Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên nhanh công lược: Nam chính bệnh kiều đang hắc hoá - 42. Cục hộ tống Linh Môn (15)

Cập nhật lúc: 2024-08-31 21:30:09
Lượt xem: 93

Dường như cảm nhận được tầm mắt của Hạ Lâm Âm, ma nữ đang nằm trên lưng Vương Minh đột nhiên quay đầu 90 độ nhìn Hạ Lâm Âm.

 

Máu từ hốc mắt chảy ra, hai dòng m.á.u đỏ sẫm chảy dài trên gò má tái nhợt, trong một hốc mắt trống rỗng có một con giòi mập mạp đang ngọ nguậy.

 

Có con giòi to như ngón tay cái lộ ra một nửa thân từ trong hốc mắt, vặn vẹo như con giun. Đó là con gái nhà họ Vương!

 

Chính là ma nữ ném tú cầu mà bọn họ gặp ở trong thành!

 

Nàng ta thực sự đã theo họ đến đây, hơn nữa còn nằm trên lưng của Vương Minh!

 

"Ông đây chờ cái đầu cậu ấy! Lưng ông còn đang cõng theo xác khô cũng không kêu mệt! Cậu mệt cái gì?” Giọng nói của anh mập từ trên vọng xuống.

 

"Tôi cũng không biết chuyện gì đang xảy ra. Cơ thể tôi nặng đến mức không thể bò được. Thật là gặp quỷ rồi!" Vương Minh phàn nàn.

 

“Cậu im miệng cho tôi!” Anh mập sốt ruột nói, liếc nhìn Vương Minh một cái, sau đó hét lên: “Cái quái gì vậy! Vương Minh trên lưng cậu có ma nữ!”

 

Thân thể Vương Minh run lên, nghe anh mập nói xong liền cảm thấy toàn thân lạnh ngắt, suýt chút nữa ngã từ trên dây xích xuống, nuốt nước miếng nói: "Anh mập, anh… Đừng làm tôi sợ mà...”

 

Anh mập phớt lờ anh ta mà tăng tốc độ vội vàng leo lên.

 

“Anh mập! Anh mập!”

 

Hai hàm răng của Vương Minh va vào nhau, ớn lạnh toàn thân, tóc gáy dựng đứng. Dây xích trong tay hắn không ngừng rung lên.

 

"Tướng công~"

 

Giọng nói xa xôi mang theo hơi lạnh truyền vào tai Vương Minh.

 

Rồi đột nhiên âm điệu biến đổi, tóc tai bù xù của ma nữ sát vào bên tai Vương Minh hét lên: "Tại sao phải chạy! Tại sao phải chạy! Chàng không muốn lấy ta sao?”

 

Móng vuốt lạnh như băng của nó bóp chặt cổ Vương Minh: "Quả nhiên, nam nhân đều không phải là thứ gì tốt!"

 

Vương Minh mặt đỏ bừng vì bị móng vuốt của ma nữ túm chặt. Một tay anh ta nắm sợi dây xích, một tay cầm yếm đỏ vẫy vào ma nữ.

 

Ánh sáng đỏ từ chiếc yếm chiếu vào ma nữ một hai lần, nhưng ma nữ vẫn quấn chặt lấy Vương Minh.

 

Ma nữ tăng thêm sức túm chặt, gào lên một tiếng như nguyền rủa: “Đi c.h.ế.t đi!”

 

"Cứu… Cứu tôi với!”

 

Âm thanh khàn khàn khó khăn phát ra từ trong cổ họng. Tay của Vương Minh cũng không thể cầm được dây xích nữa, cả người và nữ quỷ cùng rơi xuống!

 

"A!!!"

 

Vương Minh ngã xuống rồi nhanh chóng bị rắn độc chằng chịt cùng sâu ăn xác bao phủ. Tiếng hét thảm thiết như phải chịu đau đớn dữ dội trước khi c.h.ế.t đó khiến lòng người sợ hãi.

 

Hạ Lâm Âm nhếch môi, cô không cứu được Vương Minh, cô chỉ có thể nhìn Vương Minh ngã xuống. Ma nữ kéo Vương Minh xuống, ngẩng đầu nhìn cô, lạnh lùng ác độc, như muốn nói “Tiếp theo là ngươi!"

 

Hạ Lâm Âm cảm thấy rất lạnh. Không phải lạnh từ bên ngoài mà trong lòng cô sợ hãi nên thế. Cô nắm chặt dây xích. Ham muốn được sống là niềm tin để cô gắng sức không ngừng leo lên.

 

Nhanh lên một chút! Nhanh lên chút nữa thôi! Cô không muốn ngã xuống!

 

Tiếng hét thảm thiết của Vương Minh trước khi c.h.ế.t dường như vẫn còn văng vẳng bên tai, nói rằng anh ta đã đau đớn đến nhường nào!

 

"Tỷ tỷ, tỷ vứt đệ đi."

 

Giọng nói của Tiểu Ly vang lên bên tai cô. Trong phút chốc, Hạ Lâm Âm muốn vứt bỏ người trong tay mình, nhưng khi nhìn thấy vẻ mặt bình tĩnh của Tiểu Ly, bao nhiêu lời nói tàn nhẫn đều mắc kẹt trong cổ họng, dù thế nào cũng không thể nói ra. Rốt cuộc cậu đã phải trải qua những gì mà lại khiến Tiểu Ly bình tĩnh để nói ra những lời này như vậy.

 

Cậu rõ ràng biết cảnh tượng kinh khủng phía dưới là như thế nào!

 

Nếu ngã xuống thì xương cốt cũng không còn!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-nhanh-cong-luoc-nam-chinh-benh-kieu-dang-hac-hoa/42-cuc-ho-tong-linh-mon-15.html.]

 

"Ôm chặt tỷ! Nhất định không được buông tay!”

 

Khuôn mặt của Hạ Lâm Âm trở nên kiên quyết. Vào lúc này cô dường như không còn sợ hãi, ngay cả một đứa trẻ nhỏ như vậy! Cô là người trưởng thành thì có gì mà phải sợ! Sắp tới! Sắp tới rồi!

 

“Tỷ tỷ, ma nữ đó đuổi kịp rồi.” Tiểu Ly đột nhiên nói.

 

Hạ Lâm Âm quay đầu lại nhìn. Chỉ thấy móng vuốt trắng hếu của ma nữ nắm lấy dây xích. Tóc tai lộn xộn lộ ra gương mặt dữ tợn bám vào dây xích mà đuổi theo. Hạ Lâm Âm trong mắt hiện lên vẻ tàn nhẫn. Cô dồn toàn lực tăng tốc độ. Chỉ cảm thấy đây là khoảnh khắc sống chết, m.á.u trong người như cũng sôi lên. Không còn sợ hãi! Không còn lạnh nữa! Cô nhất định sẽ sống sót! Nhất định sẽ sống!

 

"Tỷ tỷ, ma nữ còn cách chúng ta ba mươi mét."

 

"Hai mươi lăm mét."

 

"Hai mươi mét."

 

"Mười lăm mét."

 

Hạ Lâm Âm cảm thấy rằng can đảm mà cô vất vả tạo nên đang mất dần qua mỗi lời nhắc nhở của Tiểu Ly. Cô thật muốn Tiểu Ly im lặng đi! Nhưng cô mệt đến mức không muốn nói nữa!

 

Nhìn dây xích sắp đến đỉnh, cô cảm thấy hy vọng, muốn gấp gáp leo lên, nhưng với giọng nói bình tĩnh và dày vò của Tiểu Ly, cô không cần phải ngoái lại để biết rằng ma nữ đang ngày càng gần hơn. Nỗi hoang mang và sợ hãi lại ập đến với cô.

 

"Mười mét."

 

"Năm mét."

 

"Tỷ tỷ, ma nữ ở ngay sau lưng tỷ."

 

Tiểu Âm không nhịn được mà nhắm mắt lại, cô đã leo cao như vậy mà ngã xuống cô sẽ c.h.ế.t mất!

 

"Tỷ tỷ, ma nữ ngã xuống rồi."

 

Ủa? Hạ Lâm Âm liếc nhìn, thực sự nhìn thấy ma nữ đang rơi xuống.

 

"Mặt dây chuyền bằng ngọc bích của đệ có tác dụng xua đuổi tà ma. Chẳng qua bây giờ nó đã rơi vào tay ma nữ. Tỷ tỷ đi nhanh nếu không ma nữ sẽ đuổi kịp." Tiểu Ly giải thích.

 

Hạ Lâm Âm thu lại ánh mắt và tiếp tục leo lên. Khi leo lên đến đỉnh, cô gần như ngã quỵ vì kiệt sức.

 

Anh mập, bà mối Lý và những người khác đã biến mất, nhưng dấu chân trên mặt đất có thể cho biết phương hướng của họ.

 

Hạ Lâm Âm liếc nhìn hông của Tiểu Ly. Đúng là ngọc bội hình tròn được treo trên đó đã không còn.

 

Cô không dám dừng lại lâu, cõng Tiểu Ly trên lưng rồi đi về phía trước theo dấu chân của anh Mập.

 

"Tỷ tỷ, ma nữ đến rồi."

 

Nghe Tiểu Ly nói, Hạ Lâm Âm hít một hơi thật sâu rồi đặt cậu xuống, lật lòng bàn tay lên, trên tay cô xuất hiện đôi giày cao gót màu đỏ.

 

Ma nữ cúi đầu, vết m.á.u trượt trên má rơi xuống đất. Nó nhìn giày cao gót trên tay cô rồi nhìn Hạ Lâm Âm, nhếch môi cười rồi nhanh chóng bay tới!

 

Hai tay Hạ Lâm Âm cầm giày cao gót, vung cao giày về phía ma nữ giống như đang chơi gôn!

 

Truyện được đăng tải tại MonkeyD, dưới nickname là Tịch Tịch, ủng hộ mình nhé

Như đánh trúng phải một đám sương mù, giày cao gót trực tiếp xuyên qua thân thể ma nữ.

 

Nhưng khi ma nữ bị giày cao đ.â.m trúng thì như cái bóng đang lay động trong nước. Cùng lúc đó nó hét lên một tiếng thê lương.

 

Ma nữ kéo đầu xuống, m.á.u tươi từ mặt phun ra. Như con quay thay đổi hình dạng.

 

Rõ ràng! Rõ ràng là thân thể của ma nữ sắp bị cô đánh tan!

 

Nhưng một lát sau cơ thể hơi mờ đã trở lại hình dạng ban đầu!

 

Loading...