Xuyên Nhanh: Mục Tiêu Luôn Cho Rằng Tôi Thích Anh Ta - Chương 58: Khi Trùm Phản Diện Và Vai Chính Ở Chung Một Nhà
Cập nhật lúc: 2024-06-21 10:48:06
Lượt xem: 19
Lộ Uyển tức giận đến run người, muốn xông vào g.i.ế.c luôn hai người bên trong, nhưng rất nhanh cô đã lấy lại được bình tĩnh, cười lạnh rồi quay người rời đi. Cô không muốn ly hôn nữa, cô muốn chống lại bọn họ đến cuối, Chu Việt Khanh muốn nhà Chu đúng không? Vậy thì cô sẽ không để cho cậu ta được như ý muốn.
Hơn hai tháng sau, kỳ thi tuyển sinh đại học được tổ chức như dự kiến.
Hướng Hàn với tư cách là một người phụ huynh cũng đến để trải nghiệm cảm giác một lần, đến ngày hôm sau thì quyết định không đi nữa. Không có chỗ đậu xe thì không nói, trời thì nắng mà bên ngoài lại ồn ào đủ thứ, nếu ở lâu thì cậu sợ mình sẽ bị suy nhược thần kinh mất.
Không phải cậu yếu đuối hay gì, đều là do phản ứng của cái cơ thể này quá làm khổ cậu.
Sau khi Chu Việt Trạch trở về thì có chút không vui, lúc kỳ thi tuyển sinh đại học kết thúc rồi mà vẫn không thèm để ý đến cậu.
Hướng Hàn cảm thấy đứa nhỏ này bị chiều hư rồi, không dạy dỗ lại thì sớm muộn gì cũng trèo lên đầu cậu ngồi luôn. Đúng lúc nghỉ hè cũng không có việc gì làm, phải dạy dỗ lại cho tốt.
“Mấy ngày này tranh thủ nghỉ ngơi cho tốt, bắt đầu từ tuần sau thì theo tôi đi giải quyết một số chuyện đơn giản.” Trong bữa tối cậu dùng cương vị là một người cha ra lệnh, giọng điệu không cho phép từ chối.
Chu Việt Trạch lắc đầu nói: "Không cần, ngày mai bắt đầu đi."
Hướng Hàn: “...” Cậu trai trẻ này, thì đại học xong rồi mà không muốn thả lỏng bản thân một chút à?
“Tiểu Cửu, đại A với tiểu B đâu rồi?” Xem ra cậu cần hỏi ý kiến từ bên ngoài để xây dựng ra một kế hoạch giáo dục thật nghiêm ngặt rồi.
Hệ thống: "Bọn họ tạm thời rời đi có việc gì đó, nói mấy phút nữa sẽ quay lại."
Hướng Hàn: “...” Cậu quên mất, vào mấy lúc quan trọng thì hai người này không thể dựa vào được.
"Vậy... Tiểu Cửu, mày có phương pháp giáo dục nào tốt không?" Xem ra biện pháp duy nhất chính là dựa vào hệ thống.
𝕳-𝕿-𝕶-𝕿
Hệ thống nhanh chóng giúp cậu tìm ra "Ba mươi năm thăng trầm trong kinh doanh", "Khó khăn ở nơi làm việc", "Những ngày tôi làm sếp", "Vợ nhỏ của tổng tài"...v.v. Ầy, cái cuối thì không cần.
Nhưng cuối cùng ngoài cuốn “Vợ nhỏ của tổng tài” ra thì Hướng Hàn không đọc được cuốn nào khác hết.
“Mày không có chuẩn bị kế hoạch sẵn nào à?” Hướng Hàn nhịn không được hỏi.
Hệ thống: "Có cuốn kế hoạch rèn luyện thể lực cho người điều khiển cơ giới."
"Khó không?."
"Đối với người bình thường thì khá khó."
"Vậy hạ độ khó xuống xuống một chút, chuẩn bị cho cậu ta một bộ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-nhanh-muc-tieu-luon-cho-rang-toi-thich-anh-ta/chuong-58-khi-trum-phan-dien-va-vai-chinh-o-chung-mot-nha.html.]
Hệ thống:"……"
“Còn về quản lý công ty kinh doanh các thứ thì dạy kiểu gì đây?” Hương Hàn lại lo lắng tiếp.
Hệ thống gợi ý: “Cậu Hướng, học lý thuyết cũng không bằng thực hành, không thì sau này cậu có làm gì thì mang cậu ấy đi theo cùng, Khương Trạch thông minh như vậy thi tiếp xúc lâu cũng sẽ tự học hỏi được kinh nghiệm thôi.”
“Ừ, cũng có lý.” Suy nghĩ xong kế hoạch trong đầu, Hướng Hàn vui vẻ về phòng tắm rửa rồi đi ngủ.
Ngày hôm sau, Hướng Hàn dẫn Chu Việt Trạch đến công ty làm quen với từng bộ phận, chuyện này gây ra khá nhiều xôn xao bàn luận trong công ty. Nhiều người đồn đoán: Sếp lớn đích thân đưa người đến công ty thăm hỏi từng bộ phận, rốt cuộc là người yêu hay là người thừa kế đây?
Lịch trình lúc trước của Hướng Hàn là: Đến công ty, giải quyết mấy việc quan trọng rồi tan làm.
Bây giờ dẫn theo người để dạy bảo thì không nhàn nhã được như vậy nữa, phải đi đấu giá, tiệc rượu tư nhân, diễn đàn kinh tế, cái gì cũng phải đi. May là ở thế giới trước Lục Trạch cũng tham gia rất nhiều sự kiện, cộng thêm ký ức của nguyên chủ ảnh hưởng nên giải quyết mấy việc này cũng không khó.
Buổi tối trở về biệt thự còn cần luyện võ. Bởi vì cường độ hệ thống huấn luyện quá cao nên chỉ có thể để vệ sĩ dạy trước.
Nhưng năng lực học hỏi của Chu Việt Trạch quá đáng sợ, mới nửa tháng đã đánh ngang tay với người ta.
Hướng Hàn đứng ở ngoài sân, ánh mắt ngưng tụ, trong lòng run rẩy: “Tiểu Cửu, ở Liên Bang chắc cũng chẳng có mấy ai đạt tới trình độ như này đúng không? Mấy người lúc thiết kế nhân vật có phải là điều chỉnh tham số hơi cao rồi không vậy?”
“Tôi không có tham gia thiết kế, quyền hạn của tôi cũng không đủ để nhìn được tham số của cậu ấy.” Hệ thống cũng rất mơ hồ.
Nhìn vệ sĩ bị một quyền đánh ngã, Hướng Hàn rùng mình một cái, hỏi: "Trên đời này có bao nhiêu người biến thái như cậu ta nữa?"
Cậu bắt đầu không nhịn được lo lắng cho tương lai của mình, sau đó thì thấy Chu Việt Trạch với cái đầu ướt sũng mồ hôi đến gần, thở hổn hển hỏi: “Kỹ năng của anh thế nào?”
Hướng Hàn cảm nhận được hơi nóng tỏa ra từ người đối phương, vô thức lùi về phía sau một bước, chưa kịp nói gì đã nghe thấy người vừa bị đánh ngã trả lời thay: “Kỹ năng của ngài Khương đương nhiên là cao hơn cậu với tôi rồi.”
“Phải không?” Chu Việt Trạch có chút nghi ngờ, đối phương nhìn thanh tú tao nhã, còn hơi gầy nữa.
Hướng Hàn tức giận, đứa nhỏ này đúng là không hiểu chuyện, còn dám coi thường cậu. Vì thế không cần suy nghĩ, hơi đẩy mắt kính lên rồi nói: “Ngày mai cậu luyện tập với tôi.”
Nhưng vừa nói sướng cái miệng xong thì cậu lại bắt đầu hối hận, quay người la hét với hệ thống: “Tiểu Cứu, không xong rồi, mặt mũi của tao sắp mất hết rồi, mày cứu tao được không?”
“Cậu Hướng cứ yên tâm, với tư cách là một hệ thống chiến đấu cơ giáp cao cấp nhất của Liên Bang, tôi nhất định sẽ không để cậu bị mất mặt.”
Cũng may hệ thống rất hữu dụng, Hướng Hàn cảm động vô cùng: “Tiểu Cửu, tao biết ngay là vào thời khắc mấu chốt thế này thì mày đáng tin nhất mà.“
Cho nên sau khi hệ thống ra tay thì Chu Việt Trạch thật sự là bị đánh đến bẹp dí, ngay cả muốn phản kháng cũng không có sức.