Xuyên Nhanh Ký Chủ Nhà Ta Lại Bày Trò - Chương 949: Nữ phụ bi thảm thập niên 70 (15)

Cập nhật lúc: 2025-11-17 16:51:12
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEdUY0NIr

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

"Có thể vấn đề gì chứ," thím Trương bĩu môi. "Thục Mai tà ma nhập, chuyện lên điều gì? Chẳng tuy lớn tuổi nhưng thể vẫn còn khỏe mạnh cường tráng ?"

 

"Chứ nếu cơ thể khỏe mạnh thì chịu nổi tà ma nhập ?"

 

"Thím Trương sai ." Đây là giọng của Diêu Hỉ Muội, lúc cô cũng mặt ở từ đường. "Bác trưởng thôn, bác đừng lo cho sức khỏe của thím Thục Mai nữa, vẫn là mau chóng nghĩ cách giải quyết chuyện thì quan trọng hơn."

 

Trưởng thôn mặt mày rầu rĩ!

 

Nghĩ cách, nghĩ cách.

 

Nếu ông mà nghĩ cách thì còn cần gì sầu não như thế ?

 

"Hiện tại thể cách nào ho chứ," trưởng thôn . "Chỉ thể theo cách thôi, mắt cứ nhốt ba nhà họ Lưu trong từ đường, hỏi thăm xem nơi nào mời bà đồng."

 

"Thục Mai," ngay đó trưởng thôn liền lớn tiếng gọi. "Không chúng thả nhà cô , mà là tình hình của nhà cô khiến chúng thật sự thể ."

 

"Thục Mai ! Chúng cũng là vì cho nhà cô thôi, cô cứ bình tĩnh , tạm thời ở trong từ đường mấy ngày ."

 

"Đợi chúng tìm bà đồng đến phép xong thì cả nhà sẽ ngoài thôi."

 

Vừa dứt lời, trưởng thôn liền sắp xếp dân làng phiên canh gác bên ngoài từ đường, đó cho giải tán.

 

"Thả chúng ! Thả chúng !" Nghe thấy lời trưởng thôn bên ngoài, Lưu tức đến mức suýt hộc máu. "Tìm bà đồng phép cái gì chứ, nhà chúng quỷ ám, các mau thả chúng !"

 

"Mẹ, đừng la nữa," Lưu Diệu Quốc . "Mẹ la rách cổ họng thì bên ngoài cũng thả chúng ."

 

"Vậy bây giờ, chẳng lẽ chúng thật sự nhốt trong từ đường ?" Trần Lan San lóc .

 

"Tạo nghiệt, tạo nghiệt mà!" Mẹ Lưu tức đến lồng n.g.ự.c phập phồng. "Kiến Tân ơi! Cháu trai cưng của bà, con ngàn vạn đừng xảy chuyện gì mới ."

 

Lúc Lưu cũng tuyệt vọng, bà chắc chắn nhà nhất thời thể ngoài .

 

hận!

 

Bà thật sự nên con trai quyết định, cưới cái thứ tai họa Trình Xuân Nha về nhà.

 

Còn cả thằng con cả nữa...

 

Lúc , Lưu thể oán trách con trai cả của .

 

chuyện con út và Lan San dan díu với , đối với thằng cả mà thì đúng là thể nào chịu đựng nổi.

 

vấn đề là, chẳng thằng cả c.h.ế.t ?

 

Cái nhà còn trông cậy thằng út, cho dù nó và Lan San chuyện hồ đồ thì thằng cả cũng nên đến mức , nhất quyết phá nát cái nhà mới cam tâm !

 

Nếu Trình Xuân Nha vong hồn của thằng cả giúp sức, thì nhà bà thể , ngược còn hại thê t.h.ả.m đến mức cơ chứ?

 

Cho nên , kẻ đầu sỏ gây tất cả chuyện đều là do vong hồn của thằng cả giở trò.

 

...

 

Đến giữa trưa, Trình Xuân Nha mang cơm đến từ đường.

 

"Hai , phiền hai một chút," Trình Xuân Nha với hai đàn ông đang canh gác ở từ đường. "Có thể mở cửa từ đường để mang chút đồ ăn cho chồng ?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-nhanh-ky-chu-nha-ta-lai-bay-tro/chuong-949-nu-phu-bi-tham-thap-nien-70-15.html.]

 

"Cửa thì chắc chắn là thể mở ," một đàn ông . "Chứ lỡ cửa mở, ba nhà chồng cô từ trong đó xông thì ?"

 

"Xuân Nha ," một đàn ông khác . "Mở cửa từ đường thì chắc chắn là , cô cứ đưa đồ ăn qua cửa sổ cho nhà chồng cô là ."

 

Trình Xuân Nha vành mắt đỏ lên: "Xem cũng chỉ thể như thôi."

 

Sau đó, Trình Xuân Nha đến cửa sổ bên từ đường, tháo sợi dây thừng cửa sổ , mở cửa gọi trong: "Diệu Quốc, Diệu Quốc, em ở đây, bây giờ thể tỉnh táo chuyện với em ?"

 

Lưu Diệu Quốc lập tức định c.h.ử.i ầm lên, nhưng Lưu nhỏ giọng ngăn : "Diệu Quốc, bây giờ lúc nổi nóng với Trình Xuân Nha, nếu chúng còn nhốt trong bao lâu nữa ."

 

Lưu Diệu Quốc lập tức hiểu ý : "Mẹ, con thế nào ."

 

Sau đó, Lưu Diệu Quốc đến cửa sổ, Trình Xuân Nha đang bên ngoài : "Xuân Nha, ngàn sai vạn sai đều là của , là với em."

 

"Em trừng phạt thế nào cũng , nhưng thể cầu xin em thả khỏi từ đường ?"

 

"Xuân Nha, em cũng tuổi cao, nếu tối nay bà thật sự nhốt trong từ đường thì cơ thể chắc chắn sẽ chịu nổi."

 

"Cho nên coi như cầu xin em, em thả chúng !"

 

"Anh Diệu Quốc," giọng Trình Xuân Nha trở nên hoảng hốt. "Nếu là Diệu Quốc thì tuyệt đối sẽ với những lời như ."

 

"Cô..." Lưu Diệu Quốc suýt nữa thì nổi điên lên. "Trình Xuân Nha, rốt cuộc cô thế nào mới chịu thả chúng ?"

 

"Hu hu! Diệu Quốc, vẫn tỉnh !" Trình Xuân Nha thèm để ý đến Lưu Diệu Quốc mà đau khổ rống lên. "Chẳng lẽ con quỷ đó lợi hại đến , khống chế linh hồn của ?"

 

"Xuân Nha, đừng nữa," một trong hai đàn ông canh gác bước tới an ủi Trình Xuân Nha. "Chắc chắn sẽ cách thôi, tin là trưởng thôn sẽ tìm bà đồng đến phép."

 

"Đến lúc đó, Diệu Quốc nhà cô sẽ nữa ."

 

"Vâng!" Trình Xuân Nha gật đầu, lau nước mắt. "Anh , em về đây."

 

"Còn nữa," Trình Xuân Nha đặt cái giỏ trong tay xuống đất. "Chút đồ ăn cứ để tạm ở đây."

 

"Diệu Quốc nhà bây giờ đang trong tình trạng , sợ nếu đưa đồ ăn cho , con quỷ trong khi đổ hết thức ăn mất."

 

"Hu hu!" Trình Xuân Nha kìm nấc lên. "Không con quỷ đó bất chấp tất cả, dứt khoát bỏ đói Diệu Quốc cùng chồng và chị dâu cho đến c.h.ế.t, kéo cả ba họ cùng xuống địa ngục nữa."

 

"Nếu thật sự như thì bây giờ!"

 

"Trình Xuân Nha, con đàn bà độc ác nhà cô, c.h.ế.t quách ," Lưu Diệu Quốc trong từ đường cuối cùng cũng nhịn nữa. "Cô cứ chờ đấy cho , đợi ngoài, nhất định sẽ g.i.ế.c c.h.ế.t cô."

 

"Ngươi g.i.ế.c c.h.ế.t ai hả!" Người đàn ông thật sự nổi nữa. "Ngươi đừng tưởng ngươi là tà ma thì làng chúng ."

 

"Ngươi giỏi thì cứ ở trong Lưu Diệu Quốc đừng , nếu thì đừng trách chúng thẳng tay diệt trừ các ngươi!"

 

Người đàn ông , thật nguyên nhân chủ yếu vẫn là vì sợ hãi!

 

Ai mà con quỷ trong mấy nhà họ Lưu dứt khoát chạy khỏi cơ thể họ tìm khác để nhập .

 

Nếu thật sự như , những canh gác bên ngoài từ đường chắc chắn sẽ là những xui xẻo đầu tiên.

 

Cho nên, thể sợ hãi cho ?

 

 

Loading...