữa nên càng không có tình huống Uông Chính lấy bà Ngô, về sau Bách Hợp không lập gia đình nữa. Hai vợ chồng Uông Chính chỉ cho rằng cô sợ hãi nên càng thương tiếc đứa con gái này hơn, Bách Hợp làm nhiệm vụ này rất thoải mái, sau vài chục năm thành công tốt đẹp.