Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên nhanh công lược: Nam chính bệnh kiều đang hắc hoá - 60. Thuốc màu của chú hề (12)

Cập nhật lúc: 2024-09-26 14:36:04
Lượt xem: 42

“Chừng này chắc đủ rồi.” Dạ Kiêu nói sau khi nhìn qua số lượng màu mọi người thu thập được.

 

Anh ta ngẩng đầu nhìn về hướng Hắc Hùng rời đi, cảm thấy có điều gì đó không ổn: “Hắc Hùng vẫn chưa tới à?”

 

Hạ Lâm m liếc nhìn đồng hồ, đã quá giờ tập hợp 10 phút. “Có lẽ anh ấy gặp chuyện gì đó nên trễ một tí.”

 

Dạ Kiêu cố gắng liên lạc với Hắc Hùng qua tai nghe, nhưng gọi mãi vẫn không thấy phản hồi, lòng anh ta chùng xuống. 

 

Mở bản đồ tìm kiếm khắp công viên giải trí trên đồng hồ, anh ta không thấy bất kỳ dấu hiệu nào khác ngoài nhóm bọn họ. Lúc này, Dạ Kiêu buồn bã nhận ra họ đã mất đi một đồng đội.

 

Thấy Dạ Kiêu lắc đầu, Hạ Lâm m cảm thấy đau lòng. Hắc Hùng là người ít nói nhất trong đội nhưng thân hình to lớn và sức mạnh khổng lồ ấy luôn mang lại ấn tượng sâu sắc. Bây giờ biết rằng Hắc Hùng đã chết, cô không khỏi cảm thấy sự thương tiếc cùng mất mát.

 

“He he he he he…” Một tiếng cười quái dị bất chợt vang lên.

 

Cả nhóm đồng loạt nhìn về phía vòng đu quay. 

 

Với thính giác nhạy bén đã được cải tiến từ virus X, họ dễ dàng xác định được nguồn gốc giọng nói.

 

“Đi thôi, mang màu đến gặp chú hề nào.” 

 

Ban đầu Dạ Kiêu định đi tìm t.h.i t.h.ể của Hắc Hùng, nhưng giờ chú hề đã xuất hiện, họ buộc phải gặp hắn để lấy chìa khóa. Dù sao, nhiệm vụ là ưu tiên hàng đầu. Sau khi ra khỏi công viên giải trí, họ sẽ báo cáo tình hình này cho cấp trên. Dù cấp trên có tin vào những điều kỳ quái này hay không, họ vẫn phải tường thuật mọi thứ xảy ra ở đây.

 

Vòng đu quay rực rỡ ánh sáng từ từ xoay, toàn cảnh xung quanh tràn ngập không khí mơ mộng như trong truyện cổ tích.

 

Chú hề đứng dưới vòng đu quay, ánh sáng chiếu lên hắn tạo ra một quầng sáng dịu nhẹ xung quanh.

 

Hắn không phải là một chú hề thường thấy. 

 

Hắn không có chiếc mũi đỏ tròn, không đội bộ tóc giả xoăn xù, cũng không mặc bộ đồ chú hề màu sắc sặc sỡ. 

 

Thay vào đó, hắn mặc một bộ trang phục tinh xảo, gợi liên tưởng đến lá bài K trong bộ bài, trông vô cùng lộng lẫy. Mái tóc đen dài chấm vai được buộc gọn phía sau bằng một dải lụa đỏ.

 

Khuôn mặt hắn được trang điểm theo kiểu chú hề, làn da trắng như tuyết với đường kẻ màu đỏ kéo dài từ khóe miệng. Đôi mắt hắn được tô điểm bởi lớp phấn mắt màu đen đậm khiến chúng thêm phần sâu thẳm và đen tối.

 

Điều làm cho hắn trở nên ghê rợn hơn là hai bên khóe miệng hắn có đường khâu, những đường chỉ đen này trông quá chân thực, khiến người ta khó phân biệt đó chỉ là hóa trang hay thực sự miệng hắn đã bị toạc ra rồi khâu lại.

 

Những vết khâu kinh dị này khiến màu đỏ quanh miệng hắn trông như m.á.u thật, tỏa ra một mùi tanh nồng.

 

“He he he he he…” Chú hề cầm một con búp bê chú hề trong tay, con búp bê với khuôn mặt hài hước cười không ngớt.

 

Vào lúc Hạ Lâm Âm và đồng đội tiến đến dưới vòng đu quay, chú hề đã bẻ gãy con búp bê trong tay, tiếng cười lập tức tắt ngúm.

 

“Chú hề, màu của anh đây. Chúng tôi đã tìm cho anh rồi đó.” 

 

Cả nhóm nhìn nhau, sau đó lần lượt đưa hết số màu mà họ đã thu thập được.

 

Chú hề nở một nụ cười, nhưng không biết có phải vì lớp hóa trang không mà nụ cười ấy đầy sự xảo quyệt và ác ý, khiến người khác cảm thấy ớn lạnh.

 

“Cảm ơn mọi người, ta thật sự vui lắm.. Cuối cùng cũng có người muốn làm bạn với ta.”

 

Chú hề nói với giọng điệu đầy hân hoan, giọng nói của hắn rất cuốn hút, giống như một ly rượu vang đỏ lắc lư trong đêm tối, quyến rũ ngọt ngào.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-nhanh-cong-luoc-nam-chinh-benh-kieu-dang-hac-hoa/60-thuoc-mau-cua-chu-he-12.html.]

“Ngài hề thật có sức hút…” Rose nhìn chú hề đầy thích thú, cô ấy nhẹ nhàng vuốt tóc: “Được làm bạn với ngài là vinh hạnh của chúng tôi.”

 

Chú hề cười khẽ, tiếng cười trầm ấm dễ nghe: “Tốt quá, cảm ơn mọi người đã tìm màu cho ta. Ta có thể thực hiện giúp mọi người một điều ước.”

 

Đây rồi! Dạ Kiêu bừng dậy tinh thần, không vòng vo nữa mà nói thẳng: “Chúng tôi muốn rời khỏi công viên giải trí.”

 

“Tại sao lại muốn rời khỏi đây? Mọi người không phải bạn của ta sao? Chẳng lẽ không muốn ở lại đây chơi với ta ư?” 

 

Chú hề nghiêng đầu, vẻ mặt tràn đầy thắc mắc.

 

“Ngài hề, tất nhiên chúng tôi là bạn của ngài và rất muốn ở lại chứ, nhưng chúng tôi còn nhiệm vụ phải hoàn thành. Sau khi hoàn thành, chúng tôi sẽ quay lại ngay.” Hạ Lâm Âm thân thiện nói.

 

Chú hề nhìn cô chằm chằm một lúc, rồi nói: “Người nói dối mũi sẽ dài ra.” 

 

Miệng hắn nhếch lên một cách đáng sợ, giọng nói nghe không ra giận dữ hay vui vẻ: “Ta không phải là đứa trẻ ba tuổi.”

 

Ý cười biến mất khỏi khuôn mặt chú hề: “Ta có thể thực hiện điều ước cho các ngươi, nhưng ngoại trừ việc rời khỏi công viên giải trí. Trừ khi các ngươi thừa nhận mình không thật sự muốn làm bạn với ta.”

 

Đây là một vòng luẩn quẩn. Nếu họ muốn trở thành bạn của chú hề, họ không thể yêu cầu rời đi. Nếu họ yêu cầu rời đi, họ không phải bạn của hắn. Mà nếu không phải bạn của hắn, hắn sẽ không thực hiện điều ước của họ.

 

Lightning xoa cằm, suy nghĩ một lúc rồi nói: “Vậy tôi muốn có chìa khóa!”

 

Chìa khóa? Dạ Kiêu ngạc nhiên, chìa khóa nào?

 

“Ý anh là cái này sao?” Chú hề mở chiếc miệng đỏ lòm ra, từ trong đó lấy ra một chiếc chìa khóa tinh xảo.

 

Đôi mắt Lightning sáng lên: “Đúng rồi, chính là nó!”

 

Nhưng ngay sau đó, chú hề bỏ chiếc chìa khóa vào miệng lại, hắn mỉm cười đầy ma quái: “Cái này cũng không được.”

 

Lightning tức muốn điên lên! Thằng hề này hoàn toàn không tuân theo quy tắc nào cả! Rõ ràng là đang đùa giỡn bọn họ!

 

“Chúng tôi đã tìm màu cho anh, anh phải giữ lời mà đưa chúng tôi chìa khóa.”

 

“Ta không giữ lời sao?” Chú hề nghiêng đầu khó hiểu: “Ta sẽ thực hiện một điều ước cho bạn của ta. Nhưng nếu các ngươi muốn rời khỏi công viên giải trí thì đây không phải bạn của ta. Bạn của ta sẽ ở lại đây với ta.”

 

“Đưa chìa khóa cho chúng tôi!” Lightning chĩa s.ú.n.g về phía chú hề. Anh đã hiểu ra, thằng hề này không định cho bọn họ rời đi.

 

“Vậy các ngươi không phải bạn của ta à?” Chú hề buồn bã nhìn con búp bê trong tay, như thể đang tự nói chuyện với chính mình hay với con búp bê: “Ta vẫn là một chú hề cô độc ư?”

 

“Đưa chìa khóa cho chúng tôi, để chúng tôi rời đi!” Lightning cảnh cáo lần nữa.

 

Chú hề ngước lên nhìn Lightning một cách lạnh lẽo. Dưới cái nhìn đó, khẩu s.ú.n.g laser trong tay Lightning từ từ uốn cong, họng s.ú.n.g chĩa về phía anh!

 

“Bùm!” Dạ Kiêu b.ắ.n một tia laser về phía chú hề, nhưng tia laser bị chặn lại bởi một bức tường vô hình ngay trước mặt hắn.

 

Là kết giới!

 

Tia laser va chạm vào bức tường trong suốt, tạo ra ngọn lửa xanh như đang đốt cháy trước mặt chú hề.

 

Chú hề nắm lấy tia laser trong tay, nó dường như bị kết giới hấp thụ rồi biến mất không dấu vết.

Truyện được đăng tải tại MonkeyD, dưới nickname là Tịch Tịch, ủng hộ mình nhé

 

“Này! Chú hề, anh có muốn đánh cược với tôi không?”

Loading...