Xuyên Nhanh: Mục Tiêu Luôn Cho Rằng Tôi Thích Anh Ta - Chương 68: Khi Trùm Phản Diện Và Vai Chính Ở Chung Một Nhà
Cập nhật lúc: 2024-06-21 10:54:40
Lượt xem: 20
Chu Việt Trạch ngơ ngác đứng ở chỗ cũ, ánh mắt dần dần đỏ lên, nắm tay càng ngày càng siết chặt, một lúc sau, đột nhiên đập mạnh vào tường.
Cậu không chuyển đến biệt thự mà lại thuê một căn phòng ở gần công ty, mỗi ngày đều bận rộn đi lại giữa hai điểm là công ty và trường học, hình như đã thực sự buông bỏ Hướng Hàn.
Hướng Hàn thở phào nhẹ nhõm, cảm thấy cuối cùng cũng đã đưa đối phương quay trở lại quỹ đạo cũ rồi.
Thời gian trôi qua, mối quan hệ giữa hai người cũng dần dần dịu đi. Thỉnh thoảng khi nghỉ lễ, dưới sự nhắc nhở của quản gia, Hướng Hàn cũng sẽ gọi Chu Việt Trạch về ăn cơm và vân vân.
Lần nào Chu Việt Trạch cũng lễ phép chu đáo, thái độ càng cung kính hơn trước, giống như thật sự xem Hướng Hàn như bậc cha chú.
Hướng Hàn được an ủi lúc tuổi già, vào năm Chu Việt Trạch tốt nghiệp thì để cho cậu làm tổng giám đốc của tập đoàn. Một thời gian sau, lại bắt đầu ám chỉ rằng mình không hài lòng với nhà họ Chu, con có thể chia sẻ nỗi lo lắng với cha một chút được không?
Chu Việt Trạch đúng là có ý định trả thù nhà họ Chu, nhưng cậu không có ý định sử dụng thực lực của nhà họ Khương. Cậu đã tự mình đăng ký một công ty nhỏ, mấy năm nay vẫn luôn âm thầm ngáng chân Chu thị để điều tra hướng đi của tình hình tài chính của Chu thị.
Nhưng cậu chưa bao giờ làm trái ý của Hướng Hàn. Cho nên khi Hướng Hàn nói bóng gió lần đầu tiên thì cậu đã bắt đầu chèn ép việc làm ăn của Chu thị.
Trải qua mấy năm cạnh tranh, bây giờ Chu Trình Hi cùng Lộ Uyển đang ngang tài ngang sức, mỗi người chiếm một nửa giang sơn của Chu thị. Nhưng sau khi Chu Việt Trạch ra tay thì sự cân bằng này lập tức bị phá vỡ.
Bởi vì Chu Việt Trạch chèn ép chính là nhà họ Chu, cho nên Lộ Uyển dần dần thăng tiến trong công ty, nhưng cuộc sống của Chu Trình Hi lại có chút khó khăn.
Lộ Uyển cho rằng Chu Việt Trạch đang mượn thế lực của nhà họ Khương để giúp đỡ mình thì trong lòng bà ta rất cảm động, cảm thấy bao nhiêu năm vất vả cuối cùng cũng không uổng phí. Bà ta lén lút hẹn ăn cơm với Chu Việt Trạch, nhưng lại không hẹn được dù chỉ một lần, cuối cùng số điện thoại còn bị trợ lý của Chu Việt Trạch chặn.
Chu Trình Hi tìm được Chu Việt Trạch rất nhanh, ông ta càng bất chấp bất cứ giá nào, trực tiếp phong tỏa ở bên ngoài công ty, bị Chu Việt Trạch sai người bí mật đánh cho một trận.
Nhưng người này cứ bám riết không tha, sau khi vết thương ổn rồi thì lại đến đây. Chu Việt Trạch không nhịn được cảm thấy tò mò, rốt cuộc là vì cái gì mới có thể khiến cho Chu Trình Hi không cần mặt mũi như thế?
Hôm nay, sau khi tan làm, Chu Trình Hi lại chặn ở cửa công ty, Hướng Hàn cùng đi xuống lầu với Chu Việt Trạch, thấy thế thì thuận miệng nói: “Nếu ông ta cứ dây dư không dứt thì cậu cũng không ngại nghe thử một chút.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-nhanh-muc-tieu-luon-cho-rang-toi-thich-anh-ta/chuong-68-khi-trum-phan-dien-va-vai-chinh-o-chung-mot-nha.html.]
Chu Việt Trạch 'ừm' một tiếng, sau khi đưa Hướng Hàn lên xe thì quay người nói với vệ sĩ đang chặn Chu Trình Hi: "Buông ông ta ra trước đi."
Bởi vì không muốn nói nhiều, nên Chu Việt Trạch tùy tiện tìm một nơi, đứng lại rồi hỏi: "Có chuyện gì?"
Chu Trình Hi hơi khó xử, nhìn xung quanh một chút rồi nói: "Chúng ta tìm một nhà hàng, ngồi xuống từ từ nói chuyện."
𝕳-𝕿-𝕶-𝕿
Vẻ mặt của Chu Việt Trạch không hề thay đổi nói: "Rất xin lỗi, tôi chỉ sợ là nuốt không nổi."
Vẻ mặt của Chu Trình Hi lập tức tái nhợt, nhưng bây giờ đã khác xưa, cho dù ông ta có tức giận thì cũng không dám nói cái gì.
Vì thế ông ta xụ mặt nói: "Có lẽ con còn không biết, Chu Việt Khanh sắp về nước rồi, ông nội của con định cho nó gia nhập vào Chu thị."
"Ồ." Vẻ mặt của Chu Việt Trạch như đang nói 'liên quan gì đến tôi chứ'.
Vẻ mặt của Chu Thừa Hi hơi khó xử, Chu Việt Khanh đã trải qua mấy cuộc phẫu thuật lớn, cơ thể đã giống người bình thường. Ông Chu để cho đối phương tiến vào Chu thị, rõ ràng là bởi vì thấy ông ta không thể tranh giành được với Lộ Uyển, muốn thay đổi người thừa kế.
Bị con trai và vợ cướp đi địa vị khiến cho Chu Trình Hi cảm thấy vô cùng nhục nhã, bây giờ ông ta chỉ có thể tìm thêm một đồng minh khác, nhưng sau khi cân nhắc nhiều lần, người duy nhất mà ông ta có thể tìm được chỉ có Chu Việt Trạch.
Ông ta khẽ cắn môi, nhỏ giọng nói: "Con thật sự cho rằng mình sẽ không bị ảnh hưởng ư? Con có được địa vị như bây giờ, đều là dựa vào sự cưng chiều của Khương Hàm. Bây giờ chính chủ đã trở về, con không lo lắng một chút nào ư?"
Chu Việt Trạch nghe vậy thì cười nhạo một tiếng, cảm thấy Chu Trình Hi đang lừa mình như lừa một kẻ ngốc. Khương Hàm thích Chu Việt Khanh ư? Mắt của cậu cũng không mù.
Nhìn thấy sự khinh thường trên mặt cậu, Chu Trình Hi vội vàng nói: “Ta không lừa con, ban đầu người Khương Hàm coi trọng là Chu Việt Khanh, nhưng Lộ Uyển không đồng ý, ta rơi vào đường cùng nên đành phải đưa con đến đó..."
"Sau này Chu Việt Khanh bị bệnh nặng phải nhập viện, hơn nữa đã có người thay thế là con, Khương Hàm mới không tiếp tục thúc ép. Ta biết là Khương Hàm gợi ý cho con nhắm vào Chu thị, bởi vì cơ thể của Chu Việt Khanh đã hồi phục rồi, anh ta muốn ép nhà họ Chu giao Chu Việt Khanh lại cho anh ta, nhưng anh ta không biết ông nội của con vẫn luôn bồi dưỡng Chu Việt Khanh trong suốt mấy năm nay..."
Sau đó ông ta cố gắng thanh minh, nói rằng lúc trước mình cũng không dễ dàng gì, đưa cậu cho Khương Hàm là vì bị Lộ Uyển ép buộc. Bây giờ Chu Việt Khanh đã trở về, không chỉ riêng ông ta bị mất đi chỗ dựa ở công ty, mà cậu cũng mất đi sự cưng chiều của Khương Hàm, sao không kết hợp với nhau chứ? Chúng ta chính là ba con ruột, làm gì có mối thù nào để qua đêm được...