Xuyên Nhanh: Mục Tiêu Luôn Cho Rằng Tôi Thích Anh Ta - Chương 64: Khi Trùm Phản Diện Và Vai Chính Ở Chung Một Nhà
Cập nhật lúc: 2024-06-21 10:51:52
Lượt xem: 11
"Ba!"
Cuốn sách trong tay Hướng Hàn hoàn toàn rơi xuống đất, cậu đột nhiên cảm thấy hơi choáng váng, đây là có chuyện gì vậy? Cậu là ai? Ở đây là đâu? Cậu muốn làm gì?
Ừm, cậu là Hướng Hàn, đang ở trong trò chơi, cậu phải nuôi một đứa con. Nhưng sao đứa con này lại đột nhiên tỏ tình với mình? Ngã!
Là do phương pháp giáo dục của cậu không đúng, hay phương pháp nuôi nấng của cậu có chỗ sai sót? Sao thiết lập nhân vật của Chu Việt Trạch lại sụp đổ? Chẳng phải caquj tq vẫn luôn phản đối việc chơi gay với Khương Hàm ư, thậm chí còn cảm thấy ghét cay ghét đắng cơ mà?
"Tiểu Cửu, xin giúp đỡ khẩn cấp, đứa bé này có phải bị chiếm xác rồi không?" Vẻ mặt của cậu kinh ngạc, đã hoàn toàn hoảng loạn, hoàn toàn không biết phải ứng phó như thế nào.
"Tôi xem một chút trước…" Hệ thống cũng hơi không biết làm sao, chẳng lẽ là số liệu bị bóp méo?
“Đừng nhìn, số liệu vẫn ổn.” Đại A đột nhiên online, dừng một chút rồi nói: “Có lẽ là lâu ngày nảy sinh tình cảm, dù sao thì đối với cậu ta mà nói thì cậu là người duy nhất trên thế giới này đối xử tốt với cậu ta nhất.”
“Sao có thể như thế? Tôi đã nói là thế giới tiếp theo không muốn nói chuyện tình cảm mà.” Trong lòng của Hướng Hàn sắp sụp đổ.
"Cái này cũng không thể trách chúng tôi được, cậu Hướng, theo yêu cầu của cậu, chúng tôi đã cố tình chọn một thân phận không có khả năng được nhân vật chính thích cao nhất. Dựa theo cốt truyện ban đầu, nhân vật chính chắc chắn không thể tỏ tình với Khương Hàm, còn lý do mà nó phát triển thành như vậy, chắc là... Có liên quan đến cậu." Đại A cố gắng né tránh.
Hướng Hàn: Vậy là trách tôi hả?
Tiểu B cũng lặng lẽ xuất hiện, che giấu lương tâm, không nhịn được cảm thấy lo lắng mà nói: “Cậu Hướng, cậu không cần phải cảm thấy áy náy quá đâu, khụ khụ, dù sao thì đây cũng là lần đầu tiên cậu nuôi con, lại còn nuôi một đứa con lớn tuổi như vậy, cho nên không nắm chắc giới hạn cũng là chuyện dễ hiểu, khụ khụ…”
Nói đến một nửa thì đột nhiên chuyển sang nói chuyện riêng, nói với Đại A: "Không được, lương tâm của tôi hơi đau đớn, thượng tướng Dean, hay là ngài nói đi..."
Đại A ho nhẹ một tiếng, nhắc nhở: "Cậu Hướng, tình hình đã như thế này rồi, phân tích xem ai chịu trách nhiệm cũng không giải quyết được vấn đề, hay là chúng ta nhanh chóng tìm biện pháp xử lý đi."
Hướng Hàn: Đúng là có lòng tốt TAT
Đại A do dự rồi nói: "Thật ra, tôi cảm thấy... đồng ý với đối phương một chút cũng được, dù sao sau khi hoàn thành nhiệm vụ..."
"Không được!" Hướng Hàn lập tức phản đối.
Đại A cũng nhanh chóng chuyển sang nói chuyện riêng, lúng túng nói: “Đời này tôi chưa bao giờ xấu hổ như thế.”
𝕳-𝕿-𝕶-𝕿
Hệ thống vẫn còn trong trạng thái m.ô.n.g lung: Vậy tại sao nhân vật chính lại đột nhiên thích cậu Hướng? Ôi, tình cảm của con người đúng là rất phức tạp.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-nhanh-muc-tieu-luon-cho-rang-toi-thich-anh-ta/chuong-64-khi-trum-phan-dien-va-vai-chinh-o-chung-mot-nha.html.]
Sau khi nói xong những lời này, thật ra Chu Việt Trạch có hơi lo lắng. Nhưng nhìn Hướng Hàn vẫn giữ nguyên vẻ mặt kinh ngạc thì lại không nhịn được mỉm cười, đây là lần đầu tiên cậu thấy Hướng Hàn mất đi sự bình tĩnh của ngày thường.
Chẳng lẽ là rất vui mừng, đến mức không thể tin được ư? Nghĩ đến khả năng này, cậu khẽ thở phào nhẹ nhõm, kiềm chế tâm trạng ầm ĩ trong lòng, khẽ hỏi: “Anh?”
Hướng Hàn đang bàn bạc biện pháp ứng phó với Đại A và Tiểu B lập tức tỉnh táo lại, sau đó không hề suy nghĩ mà giơ chân lên đá văng người đang chạm vào đầu gối của cậu, sau đó nghiêm mặt nói một cách lạnh lùng: "Cậu đang nói nhảm cái gì vậy hả?"
Chu Việt Trạch ngã ngồi sang một bên, vẻ mặt vô cùng khó hiểu. Tại sao Khương Hàm còn đá mình? Không phải là anh thích cậu à?
Lúc này Hướng Hàn đã đứng dậy, chỉnh lại quần áo, cúi đầu liếc nhìn cậu ta một cái, không vui nói: “Tôi vẫn luôn bồi dưỡng cậu như một người thừa kế, cậu cũng chưa bao giờ làm cho tôi thất vọng, nhưng lần này…”
“Anh, không phải anh cũng thích tôi ư?” Chu Việt Trạch không nhịn được mà ngắt lời.
Hướng Hàn lập tức bị nghẹn một lúc, cuối cùng bất đắc dĩ nói: “Thôi, có lẽ là bởi vì từ nhỏ cậu không có ai yêu thương, cho nên khi tôi đối xử với cậu tốt hơn một chút, thì cậu lại hiểu lầm. Tôi chưa bao giờ thích cậu, lần này cứ coi như tôi không nghe thấy, sau này đừng nói đến chuyện này nữa."
Chu Việt Trạch ngơ ngác nhìn cậu, không muốn tin tưởng mà nói: "Vậy vì sao lúc trước anh lại giúp tôi?"
Hướng Hàn thấy vẻ mặt của cậu ta giống như đã bị đả kích thì trong lòng hơi không nhịn được, nhưng cậu vẫn đành phải nói: “Lúc trước tôi chỉ thấy cậu đáng thương nên tiện tay giúp cậu một chút mà thôi. Sau này tôi thấy cậu là người có tài dễ uốn nắn, nên mới bắt đầu có ý nghĩ muốn bồi dưỡng cậu. Nhưng trên thực tế, tôi vẫn luôn coi cậu như một đứa bé, chưa bao giờ có ý nghĩ khác."
Nói xong, cậu cũng không cho đối phương có hơi hội phản ứng, xoay người rời đi.
Chu Việt Trạch vẫn giữ nguyên tư thế ngã ngồi, hai tay chống đỡ phía sau đột nhiên hơi run rẩy. Giờ phút này, ngay cả sức lực để đứng lên cậu cũng không có, trong đầu chỉ có thể nghĩ đến: Khương Hàm không thích mình, là cậu vẫn luôn tự mình đa tình.
Thì ra là như vậy, thì ra là như thế ư?
Không biết qua bao lâu cậu mới lấy lại được sức lực, ngơ ngác rời khỏi biệt thự, bước đi không có mục đích.
Hướng Hàn đứng trước cửa sổ của thư phòng nhìn đối phương rời đi, trong lòng cảm thấy rối bời, cuối cùng vẫn ra lệnh cho vệ sĩ bí mật đi theo.
Đại A: “Thật sự không nghĩ tới chuyện đồng ý thử một lần à?”
“Không!” Hướng Hàn nói mà không hề suy nghĩ.
Đại A: “Chỉ là một chuỗi số liệu mà thôi, tôi phân tích một chút thì phát hiện số liệu của cậu ta và Lục Trạch có sự trùng lặp rất cao đó.”
Hướng Hàn: “… Lừa dối cũng vô ích thôi.”