Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên nhanh công lược: Nam chính bệnh kiều đang hắc hoá - 64. Lâu đài ma ám (1)

Cập nhật lúc: 2024-10-31 15:50:50
Lượt xem: 44

"Chị à, chị nghĩ che miệng lại là em không thể hôn chị sao?"

 

"Em vẫn có thể hôn cổ của chị mà, cổ của chị dường như rất nhạy cảm. Cả tai nữa, dái tai đỏ ửng lên, thật sự là dễ thương quá đi."

 

"Ư ư ư…" Hạ Lâm Âm che miệng rồi lắc đầu dữ dội. Khi đầu của Tiểu Ly lại gần, cô xoay người chạy trốn ngay lập tức.

 

"Chị à, chị định chạy đi đâu vậy?" Giọng nói lạnh lùng của Tiểu Ly vang lên: "Chị à…"

 

Hạ Lâm Âm càng chạy nhanh hơn, tim cô như sắp nhảy lên đến cổ họng, cô sắp khóc đến nơi rồi. Tiểu Ly à, đừng làm vậy nữa, chị sợ lắm đó.

 

Nhìn bóng lưng của Hạ Lâm Âm như một cơn gió, Tiểu Ly khẽ nhếch môi cười, chị à, chị không thoát được đâu.

 

Không biết từ lúc nào, tiếng gọi "chị ơi" ma mị ấy đã im bặt. Hạ Lâm Âm dừng chân, cô không dám quay đầu lại vì sợ phải chứng kiến cảnh Tiểu Ly hoàn toàn biến mất trước mắt mình.

 

Cô đứng im tại chỗ khá lâu, đến khi chắc chắn Tiểu Ly thực sự đã biến mất thì cô mới kéo lê đôi chân nặng nề đi về phía cửa.

 

Đứng trước vòng xoáy, Hạ Lâm Âm cuối cùng cũng không nhịn được mà quay đầu lại nhìn một cái. Công viên trò chơi trống trải, cô thu ánh mắt về, bước chân vào trong vòng xoáy.

 

Sau một cơn quay cuồng, Hạ Lâm Âm trở lại phòng khách sạn, quần áo trên người đã được thay lại thành bộ đồ thể thao mà cô mặc lúc rời khách sạn.

 

Cô lấy từ tủ ra một bộ đồ ngủ, chuẩn bị vào phòng tắm thì phát hiện có một mẩu giấy bên cạnh cửa.

 

Có lẽ ai đó đã nhét vào từ khe cửa. Hạ Lâm Âm cúi xuống, nhặt mẩu giấy lên.

 

Mở ra, trên tờ giấy trắng tinh chỉ có vài chữ đơn giản, nét chữ thanh thoát.

 

"Tôi đang đợi em ở khu A."

 

Hạ Lâm Âm mỉm cười: "Chúc mừng anh, Cận Ngôn."

 

Từ khi Tô Cận Ngôn rời khách sạn, Hạ Lâm Âm thực sự cảm thấy thiếu vắng thứ gì đó. Khi ăn cơm, cô nghĩ đến một chuyện nhưng ngẩng đầu lên thì phát hiện đối diện trống trải, người có thể trả lời câu hỏi của cô đã rời đi.

 

Mỗi lần đến phòng tập thể dục cô đều vô thức tìm kiếm bóng dáng của Tô Cận Ngôn.

 

Đôi khi thói quen thực sự là một điều đáng sợ.

 

Trong mấy ngày trở lại khách sạn, quầng thâm dưới mắt của Hạ Lâm Âm rõ ràng hơn, vì những ngày này mỗi khi cô vừa chợp mắt, tai lại không ngừng xuất hiện ảo giác.

 

"Chị ơi~" "Chị à~"

 

Tiếng gọi của Tiểu Ly cứ lởn vởn mãi bên tai.

 

Cô cảm thấy mình đã bị Tiểu Ly gieo rắc nỗi ám ảnh tâm lý rồi.

 

Hạ Lâm Âm chỉ còn cách dồn hết sức lực vào việc tập luyện thông qua những buổi tập mệt nhoài, để khi về phòng chỉ còn biết ngã xuống giường ngủ ngay lập tức.

 

Kéo theo cơ thể đầy mồ hôi, Hạ Lâm Âm vừa vung vẩy cánh tay đau nhức vừa bước về phía phòng của mình.

 

Tiếng thở hổn hển của nam nữ vang lên, trên hành lang có một cặp đôi đang không kìm chế được mà hôn nhau mãnh liệt, hai người dần dần kéo nhau về phòng.

 

Người đàn ông ép người phụ nữ lên cửa, tay kia cố gắng nhập mật mã mở cửa nhưng lần nào nhập cũng sai.

 

Hạ Lâm Âm khẽ giật khóe miệng, một chút đỏ ửng thoáng hiện trên khuôn mặt, cô quay đầu vờ như không nhìn thấy rồi bước nhanh qua cặp đôi đó.

 

Người đàn ông mở mắt nhìn về phía cô: "Cùng tham gia chứ?"

 

Hạ Lâm Âm làm bộ không nghe thấy nhưng trong lòng lại như có hàng nghìn con ngựa đang lao qua.

 

Người đàn ông đẩy người phụ nữ trước n.g.ự.c ra, khiến cô ta khó chịu rên lên một tiếng.

 

Anh ta chặn đường Hạ Lâm Âm, nói: "Dù sao bạn trai của cô cũng đã đi rồi, thử với người khác một lần, anh ta cũng không biết đâu, thế nào? Rất kích thích đấy."

 

Hạ Lâm Âm liền cầm lấy chiếc giày cao gót trong tay: "Tôi có một sở thích đặc biệt, thích dùng cái này đập bạn trai tôi đến bầm dập khắp người, còn thích dùng gót giày đ.â.m vào chỗ đó của người khác nữa. Anh có chắc muốn thử với tôi không?"

 

Nhìn vào chiếc gót giày dài nhọn đó, người đàn ông bỗng cảm thấy "chỗ ấy" căng thẳng hẳn lên.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-nhanh-cong-luoc-nam-chinh-benh-kieu-dang-hac-hoa/64-lau-dai-ma-am-1.html.]

Hạ Lâm Âm giờ đây đã nổi tiếng ở khu B, không chỉ vì mối quan hệ khó đoán giữa cô và Tô Cận Ngôn mà còn vì cô đã vượt qua tận bốn trò chơi.

 

Người chơi vượt qua bốn trò chơi không nhiều, nữ người chơi vượt qua bốn trò chơi còn ít hơn, mà nữ người chơi xinh đẹp vượt qua bốn trò chơi thì lại đếm trên đầu ngón tay.

 

Hiển nhiên Hạ Lâm Âm không phải một bình hoa gì.

 

Nếu cô là một bông hoa thì đó cũng là một bông hoa có gai độc.

 

Hạ Lâm Âm dùng giày cao gót chỉ vào người đàn ông, sau đó bước qua anh ta, cầm giày đi về phòng mình.

 

Sau khi về phòng rồi tắm xong, cô nằm dài trên chiếc giường mềm mại thoải mái.

 

Không biết có phải do cảnh tượng vừa rồi tác động hay không nhưng trong đầu cô không khỏi hiện lên hình ảnh trước khi rời khỏi công viên trò chơi.

 

"Há miệng ra, để em vào. Vừa nãy chị còn đưa lưỡi vào miệng em mà."

 

"Nghe lời, há miệng ra đi."

 

 

Dừng lại! Dừng ngay lại! Hạ Lâm Âm bật dậy, cô vò đầu khiến mái tóc vừa được sấy khô rối tung lên.

 

Tay phải từ từ nâng lên, ngón tay khẽ vuốt qua môi mình. Hạ Lâm Âm nhẹ nhàng ấn lên môi.

 

"Môi của chị nhỏ xíu, khi hôn cảm giác mềm mại, ngọt ngào quá đi! Đáng ghét! Sao hôn bao nhiêu cũng không thấy đủ!"

 

Truyện được đăng tải tại MonkeyD, dưới nickname là Tịch Tịch, ủng hộ mình nhé

Nhận ra mình đang làm gì, Hạ Lâm Âm lập tức rụt tay lại như bị điện giật rồi cả người đổ sụp xuống gối, không ngừng đạp chân loạn xạ.

 

Aaaaa!

 

Ngủ thôi, ngủ thôi!

 

Cô nhanh chóng chui vào trong chăn, kéo kín mít rồi nhắm mắt lại, bắt đầu đếm bánh chẻo để ngủ.

 

"Một chiếc bánh chẻo, hai chiếc bánh chẻo, ba chiếc bánh chẻo…"

 

Đến ngày thứ bảy sau khi rời khỏi trò chơi trước đó, Hạ Lâm Âm ngồi bên giường, yên lặng chờ đợi trò chơi thứ năm bắt đầu.

 

...

 

Hạ Lâm Âm đột nhiên mở mắt, cô quay đầu nhìn xung quanh.

 

Đây là một phòng khách mang phong cách cổ điển châu Âu, căn phòng rộng lớn, trên sàn trải thảm hoa văn tối màu, trần nhà treo đèn chùm pha lê.

 

Chiếc đồng hồ cổ đang đung đưa quả lắc phát ra những tiếng kêu đều đặn.

 

Trong lò sưởi, lửa đang cháy, ngọn lửa bập bùng tỏa ra ánh sáng ấm áp, thỉnh thoảng phát ra tiếng nổ tí tách từ những khúc củi đang cháy.

 

Trên tường phòng khách treo một bức tranh sơn dầu trông rất chân thực vẽ cảnh một gia đình ba người.

 

Người đàn ông tuấn tú, một tay ôm vai người vợ, tay còn lại đặt trên vai đứa con trai trước mặt, khóe môi cong lên thành một nụ cười.

 

Người vợ xinh đẹp hạnh phúc tựa vào chồng, nở nụ cười rạng rỡ.

 

Còn cậu con trai mặc bộ vest nhỏ kẻ ô, thắt cà vạt, gương mặt dễ thương nhưng lại trông lạnh lùng nghiêm nghị.

 

Trông thật là một gia đình hạnh phúc.

 

Hạ Lâm Âm thu lại ánh nhìn. Lúc này, cô đang ngồi trên một chiếc ghế sofa hoa văn nhạt màu, trên người đắp một chiếc chăn lông ấm áp.

 

Kéo chăn ra, Hạ Lâm Âm thấy mình đang mặc một chiếc váy bằng vải bông lanh màu nâu nhạt, bên trong là quần tất đen, chân đi đôi bốt cổ thấp đế bệt, trên người khoác một chiếc áo len trắng sữa có hoa văn chìm màu xanh lá nhạt.

 

Bộ đồ này mang đậm phong cách rừng cây.

 

Trên tay cô còn ôm một chiếc túi vải đeo chéo. Hạ Lâm Âm mở túi ra nhìn vào bên trong.

_

Chào mừng đến với thế giới mới (⁠~⁠ ̄⁠³⁠ ̄⁠)⁠~

Loading...