Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên nhanh công lược: Nam chính bệnh kiều đang hắc hoá - 43. Cục hộ tống Linh Môn (16)

Cập nhật lúc: 2024-09-01 16:32:13
Lượt xem: 97

"Ngươi không thể g.i.ế.c ta! Chỉ cần ở trong ngôi mộ này thì sẽ có một luồng âm khí không ngừng cung cấp cho ta! Ha ha ha ha!"

 

Ma nữ điên cuồng bay lượn, da thịt thối rữa trên mặt bị giày cao gót của Hạ Lâm Âm đánh rơi xuống từng mảng.

 

Nó phát ra tiếng cười chói tai, khi nghe vào khiến đầu cực kì đau đớn. 

 

Máu từ tai của Hạ Lâm Âm chảy ra. Cô bôi nó lên giày cao gót rồi vung mạnh vào phía sau ma nữ. Cô ngồi xổm xuống nhét chân vào giày. Máu đỏ tràn ra từ giày cao gót giống như đánh đổ lọ mực đỏ và lan ra dưới cơ thể của Hạ Lâm Âm.

 

Sau khi ma nữ bị Hạ Lâm Âm đ.â.m trúng, thân thể nó đứng không vững bị lui về phía sau, đưa móng tay sắc nhọn về phía cô.

 

Máu từ giày cao gót chảy ra tạo thành dòng xoáy giống như đầm lầy hút chặt hai chân của ma nữ. 

 

Mái tóc dài xõa trên đầu rơi xuống bãi m.á.u sền sệt bị dính lại như cao su.

 

Hạ Lâm Âm nhấc chân khỏi giày cao gót. Hai hàm răng “lộc cộc” va vào nhau. Cô rùng mình, môi cũng bị đông cứng đến tím ngắt. Lạnh! Lạnh quá!

Truyện được đăng tải tại MonkeyD, dưới nickname là Tịch Tịch, ủng hộ mình nhé

 

Vừa xỏ chân vào giày cao gót một chút, nhiệt độ xung quanh lập tức giảm xuống. Giống như bị người ta ném vào trời mùa đông đầy băng tuyết. 

 

Cũng may ma nữ bị cố định lại. Tuy chỉ có thể duy trì trong thời gian ngắn. 

 

Đây cũng là kỹ năng mới của giày cao gót được cô phát hiện sau khi sử dụng Quỷ tệ để cường hóa giày sau trò chơi vừa qua. Máu từ giày cao gót tràn ra có thể trói buộc hồn ma trong thời gian ngắn.

 

Giày cao gót càng mạnh thì thời gian duy trì càng dài.

 

Hy vọng thời gian có thể kéo dài một chút vì họ không thể giữ ma nữ lâu thêm được nữa. Hạ Lâm Âm ôm lấy Tiểu Ly, chạy theo vết chân để lại.

 

Cơ thể lạnh lẽo hấp thụ nhiệt độ từ trên người Tiểu Ly. Cậu cũng không ngại mà yên lặng ôm chặt lấy cô. 

 

Vành mắt cô nóng lên. Trong hầm mộ tối tăm lạnh lẽo, đứa trẻ trong n.g.ự.c giống như lò sưởi, không chỉ làm ấm cơ thể cô mà còn khiến trái tim cô thấy thật ấm áp. 

 

Thay vì nói rằng cô đang bảo vệ cậu nhóc không bằng nói cậu nhóc vô cùng bình tĩnh trong mọi tình huống chính là trụ cột tinh thần cho cô.

 

Cô nhất định sẽ mang đứa trẻ này ra khỏi lăng mộ của Võ Hầu Vương!

 

Trong căn hầm lớn bằng sân bóng rổ. Những bức tượng người, ngựa được xếp thành từng hàng từng dãy ngay ngắn. Mỗi người lính đều được khắc vô cùng sinh động, biểu cảm trên mặt sống động như thể một quân đội cổ đại thực sự đang ở trước mặt họ.

 

Những người lính mặc áo giáp tay cầm vũ khí trong huyệt mộ lạnh lẽo càng lộ vẻ oai hùng và trang nghiêm.

 

Hạ Lâm Âm bị cảnh tượng hoành tráng trước mắt làm cho vô cùng kinh ngạc. Hào hùng ghê!

 

"Ha ha ha ha..."

 

Tiếng cười âm u mà chói tai của ma nữ truyền tới càng lúc càng gần!

 

Làm sao mà nó thoát ra nhanh vậy!

 

Hạ Lâm Âm vô cùng lo lắng. Cô nhanh chóng ôm theo Tiểu Ly chạy vào trong hầm. Bóng người chạy vụt qua giữa những bức tượng quân lính.

 

"Ha ha ha ha..."

 

Ma nữ bay tà tà trên mặt đất, đầu lệch sang một bên trông như ma trơi bay qua bay lại giữa các bức tượng. 

 

"Trốn không thoát được đâu, ngươi không trốn thoát được đâu…”

 

“Đi với ta, đi với ta nào…”

 

Giọng nói nghe xa xôi âm u vang vọng trong căn hầm như gọi hồn nghe rợn cả tóc gáy. 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-nhanh-cong-luoc-nam-chinh-benh-kieu-dang-hac-hoa/43-cuc-ho-tong-linh-mon-16.html.]

 

Móng tay đỏ như m.á.u cào qua các bức tượng tạo thành những âm thanh chói tai nghe sởn da gà. Ma nữ cười âm hiểm như thợ săn đang từng bước tiến lại gần con mồi.

 

Một âm thanh khác thường phía sau tượng binh sĩ truyền đến. Ma nữ toét miệng cười dữ tợn đến vặn vẹo lao nhanh về phía đó. 

 

Khi nhìn thấy sâu ăn xác đang đào hố trên mặt đất, khóe miệng cười toe toét của ma nữ co rút lại, chỉ còn một con mắt đỏ như m.á.u trào lên vẻ ác độc đáng sợ.

 

Hạ Lâm Âm ôm Tiểu Ly trốn dưới gầm xe ngựa, cô nằm nghiêng. Một tay ôm Tiểu Ly môt tay bịt chặt miệng mình thông qua gầm xe nhìn ra ngoài.

 

Hơi lạnh từ mặt đất truyền đến. Khi cô nhìn thấy đôi giày thêu bay tà tà qua xe ngựa thì mở to đôi mắt và nín thở.

 

Trên chiếc xe ngựa làm bằng đất nung, binh sĩ vẫn duy trì tư thế đánh trống trận. Ma nữ chuyển cái đầu sang bên cạnh xe ngựa. Hạ Lâm Âm nhắm mắt lại, lòng thở phào một hơi. 

 

Đột nhiên, một hơi thở lạnh lẽo lướt qua bên tai như bị ai đó thổi vào. Hạ Lâm Âm phản xạ quay đầu liền thấy một khuôn mặt quỷ xấu xí dữ tợn phóng to trước mắt.

 

"Tao tìm thấy mày rồi nhé!!!"

 

Đầu ma nữ hướng xuống dưới, cơ thể chổng ngược. Mái tóc dài bị lôi trên mặt đất như cây lau nhà, âm thanh âm u rít gào!

 

"A!!!"

 

Hạ Lâm Âm đột nhiên mở mắt ra. Cô thở hổn hển, trái tim đập thình thịch. Cô quay đầu lại thì thấy mình đang ngồi dựa vào một bức tượng lính, còn Tiểu Ly thì ôm eo cô và ngồi trên đùi.

 

"Ma ma? Ma nữ đâu?" Hạ Lâm Âm vội vàng hỏi.

 

Tiểu Ly nâng lên khuôn mặt nhỏ nhắn nghi ngờ hỏi: "Tỷ tỷ, ma nữ nào ạ? Có phải là ma nữ ném tú cầu không? Nàng không phải bị tỷ đánh tan rồi sao?"

 

“Bị tỷ đánh tan?” Hạ Lâm Âm nghi hoặc nhìn Tiểu Ly.

 

"Đúng vậy, tỷ. Chúng ta leo lên tường đá một lát thì ma nữ đó đuổi đến. Sau đó tỷ lấy ra thứ màu đỏ này đánh tan nàng ta.”  

 

Tiểu Ly chỉ vào đôi giày cao gót màu đỏ bên cạnh tay Hạ Lâm Âm: "Tỷ, ma nữ bị tỷ đánh tan rồi."

 

Hạ Lâm Âm xoa trán, cảm thấy đầu có hơi đau: "Đệ nói lúc đó tỷ dùng giày cao gót đánh tan ma nữ? Nhưng tỷ nhớ rõ lúc đó ma nữ đó nói nàng có thể bổ sung âm khí liên tục, không thể bị đánh bại.” 

 

"Tỷ, làm sao lại không đánh bại được? Nếu ma nữ có năng lực đó thì lăng mộ này sẽ không phải là mộ của Võ Hầu vương rồi."

 

Tiểu Ly cầm lấy tay áo, thay cô lau đi mồ hôi trên mặt. 

 

"Tỷ à, tỷ mơ thấy ác mộng đúng không?"

 

Nó là mơ sao?

 

Hạ Lâm Âm hơi giật khoé miệng: "Đúng vậy, tỷ mơ thấy ác mộng, một cơn ác mộng rất, rất đáng sợ."

 

Tiểu Ly nói đúng, ma nữ làm sao có thể không bị tiêu diệt được.

 

Nếu ma nữ mạnh như vậy thì đã có thể g.i.ế.c c.h.ế.t bọn họ ngay trong thành chứ không phải bởi vì bị chiếc yếm của Vương Minh đánh trúng đã vội bỏ chạy. 

 

Trong đại sảnh lộng lẫy, từng cái hòm được bày biện ra. Có cái đậy kín, có cái đã mở. Vàng bạc châu báu chồng chất như núi toả ra ánh sáng chói mắt. 

 

Đồ trang sức bằng ngọc quý nằm rải rác trên mặt đất, những chiếc vòng cổ bằng ngọc trai rũ xuống bên mép hòm. Đồ trang sức bằng vàng, thỏi vàng và các đồ trang sức bằng vàng chiếu ra ánh vàng chói lọi như làm mù mắt người ta. 

 

"Giàu to rồi!" Bà mối Lý nhìn ánh sáng rực rỡ trong đại sảnh, vẻ mặt phấn khích vô cùng, há hốc miệng: “Oa, ngọc trai to như vậy! Thật là nhiều vàng, nhiều quá..."

 

“Ha ha ha ha…” Một tay cầm chuỗi trang sức, một tay cầm thỏi vàng lấp lánh trong tay, bà mối Lý ngây ngốc cười thành tiếng. 

 

A Hương cầm một chiếc váy Lưu Tiên bằng vàng từ trong hòm lên, chạm vào thấy rất nhẹ, hoa văn còn được thêu lên bằng chỉ vàng.

Loading...