Xuyên nhanh công lược: Nam chính bệnh kiều đang hắc hoá - 57. Thuốc màu của chú hề (9)
Cập nhật lúc: 2024-09-23 13:06:35
Lượt xem: 34
"Muốn dọa các bạn nữ trong lớp sợ tái mặt, còn các bạn nam thì hét toáng lên không? Một con nhện giả sẽ giúp bạn dễ dàng làm được điều đó."
"Nhện giả - người bạn đồng hành cho mọi trò chơi khăm."
"Không giống thật, không lấy tiền. Nhện giả nhỏ chỉ 10 tệ, nhện giả lớn 20 tệ."
"Sử dụng vật liệu silicone mới, không độc hại, không mùi, là lựa chọn an toàn và thân thiện với môi trường."
Trên biển quảng cáo treo trên xe bán hàng có ghi đủ loại quảng cáo như vậy. Lightning vỗ nhẹ vào biển quảng cáo, nó lắc lư và phát ra tiếng kẽo kẹt. Anh ngó vào kệ hàng, nhưng kệ trống trơn, không có một con nhện nào.
"Người bán này bán gì không bán, lại đi bán nhện." Chỉ nghĩ đến việc những con nhện giả này biến thành nhện thật và bò khắp nơi, Lightning đã cảm thấy cả người ngứa ngáy.
Nghe thấy có tiếng động lạ, Lightning lập tức nhìn về phía hàng rào cây. Một con nhện khổng lồ nhảy ra từ phía sau, mỗi chân của nó to như cánh tay trẻ em, đầy lông lá như những chiếc gai nhọn.
Phản xạ tự nhiên của Lightning là rút s.ú.n.g ra bắn, nhưng nghĩ đến hộp thuốc màu, anh lập tức dừng lại. Nhưng chỉ trong khoảnh khắc đó, tơ trắng từ miệng con nhện đã cuốn quanh cơ thể anh.
Truyện được đăng tải tại MonkeyD, dưới nickname là Tịch Tịch, ủng hộ mình nhé
Hàng trăm con nhện lớn từ mọi hướng nhanh chóng bò tới. Hắc Hùng (*Gấu đen) rút cả cây từ bồn hoa lên, dùng cây đó đánh mạnh vào những con nhện đang cố tiếp cận.
Hạ Lâm Âm tránh né tơ nhện b.ắ.n tới, cô nhảy lên khỏi mặt đất, đáp xuống lưng một con nhện. Trước khi con nhện kịp hất ra, cô đã dùng s.ú.n.g đập mạnh vào đầu nó. Sau đó, cô lật con nhện lại, đập vỡ bụng nó, một thứ dịch hôi thối trào ra, nhưng lại không có hộp thuốc màu. Tiếp theo, Hạ Lâm Âm hạ gục thêm vài con nhện khác, nhưng vẫn không tìm thấy. Xem ra, trong cơ thể con nhện chắc chắn không có hộp thuốc màu.
Khi đã chắc rằng những con nhện không có hộp thuốc màu nào, Hạ Lâm Âm và đồng đội lập tức b.ắ.n hạ những con nhện này.
Hạ Lâm Âm bẻ gãy một chiếc chân nhện, mài sạch lớp lông nhọn trên đó, rồi dùng một miếng vải quấn quanh phần đầu. Cô vung chiếc chân nhện thử vài lần, cảm thấy cầm rất chắc tay.
Lightning phủi lớp tơ nhện dính trên người, thấy Hạ Lâm Âm làm vậy, anh cũng bắt chước lấy một chiếc chân nhện làm vũ khí.
"Grào~"
Tiếng gầm vang dội khiến ai nấy đều biến sắc.
Cả nhóm nhìn nhau một lúc, rồi cúi người, lặng lẽ lần theo hướng phát ra tiếng gầm.
Khi nhìn thấy biển hiệu với dòng chữ "Thế giới Khủng Long" đầy màu sắc, cả nhóm đều biết âm thanh đó phát ra từ đâu. Các kệ hàng vẫn có kệ để hàng, nhưng những món đồ chơi khủng long trên đó đã biến mất hoàn toàn. Đây đúng là một khu vực thảm họa mà.
Một con Brachiosaurus khổng lồ với thân hình đồ sộ, tứ chi chắc khỏe và chiếc cổ dài đang cúi đầu ăn lá cây, còn con T-Rex với hàm răng sắc nhọn đang săn mồi, tấn công những con khủng long khác. Trên không trung, những con Pteranodon vỗ cánh, truy đuổi và cắn xé nhau, phát ra những tiếng gầm gừ hung dữ.
Cả nhóm trốn sau tòa nhà. Dạ Kiêu nhìn thoáng qua cảnh tượng trên bãi cỏ, rồi ra hiệu cho đội rút lui.
Giống như những con nhện vừa nãy, trong cơ thể khủng long chắc chắn cũng không có hộp thuốc màu, vậy nên cả nhóm quyết định tiếp tục tìm kiếm những con búp bê.
Sau khi rời khỏi khu vực của khủng long, họ tiến đến căn nhà ma.
Trên tấm biển được bao quanh bởi những bóng đèn nhỏ đầy màu sắc, hai dòng chữ viết bằng đèn neon sáng rực:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-nhanh-cong-luoc-nam-chinh-benh-kieu-dang-hac-hoa/57-thuoc-mau-cua-chu-he-9.html.]
"Bạn có phải là người dũng cảm không?"
"Chú hề chỉ kết bạn với những người dũng cảm thôi nha."
Rose khoanh tay trước ngực, nhướng mày: "Xem ra chúng ta phải vào nhà ma rồi."
Bên trong nhà ma tối tăm, chỉ có vài ngọn đèn phát ra ánh sáng mờ mịt, tỏa ra bầu không khí kinh dị với sắc xanh nhạt đầy rùng rợn. Bóng của mọi người lay động trên những bức tường loang lổ, hệt như những hồn ma.
Lightning dẫn đầu, cảnh giác quan sát xung quanh. Đột nhiên, anh cảm thấy điều gì đó, khi ngẩng đầu lên thì thấy trên trần nhà có một cô gái mặc đồ trắng đang nằm úp mặt xuống!
Ngay lúc Lightning ngẩng đầu, cô gái áo trắng từ trần nhà rơi xuống, lao thẳng vào người anh.
"Aaa!" Lightning hét lên, hất cô gái áo trắng ra khỏi người. Cô gái với mái tóc rối và bộ váy trắng bị ném văng ra, nằm bất động trên sàn.
Rose tiến lại gần và đá nhẹ vào cô gái, rồi bật cười khúc khích: "Cậu nhóc này, chỉ là ma nơ canh thôi mà, sợ quá hóa ngốc rồi đó."
Lightning nhìn kỹ, phát hiện đó chỉ là một con ma nơ canh nhựa đội tóc giả, mặc chiếc váy trắng lùng thùng, trang phục khá vụng về nhưng lại khiến anh sợ hết hồn.
Xém chút nữa bị dọa đến đau tim, Lightning tức giận đá mạnh vào ma nơ canh. Một thứ gì đó rơi ra từ nó.
Anh cúi xuống nhặt lên, đó là một mảnh cứng không hoàn chỉnh, trên đó còn có chữ.
Lightning đọc to lên: "Gấu bông: Tôi bất tử, trừ khi…"
Anh lật mảnh thẻ lại, phía sau hoàn toàn trống trơn, chỉ có vài dòng chữ ở mặt trước.
Lightning quay sang nhìn Hạ Lâm Âm và cả nhóm: "Hình như đây là mảnh ghép của một bức tranh thì phải, chúng ta cần tìm đủ các mảnh ghép còn lại để biết được toàn bộ nội dung."
Hạ Lâm Âm cầm lấy mảnh ghép từ tay Lightning, xem xét một lúc rồi phân tích: "Đây có lẽ là manh mối mà chú hề để lại, cho biết những con búp bê nào chứa màu, cách để đối phó với chúng."
"Giống như thẻ nhân vật vậy." Lightning xoa cằm: "Thông tin này khá quan trọng, chúng ta cần tìm ra những mảnh ghép còn lại."
Trong căn phòng thẩm vấn m.á.u me, trên chiếc bàn cũ kỹ chứa đầy dụng cụ tra tấn, những móc sắt hoen gỉ treo đầy những miếng thịt, trên tường dính đầy vết m.á.u khô, Hạ Lâm Âm lục lọi khắp nơi. Cô kiểm tra từng góc dưới chân bàn nhưng vẫn không tìm thấy mảnh ghép nào.
Nhìn quanh một lượt, cô hơi nhíu mày. Phải chăng căn phòng này không giấu mảnh ghép nào? Nhưng linh cảm nói cho cô biết, chắc chắn có một mảnh ghép ở đây. Dựa trên việc mảnh ghép trước đó được giấu trên người con ma nữ, cô đoán những mảnh ghép sẽ được giấu ở những nơi khiến người ta sợ hãi.
Khi định từ bỏ, ánh mắt cô bất chợt dừng lại ở miếng thịt treo trên móc sắt. Cô nhìn kỹ hơn. Miếng thịt có vẻ được làm bằng silicone, bên ngoài bám đầy vết m.á.u khô, trông cực kỳ chân thực, như thể là miếng thịt thật.
Hạ Lâm Âm bóp nhẹ miếng thịt, như dự đoán, cô tìm thấy một mảnh ghép bên trong.
Nửa tiếng sau, cả nhóm rời khỏi nhà ma, đặt tất cả những mảnh ghép tìm được lên, vừa đủ để ghép thành một bức tranh hoàn chỉnh.
Lightning ngồi xổm xuống, vuốt cằm rồi bắt đầu đọc nội dung trên bức tranh.