Xuyên nhanh công lược: Nam chính bệnh kiều đang hắc hoá - 62. Thuốc màu của chú hề (14)
Cập nhật lúc: 2024-10-26 17:37:45
Lượt xem: 40
Hạ Lâm Âm chặn cái miệng đang mấp máy của chú hề lại, hai tay cô giữ lấy má hắn rồi thè lưỡi móc chìa khóa, sau đó đẩy chú hề đang ngơ ngác ra.
Khi nhổ chìa khóa ra, Hạ Lâm Âm nắm chặt chìa khoá chạy thục mạng về phía lối ra, cách đó khoảng hai trăm mét, đột nhiên một cánh cửa khép chặt xuất hiện trong không khí.
Hiển nhiên việc người chơi lấy được chìa khóa đã kích hoạt cánh cửa xuất hiện.
“Ma Âm!” Lightning kêu lên.
Hạ Lâm Âm ngầm hiểu ra, cô ném chìa khóa cho Lightning có tốc độ nhanh hơn. Sau khi tiếp được chìa khoá, Lightning tăng tốc độ của mình lên tới cực hạn, biến thành một cơn gió lao nhanh về phía cánh cửa.
Chú hề không đuổi theo Lightning, hắn đưa ngón tay cái lên, nhẹ nhàng vuốt ve bờ môi đỏ mọng như muốn chảy ra máu, tựa như đang nhớ lại cảm giác vừa rồi.
Giây tiếp theo, hắn dịch chuyển đến trước người Hạ Lâm Âm: “Thêm lần nữa đi, giống như vừa rồi ấy.”
Hạ Lâm Âm bất chợt dừng lại, xoay người bỏ chạy theo hướng khác, chú hề tiếp tục dịch chuyển đến trước người, chặn lại đường đi của cô.
“Thêm lần nữa đi.” Chú hề như đứa con nít nhất quyết phải lấy được kẹo, hắn ương bướng nhìn chăm chú vào Hạ Lâm Âm: “Giống như vừa rồi ấy, hôn ta thêm một lần nữa đi!”
Hạ Lâm Âm như con bọ bị nhốt trong bình thủy tinh, không ngừng đụng phải vật cản nhưng vẫn ngoan cố bay ra ngoài, cô tiếp tục quay người bỏ chạy theo hướng khác.
Chú hề l.i.ế.m nhẹ bờ môi mình, khóe môi hắn nhếch lên thành một độ cong, quyến luyến mà lại ngọt sớt gọi: “Tỷ tỷ ~”
Bước chân của Hạ Lâm Âm bất chợt dừng lại, ánh mắt cô d.a.o động dữ dội.
Vai hề lắc mình tới phía sau Hạ Lâm Âm, từ tốn cúi người, vui sướng nói bên tai Hạ Lâm Âm: “Tỷ tỷ, chúng ta lại gặp nhau rồi.”
“Nhìn thấy Tiểu Ly, tỷ tỷ vui không?” Tiểu Ly luồn tay vào từ sau cô, như con rắn một bên quấn lên vòng eo Hạ Lâm Âm, một bên ôm lấy bả vai cô.
Lấy kiểu tư thế giam cầm cực kỳ chiếm hữu, vây hãm Hạ Lâm Âm vào trong lòng ngực.
Hạ Lâm Âm giãy giụa một hồi, lại nhận lấy việc vây hãm càng chặt, sức lực lớn tới mức như muốn sáp nhập cả người cô vào trong n.g.ự.c hắn.
Cái cảm giác ớn lạnh lạ lẫm nhưng lại quen thuộc thổi quét toàn thân. Hạ Lâm Âm không khỏi nhớ tới cảnh mình bị Tiểu Ly đè chặt xuống đất trong trò chơi trước, mà bây giờ Tiểu Ly còn đáng sợ hơn cả khi cậu biến thành lệ quỷ.
Cho dù là thân hình mảnh khảnh, nụ cười tà ác trên môi hay giọng nói trầm ấm của cậu, đều mang tới cho Hạ Lâm Âm một cảm giác rùng mình từ sâu trong tâm hồn.
Đúng vậy, lẽ ra cô nên nghĩ tới chuyện này sớm hơn mới phải, từ lúc chú hề không tuân theo lẽ thường, rồi từ lúc chú hề bắt đầu bộc lộ sức mạnh khủng khiếp tột cùng, cô phải nghĩ đến việc chú hề này không hề bình thường mới đúng.
Hắn có thể là Tiểu Ly, bởi vì Tiểu Ly từng nói với cô rằng mình cũng sẽ đóng nhiều kiểu NPC khác nhau trong trò chơi.
Nhưng tại sao ban đầu Tiểu Ly không nhận ra cô, hoàn toàn coi cô như người lạ mà bây giờ lại muốn nũng nịu với cô, nhất quyết nhìn cô lần lượt nổ tung từng viên xúc xắc giống như con ngốc, còn đưa ra tiền cược quá quắt như vậy. Trêu cô vui lắm hay gì?
Hạ Lâm Âm hỏi ra lời trong lòng: “Trêu tôi vui lắm à?”
“Tỷ tỷ oan uổng ta quá.” Giọng nói có phần ấm ức của Tiểu Ly từ phía sau truyền tới: “Dù sao muốn tìm ra tỷ đang ở đâu thì cũng phải trả giá chút gì đó.”
Sau đó cậu lập tức nhấc ngón út Hạ Lâm Âm lên, hứa hẹn: “Không bao giờ có lần sau, Tiểu Ly chắc chắn sẽ càng ngày càng mạnh hơn.”
Cậu muốn mạnh đến mức có thể thoát khỏi khống chế của trò chơi, đến mức có thể thoát khỏi trói buộc trên người.
Làm sao bây giờ đây, tỷ tỷ? Sau khi gặp được tỷ, Tiểu Ly càng thêm khó ưa về sức mạnh của mình.
“Em tìm được chị dựa vào cốc xúc xắc à?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-nhanh-cong-luoc-nam-chinh-benh-kieu-dang-hac-hoa/62-thuoc-mau-cua-chu-he-14.html.]
Hạ Lâm Âm nhanh chóng đoán ra nguyên nhân, nghĩ tới việc cốc xúc xắc này giống hệt như máy định vị tìm kiếm, Tiểu Ly lợi dụng chiếc cốc xúc xắc rồi tìm được cô.
Tuy nhiên, hành vi này rõ ràng đã nằm ngoài tầm kiểm soát của trò chơi, có thể cậu* đã chịu tác động từ nó khiến nhận thức bị ảnh hưởng, không thể nhận ra cô ngay được.
*HLÂ đã biết chú hề là TL nên Tịch đổi đại từ xưng hô nha
Chẳng trách ánh mắt thằng nhóc này khi nhìn thấy cốc xúc xắc thì thay đổi.
Tiểu Ly gật đầu: “Ừm, trên xúc xắc có hơi thở của em.”
Hạ Lâm Âm cảm thấy hành vi của Tiểu Ly quá nguy hiểm. Cô không biết bây giờ Tiểu Ly có thể làm được gì trong trò chơi, còn về trò chơi, Tiểu Ly thân là bug của nó khiến trong lòng cô có vô số thắc mắc và bí ẩn.
Nhưng cô biết việc Tiểu Ly đang làm bây giờ cực kỳ nguy hiểm, cậu vất vả mới có được khả năng không bị xoá đi ký ức lại có thể vì hành động nguy hiểm này, mà trở nên giống những NPC khác.
Hạ Lâm Âm định bảo Tiểu Ly không cần tìm cô nữa thì có một tiếng chuông nhẹ nhàng vang lên.
Rose quay người lắc chiếc chuông màu đỏ trong tay, rồi nhìn chằm chằm Tiểu Ly: “Buông cô ấy ra!”
Đứng bên cạnh cô ấy là Dạ Kiêu đang chĩa s.ú.n.g vào Tiểu Ly, dù biết khẩu s.ú.n.g laser trong tay không thể đối phó với chú hề nhưng trong mắt anh ta không hề run sợ. Làm đội trường, anh ta không thể vứt bỏ đội viên của mình được.
Lightning đã bị anh ta đá ra qua bên kia cánh cửa, tin chắc rằng Lightning khi thoát ra công viên giải trí sẽ báo cáo tình huống lại cho cấp trên.
Gạt bỏ mọi nghi ngờ trong đầu, anh ta chọn tin tưởng đội viên của mình.
Trong cánh cửa được Lightning mở ra bằng chìa khoá là một vòng xoáy xoay tròn, giống như lối vào đường hầm thời không.
Ngay khi tiếng chuông kia vang lên, Tiểu Ly buông vai Hạ Lâm Âm ra, năm ngón tay thon dài như ngọc giữ lấy chiếc cổ mềm mại của cô, cảm nhận được mạch đập dưới lòng bàn tay, cậu cười hỏi: “Tim chị đập nhanh thật, là vì em ư?”
Truyện được đăng tải tại MonkeyD, dưới nickname là Tịch Tịch, ủng hộ mình nhé
Hạ Lâm Âm cắn môi không nói gì.
Tay Tiểu Ly bao lấy cổ Hạ Lâm Âm, rõ ràng là một động tác cực kỳ nguy hiểm, nhưng khi cậu làm, lại lộ ra cảm giác mập mờ không sao tả được.
Cậu ngước mắt nhìn về phía Rose và Dạ Kiêu, còn chưa thấy cậu làm gì thì Dạ Kiêu đã bị ném ra khỏi công viên giải trí.
Khi bị ném khỏi công viên giải trí, Dạ Kiêu ngơ ngác vài giây rồi chạy về phía công viên giải trí, tuy nhiên lần này anh ta đã bị kết giới chặn lại.
Anh ta đ.ấ.m thật mạnh vào kết giới. Cớ gì chú hề muốn ném mỗi một mình anh ta, quả nhiên anh ta không giống nhau sao?
Rốt cuộc vấn đề nằm ở đội viên của anh ta hay là anh ta đây?
Tại sao ngoại trừ anh ta thì những đội viên khác đều có thể tự nhiên từ trong không trung biến ra các loại vũ khí không thể hiểu nổi?
Dạ Kiêu điên cuồng đ.ấ.m vào kết giới, trong lòng anh ta chưa bao giờ sợ hãi đến thế, bản thân mơ hồ nhận ra hình như có một đôi tay to lớn nào đó đang điều khiển mọi chuyện trong bóng tối, mà anh ta rõ ràng là cái người chẳng hay biết gì.
“Ta muốn cô ấy, chỉ cần giữ cô ấy lại, ta sẽ thả cô đi, còn không thì cô và tên vừa mới chạy thoát kia đều phải chết.”
Giọng nói trầm thấp của Tiểu Ly kèm theo lời nói vô cùng dụ dỗ kia, khó có thể không động tâm: “Lấy một đổi hai, một vụ mua bán cực kỳ có lời mà, phải không?”
“Chìa khóa là do Ma Âm lấy được.” Rose vẫn lắc chiếc chuông máu, ánh mắt kiên định: “Tôi là một người có nguyên tắc.”
“Ồ?” Như là nghe được chuyện gì thú vị, Tiểu Ly nhíu mày, cậu tiếp tục hỏi câu khác: “Vậy cô muốn dùng bản thân đổi lấy cô ấy không? Cô ở lại, cô ấy rời đi.”
_
Tịch quay trở lại rồi đâyy