Xuyên nhanh công lược: Nam chính bệnh kiều đang hắc hoá - 89. Rose killer (8)
Cập nhật lúc: 2025-07-04 14:30:20
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/AKOms4MFnX
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ánh đèn lộng lẫy tạo nên bầu không khí mập mờ, tiếng nhạc đầy tình cảm nồng cháy lơ lửng qua mọi ngóc ngách trong vũ hội.
Những bông hoa xinh đẹp ngát hương, giọt nước nhỏ giọt dọc theo cánh hoa mềm mại, lan tỏa sức hút lãng mạn làm con người ta say đắm.
Mặt nạ tinh xảo tràn đầy cảm giác mê hoặc mang tới cho mỗi một người tham gia vũ hội cảm giác bí ẩn.
Có phù thủy một thân trang phục đen, đeo mặc nạ lông vũ đen, có quỷ hút m.á.u mặc đồ dơi, trong miệng gắn thêm hai cái răng nanh, còn có một vị hoàng hậu đội vương miện, mặc váy quý tộc ánh kim đeo mặt nạ ánh vàng.
Cổ áo dựng đứng được thêu hoa văn lúa mì vàng óng, huân chương tinh xảo có tua rua bên mép, hai hàng nút áo ánh vàng khâu trên áo trang phục màu lục đậm. Doãn Dật Trần mặc một bộ đồ kỵ sĩ đẹp trai ngút trời, tóc mái rẽ ngôi kiều 2:8 được chải ra sau đầu, trên mặt đeo chiếc mặt nạ màu vàng kim sẫm.
Thuận tay rút một đoá hoa hồng nở rộ tuyệt diệu từ trong bình ra, Doãn Dật Trần đưa cho Hạ Lâm Âm đang khoác qua tay mình: "Tặng cho nàng công chúa xinh đẹp nhất đêm nay."
"Không phải anh bảo anh muốn mặc trang phục hoàng tử à?"
Hạ Lâm Âm nhận lấy đoá hoa hồng, trên mặt cô đeo một chiếc mặt nạ lông vũ được khảm bạc, mặc chiếc váy công chúa trắng tinh khôi, cổ áo trễ vai thanh lịch kiêu sa, vải sa chất liệu mềm mại xếp chồng lên nhiều lớp, tựa như công chúa Bạch Tuyết trong truyện cổ tích.
"Áo tay bồng, giày mũi nhọn, rồi còn quần bó sát. Nhìn cái trang phục hoàng tử kia xong, tôi chẳng muốn mặc nữa ấy." Doãn Dật Trần lắc đầu, nói.
"Anh nghĩ Rose Killer bây giờ có trộn lẫn giữa những người này không?" Hạ Lâm Âm lặng lẽ đưa mắt tìm kiếm.
Doãn Dật Trần nhướng mày: "Có khả năng lắm đó. Cô thấy gã sẽ dùng cách gì để xuống tay với tôi đây? Có thể sẽ là..."
Một tiếng nổ đột ngột vang lên, cắt ngang lời nói của Doãn Dật Trần. Chiếc đèn chùm tinh xảo treo trên đỉnh đầu đồng loạt nổ tung, tia lửa toé ra khắp nơi, tất cả mọi người hét toáng lên rồi ôm đầu bỏ chạy. Vài giây sau, ánh đèn tắt lịm, cả sảnh chính chìm vào bóng đen tịch mịch.
Hạ Lâm Âm và Doãn Dật Trần bị đám đông tách ra. Trong cơn hoảng loạn, Hạ Lâm Âm chỉ cảm thấy một lực mạnh mẽ đánh úp tới, rồi sau đó người cô bị nhấc bổng lên.
Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD, dưới nickname là Tịch Tịch, ủng hộ mình nhé (●´ϖ`●)
“Doãn Dật Trần, Doãn... Ưm, ưm, ưm..." Bàn tay to lớn mang theo hương lạnh bịt chặt lấy miệng Hạ Lâm Âm.
Hạ Lâm Âm vùng vẫy, thế nhưng người đàn ông đang ôm lấy cô có vóc dáng cường tráng, sức mạnh vô cùng lớn. Sự vùng vẫy và hành vi kháng cự của Hạ Lâm Âm với hắn mà nói, hoàn toàn chẳng thành mối đe doạ gì.
Cánh tay dài của người đàn ông như cánh tay sắt giữ chặt lấy cơ thể Hạ Lâm Âm. Hạ Lâm Âm dùng giày cao gót đập mạnh vào hắn, thế nhưng lại làm lòng bàn tay mình tê dại.
Người của tên này làm từ gì thế? Tường đồng vách sắt hay gì?
Trong bóng tối, người đàn ông tránh đi chính xác đám người lao tới, ôm Hạ Lâm Âm rồi nện bước một cách vững chắc chậm rãi.
Hạ Lâm Âm nhận ra bản thân bị người đàn ông mang tới một không gian chật hẹp, bởi vì cô đá trúng tấm ván gỗ xung quanh. Cuối cùng người đàn ông buông miệng cô ra, Hạ Lâm Âm lập tức kêu lên: "Rose Killer, là anh sao?"
Bóng đêm luôn khiến con người ta trở nên sợ hãi, Hạ Lâm Âm cảm thấy bản thân bây giờ đã hoàn toàn bấn loạn, trong lòng hoảng loạn hơn bao giờ hết. Cô sợ hãi gọi to: “Doãn Dật Trần!!”
Tiếc thay, tiếng hô của cô nhanh chóng bị tiếng hét nhức óc của đám người bên ngoài át đi.
Ánh đèn tắt ngấm cuối cùng đã sáng lên trở lại. Hạ Lâm Âm nhận ra bản thân bị đưa đến phòng thay đồ, nhưng tấm gương trước mặt đã bị che lại.
Các ván cửa quanh phòng thay đồ sơn hết thành màu hồng nhạt, bề ngoài màu hồng dịu lại đến cho người ta cảm giác ngọt ngào lãng mạn. Thế nhưng, bây giờ Hạ Lâm Âm chỉ cảm thấy căn phòng thay đồ này quá chật chội, khiến người ta không thở nổi.
Hai tay cô bị trói bằng lụa đỏ, người đàn ông đứng đằng sau cô toát ra cảm giác ngột ngạt giống như một màn sương đen, bao vây lấy cô.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-nhanh-cong-luoc-nam-chinh-benh-kieu-dang-hac-hoa/89-rose-killer-8.html.]
“Tiểu Ly, là em sao?”
“Là em sao, Tiểu Ly? Tiểu Ly à?”
“Ly Lạc, Ly Lạc, là anh à? Ly Lạc!”
Đôi tay bị trói chặt của Hạ Lâm Âm cố gắng nâng cốc xúc xắc nổ tung đầu lên: "Này! Anh có muốn đánh cược với tôi không?"
Người đàn ông cười khẽ, tiếng cười quyến rũ lại mê hoặc, lay động lòng người. Hắn vươn tay lấy cốc xúc xắc đen trong tay Hạ Lâm Âm để sang một bên.
Hai mắt Hạ Lâm Âm mở to: "Tiểu Ly, Tiểu Ly, là em phải không? Chị là chị gái đây, ưm, ưm...”
Người đàn ông nhét một viên bi đỏ vào miệng Hạ Lâm Âm, chặn giọng nói cô lại.
Ngón trỏ thuôn dài sạch sẽ vuốt nhẹ cánh môi mềm mại của Hạ Lâm Âm một hồi, rồi người đàn ông đưa ngón tay vào miệng l.i.ế.m láp, sau đó chợt xốc tấm vải đỏ che chiếc gương lên.
Mặt gương nhẵn bóng phản chiếu rõ rệt tư thế nhục nhã của cô.
Chiếc mặt nạ lông vũ trắng chẳng hay trong lúc vùng vẫy đã bị rơi xuống, đầu tóc được búi gọn cũng trở nên bù xù, vài sợi tóc đen xoăn nhẹ xoã xuống bên má, chật vật hệt như chủ nhân nó.
Trong miệng ngậm viên bi đỏ, sợi tóc dính trên đôi môi hồng hào. Dải lụa đỏ như m.á.u buộc chặt lấy cánh tay trắng như tuyết của Hạ Lâm Âm, treo cả thân thể cô lên. Dường như còn ngại Hạ Lâm Âm chưa đủ trầy trật, người đàn ông đằng sau thẳng tay nhấc cao dải lụa lên một tí.
Hạ Lâm Âm không nhón mũi chân thấu, cô bèn dùng chân đá vào người đàn ông đằng sau nhưng lại bị người đàn ông nắm lấy mắt cá chân, cởi giày công chúa ra.
Hạ Lâm Âm vùng vẫy hết sức, cuối cùng vẫn chỉ rơi vào số phận thở hồng hộc.
"Tiếng thở dốc yêu kiều của chị nghe êm tai thật đó."
Người đàn ông thở dài thoã mãn, hơi thở ấy thổi qua vành tai Hạ Lâm Âm khiến cô chợt rùng mình.
Khi hai tay người đàn ông ôm lấy vòng eo thon thả của cô, cảm giác rùng mình trong thoáng chốc lan khắp cơ thể Hạ Lâm Âm, từng lỗ chân lông đều muốn nổ tung, trên cả hai cánh tay nổi từng lớp da gà.
Người đàn ông đeo một chiếc mặt nạ màu bạc trên mặt, chỉ để lộ đôi môi cong đẹp đẽ và một đôi mắt đỏ như máu. Cặp mắt đỏ màu m.á.u kia tựa như viên hồng bảo thạch tinh xảo lộng lẫy, đẹp tới nỗi điên đảo thần hồn.
Trên cổ tay áo và cổ áo đều được thêu hoa văn tường vi bằng sợi chỉ bạc, cổ áo có đeo một chiếc nơ, mang một chiếc đồng hồ nạm kim cương trên cổ tay, đôi giày da màu đen được đánh bóng loáng. Ăn mặc trông cực kỳ lịch thiệp, thế nhưng việc hắn làm lại không hề ra dáng một quý ông chút nào.
Người đàn ông tháo luôn chiếc găng tay trắng còn lại trên tay. Bàn tay hắn và đôi mắt hắn đều vô cùng đẹp đẽ, những ngón tay thon dài, từng đường vân trắng ngần tỉ mỉ, móng tay ửng màu hồng nhạt, hệt như được tạc từ viên ngọc diễm lệ.
Sau khi ôm lấy vòng eo thon thả của Hạ Lâm Âm, người đàn ông vốn dĩ đã ở rất sát lại bước tới trước thêm một bước, khiến đôi chân nhón lên của Hạ Lâm Âm đạp trên mặt giày của hắn. Và như thế, hai người gần gũi khăng khít, dính sát vào nhau như cặp song sinh dính kiền.
Một tay ôm lấy eo Hạ Lâm Âm, một tay khác giữ lấy chiếc cổ thanh tú của cô rồi nhẹ nhàng vuốt ve. Mái tóc dài màu bạc của người đàn ông rơi xuống xương quai xanh cô, lạnh lẽo như tơ lụa, như là loại lụa thượng đỉnh.
"Bé cưng à, em nói xem anh nên thưởng thức em như thế nào đây?"
Người đàn ông cười khẽ, giọng điệu dịu dàng giống như mật ong không thể hoà tan, quấn quýt mà lại ngất ngây, khiến Hạ Lâm Âm thêm rùng mình.
_
Kích thích quá, hhe