Xuyên nhanh công lược: Nam chính bệnh kiều đang hắc hoá - 36. Cục hộ tống Linh Môn (9)
Cập nhật lúc: 2024-08-25 17:58:08
Lượt xem: 100
Vương Minh bị chặn họng đơ ra một chút sau đó lại tận tình khuyên: "Nhưng chúng ta cũng cần đề phòng một chút. Anh cũng biết trò chơi của chúng ta thích gài bẫy người chơi. Để an toàn, tôi nghĩ hai người chúng ta cần đi xem lại cái t.h.i t.h.ể của nữ nhân đó. Không kiểm tra kĩ tôi không thấy yên tâm.”
Anh mập cau mày không nói gì.
Vương Minh rèn sắt khi còn nóng liền khích tướng: "Anh mập chả lẽ anh sợ nên không dám đi à? Hôm nay tôi đã nghe thấy anh khoe khoang về khả năng của anh như thế nào với Tiểu Âm rồi. Bây giờ chỉ đi xem một chút t.h.i t.h.ể nữ nhân đó lại không dám à?"
“Ai nói tôi không dám. Đúng lúc bây giờ tôi muốn đi vệ sinh, chúng ta cùng xuống xem một chút.” Anh mập vung tay rồi nói.
Chiếc kiệu hoa được đặt trong sân nhà trưởng thôn. Sau khi Vương Minh cùng anh mập đi vệ sinh xong thì đi vào sân.
Thi thể nữ nhân đang ngồi nghiêm chỉnh trong kiệu, trán dán lá bùa, hai tay duỗi thẳng.
Anh mập vén tấm rèm liếc nhìn t.h.i t.h.ể người phụ nữ rồi nói: "Không có vấn đề gì, chúng ta về ngủ tiếp đi."
“Để tôi xem một chút.” Vương Minh cười rồi đẩy anh mập ra, sau đó tiến vào trong kiệu.
Vương Minh đưa tay sờ lên mặt t.h.i t.h.ể người phụ nữ. Tuy rằng có cảm giác lạnh như chạm vào đá nhưng lại đàn hồi mềm mại như thạch.
Vương Minh cảm thấy không có vấn đề gì, chỉ cần có thể dập tắt lửa nóng trong cơ thể anh ta là được. Anh ta l.i.ế.m môi rồi đưa tay vào trong cổ áo của thi thể.
"Cậu làm gì vậy! Còn chưa đi à?" Anh mập sốt ruột thúc giục.
“Anh mập cứ về phòng trước đi, tôi cảm thấy khó ngủ nên ở đây một lát nữa sẽ trở lại.” Âm thanh gấp gáp của Vương Minh truyền từ trên kiệu đến.
Anh mập cau mày kéo Vương Minh ra khỏi kiệu, liếc nhìn cổ áo của t.h.i t.h.ể rồi cho Vương Minh một cái tát: "Tôi biết ngay là cậu có ý đồ xấu! Tôi nói cho cậu biết, cậu có thể làm việc đó với ai cũng được nhưng tuyệt đối không được phép làm chuyện đó với t.h.i t.h.ể này. Nếu t.h.i t.h.ể này có chuyện gì xảy ra, tôi sẽ là người đánh cậu đầu tiên!"
Vương Minh che mặt bất mãn nói: "Tôi chỉ sờ một cái thôi, cũng đâu mất miếng thịt nào?”
Anh mập đá vào m.ô.n.g Vương Minh một cái: "Cậu còn dám nói! Tranh thủ thời gian chúng ta trở về ngủ!"
Vương Minh bị cú đá của anh mập làm cho lảo đảo, vừa đi vừa xoa mông. Trong lòng lôi mười tám đời tổ tông nhà anh mập ra mắng mấy lần.
Ánh nắng buổi sớm nhẹ chiếu qua cửa sổ vào phòng khiến Hạ Lâm Âm tỉnh giấc.
Trời đã sáng rồi...
Truyện được đăng tải tại MonkeyD, dưới nickname là Tịch Tịch, ủng hộ mình nhé
Đột nhiên, một tiếng hét phá vỡ bầu không khí tĩnh lặng của buổi sáng. Đó là giọng của bà mối Lý!
Chị Lưu và Hạ Lâm Âm nhìn nhau, ngay sau đó cô ấy lao ra khỏi phòng. Hạ Lâm Âm vội vàng xuống giường, đi giày rồi nhanh chóng theo chị Lưu đi xuống.
Trong sân, bà mối Lý cau có nhìn t.h.i t.h.ể người phụ nữ ngồi trong kiệu, chiếc khăn mùi soa trên tay sắp bị nàng xé nát.
Thi thể người phụ nữ vẫn ngồi bất động trên kiệu, nhưng váy của nàng bị vén lên, quần thì bị cởi ra đến mắt cá chân. Cặp đùi trắng như tuyết đầy vết bầm tím, màu trắng đục pha lẫn m.á.u khiến ai nhìn thấy cũng giật mình.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-nhanh-cong-luoc-nam-chinh-benh-kieu-dang-hac-hoa/36-cuc-ho-tong-linh-mon-9.html.]
"Thật là quá đáng! Là đứa súc sinh c.h.ế.t dẫm nào làm ra đây!"
Bà mối Lý vô cùng tức giận. Mất bao công sức bà mới tìm được t.h.i t.h.ể nữ nhân này giờ đã tan thành mây khói. Bây giờ nữ nhân này đã bị người ta làm nhục, bà biết đi đâu tìm tân nương tử cho Võ hầu vương đây?
Chị Lưu không ngờ sau khi chạy tới lại gặp cảnh tượng như vậy, vừa kinh ngạc nhìn t.h.i t.h.ể nữ nhân vừa tức giận đến không nói nên lời.
Cái quái gì thế này! Loại người nào cầm thú đến mức mà người ta đã c.h.ế.t còn không chịu buông tha như vậy!
Hạ Lâm Âm nhìn thật kĩ vào xác người phụ nữ bị cởi quần và nuốt nước miếng. Thật sự không ảnh hưởng đến việc mang người đến cho Võ Hầu vương chứ?
Sau khi nhìn thấy t.h.i t.h.ể nữ nhân, anh mập liền tát cho Vương Minh một cái: "Nói! Là cậu làm chuyện này phải không? Tối hôm qua tôi đã cảnh cáo cậu vậy mà còn dám làm. Cậu thật sự nghĩ tôi nói đùa à, tôi đánh c.h.ế.t cậu!”
Ngô lão nhìn Vương Minh, trong mắt lập loè u ám.
Nhiệm vụ của họ là bảo vệ nữ cương thi nghìn năm đến lăng mộ của Võ Hầu vương và tham dự lễ cưới của họ. Bây giờ xảy ra việc này, họ vẫn có thể tiếp tục hộ tống nữ cương thi đến lăng mộ của Võ Hầu vương nhưng họ sợ bị gã phát hiện ra tân nương của gã không phải một trinh nữ. Đám cưới không thành rồi Võ Hầu vương trong cơn tức giận sẽ ra lệnh g.i.ế.c họ.
"Không phải tôi, không phải tôi! Thật sự không phải tôi làm! Tuy rằng tôi có ý đó nhưng tôi cũng biết việc nào nặng việc nào nhẹ chứ!" Nhìn thấy cả Ngô lão và anh mập đều như muốn g.i.ế.c anh ta, Ngô Minh ra sức giải thích.
"Tối hôm qua tôi có chạm vào t.h.i t.h.ể cô ấy nhưng tôi sờ hai lần. Tôi không làm gì khác! Sau khi cùng anh mập về phòng thì tôi cũng không đi ra nữa!”
“Biết rõ nhiệm vụ của chúng ta là t.h.i t.h.ể cô gái này mà cậu còn làm như vậy. Ai biết cậu có chạy ra cưỡng h.i.ế.p t.h.i t.h.ể này hay không?” Chị Lưu tức giận trừng mắt nói.
"Thật sự! Chị tin tôi đi! Tôi thật sự không làm mà..."
Thấy mọi người không tin mình, Vương Minh sắp khóc liền đưa mắt nhìn về phía Hạ Lâm m cầu cứu: "Tiểu Âm, em tin tôi đi! Tôi thực sự không làm điều này!"
Tuy là tên háo sắc nhưng thân phận của Vương Minh là người chơi, chắc chắn anh ta không làm ra chuyện như vậy.
Sau khi cân nhắc một lúc, Hạ Lâm Âm nói: "Tôi nghĩ nếu Vương Minh làm vậy, anh ta nhất định sẽ xử lý hiện trường và không để sự việc bại lộ rõ ràng như vậy. Cho dù tình huống lúc đó có vội vàng thì ít nhất anh ta cũng sẽ bỏ váy xuống và che nó lại."
Như tóm được cọng rơm cứu mạng, Vương Minh vội vàng gật đầu: "Đúng, đúng! Đúng là như Tiểu Âm nói, tôi làm sao lại ngu ngốc như vậy được, đến quần t.h.i t.h.ể còn không kéo lên thì rõ ràng là cố tình để người khác phát hiện ra!”
Hạ Lâm Âm nói tiếp: "Người làm chuyện này không những không lau sạch vết bẩn trên đùi của cô gái còn cố ý vén váy lên cao, giống như lời Vương Minh vừa nói, rõ ràng muốn để mọi người phát hiện t.h.i t.h.ể nữ nhân đã bị xâm hại. Người này rõ ràng cố ý khiêu khích hoặc trong chuyện này hắn sẽ đạt được lợi ích nào đó.”
Ngay khi Hạ Lâm Âm nói xong, trưởng thôn vội vàng chạy tới, tay vừa cài cúc áo vừa hỏi: "Làm sao vậy bà mối Lý? Chuyện gì xảy ra thế?"
Bà mối Lý dùng ánh mắt ra hiệu nhìn về t.h.i t.h.ể nữ nhân rồi đưa tay lên giữa mi tâm bóp bóp. Bây giờ biết phải làm sao đây! Bây giờ biết giải thích với Võ Hầu vương thế nào?
“Cái này…” Sau khi nhìn thấy cảnh tượng trong kiệu, trưởng thôn hít một hơi thật sâu.
Càng nghĩ đến đây, nàng càng cảm thấy buồn bực lo lắng, không khỏi rơi nước mắt: "Ta vất vả lắm với tìm được nữ cương thi ngàn năm này, hiện tại không thể dùng nữa. Ta biết đi đâu tìm tân nương tử đây?”
Trưởng thôn vỗ nhẹ vào lưng bà mối Lý an ủi rồi thở dài với bà mối Lý, nói: "Bà mối Lý à, ta có cách này, ngươi thấy có được hay không?”