Xuyên nhanh công lược: Nam chính bệnh kiều đang hắc hoá - 31. Cục hộ tống Linh Môn (4)
Cập nhật lúc: 2024-08-19 15:11:41
Lượt xem: 123
Tiếp đến có mười mấy người âm dương sư vào phòng, mấy âm dương sư này tóc đã bạc trắng, người trẻ tuổi nhất cũng hơn 50.
Mấy âm dương sư vô cùng kích động khi nghe được việc cần đưa nữ cương thi ngàn năm này đến mộ Võ Hầu Vương, xoa tay hầm hè muốn thể hiện bản lĩnh một phen.
Nhóm âm dương sư trước khi xuất phát thường bói một quẻ, và theo kết quả bói toán, nhóm âm dương sư vốn dĩ có vẻ mặt kích động bây giờ đều rất khó coi, hét lên: "Hung, đại hung!"
"Lâm tiêu đầu, đơn hàng này ngươi không thể nhận, bọn ta cũng không nhận."
"Lần trước ta bói một quẻ là cửu tử nhất sinh, mà lần này còn không có một đường con đường sống, nếu đi ắt hẳn phải chết!"
…
Lâm tiêu đầu cứ nghĩ đã nhận được một đơn hàng lớn, nhưng khi nghe nhóm âm dương sư nói là đại hung thì gã cũng dẹp bỏ ý định này, việc hộ tống cần có âm dương sư đi cùng, âm dương sư không đi thì gã cũng không thể nhận.
"Lưu lão, Trương lão à, chẳng lẽ không có cách nào sao? Đây là một đơn hàng lớn đó, đến lúc ấy mà thành công thì toà miếu nhỏ này cũng sẽ không thể chứa được chư phật lớn như các vị."
Lâm tiêu đầu vẫn muốn thử một chút, nói.
Trương lão và Lưu lão bị Lâm tiêu đầu điểm danh lắc đầu, xương cốt này của bọn họ vẫn muốn sống thêm hai năm nữa, nếu bói ra quẻ có đường sống thì bọn họ sẽ nghĩ thử sức một chút, nhưng quẻ bói hiện chắc chắn phải chết, đầu bọn họ bị lừa đá hay sao mà muốn đi chịu chết.
"Bà mối Lý, ngươi xem..." Lâm tiêu đầu lộ ra vẻ mặt khó xử với bà mối Lý.
Bà mối Lý cũng bị bọn họ bói ra quẻ đại hung doạ sợ tim đập thình thịch, bản thân nàng cũng biết việc âm dương sư nói thật sự nghiêm túc, nếu đi sẽ không thể quay lại, bà mối Lý cũng bắt đầu nảy sinh ý định rút lui.
Nhưng mà không đi không được, Võ Hầu Vương tìm đến nàng, nàng muốn đi thì đi không muốn đi cũng phải đi.
Truyện được đăng tải tại MonkeyD, dưới nickname là Tịch Tịch, ủng hộ mình nhé
Bà mối Lý tự an ủi mình, tuy việc này khá nguy hiểm nhưng nếu nàng giúp Võ Hầu Vương, không xem mặt cũng xem nghĩa, chắc sẽ không có vấn đề gì lớn.
Tìm giúp đỡ không được còn khiến cho chính mình nghi thần nghi quỷ, bà mối Lý liếc mắt trừng Lâm tiêu đầu một cái rồi lấy lại ngân phiếu, đứng dậy rời đi.
"Bà mối Lý, bà mối Lý..." Lâm tiêu đầu kêu khổ không ngừng, đuổi theo sau bà mối Lý, vậy là đắc tội bà mối Lý rồi.
Vốn dĩ gã nghĩ có thể một chân cùng bà mối Lý, ngẫm lại dáng người của nàng vô cùng quyến rũ liền cảm thấy mất hồn, nhưng hiện tại nghĩ cũng đừng nghĩ.
Trơ mắt nhìn bà mối Lý rời đi từ sân sau, Lâm tiêu đầu thu lại vẻ tiếc nuối trong mắt, ánh mắt trở nên sắc bén vô cùng, sắc mặt thay đổi nhanh chóng làm người ta líu lưỡi.
"Người đâu, tên đầu heo buổi sáng đâu rồi!"
Không lột da tên đầu heo kia, gã không phải Lâm tiêu đầu!
Hơn nữa cục hộ tống Linh Môn của bọn họ từ khi nào có một người như vây? Sao không có chút ấn tượng nào?
"Lâm tiêu đầu, tên mập kia chạy đi đâu mất rồi tìm không thấy."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-nhanh-cong-luoc-nam-chinh-benh-kieu-dang-hac-hoa/31-cuc-ho-tong-linh-mon-4.html.]
"Còn không mau đi tìm, tìm không thấy tên mập c.h.ế.t tiệt kia thì trưa nay đừng ăn cơm!"
Vào lúc này, bốn người chơi đi theo sau lưng bà mối Lý.
Sau khi tìm hiểu đơn giản thì Hạ Lâm Âm cũng biết tên người đàn ông gầy là Vương Minh, người đàn ông béo thì gọi là mập mạp, và một người phụ nữ khoảng 30 tuổi gọi là chị Lưu.
"Các ngươi theo sau ta làm gì?" Bà mối Lý đi đến một hẻm nhỏ, xoay người lại hỏi.
"Ngươi muốn hộ tống nữ cương thi ngàn năm đến mộ Võ Hầu Vương?" Chị Lưu trực tiếp đi thẳng vào vấn đề: "Bọn ta muốn nhận đơn hàng lớn này."
Vẻ mặt Bà mối Lý hơi thay đổi, sau đó cười duyên một tiếng, sự giảo hoạt trong mắt chuyển động: "Hửm?"
Bà mối Lý nhẹ di chuyển cây quạt trong tay, liếc bốn người: "Dựa vào cái gì? Các ngươi có bản lĩnh này sao?"
Tuy rằng bốn người mặc trang phục của cục hộ tống Linh Môn nhưng rõ ràng bọn họ là tiêu sư bình thường, không phải âm dương sư, di chuyển hàng hoá, vàng mã còn được chứ vận chuyển nữ cương thi ngàn năm đến Võ Hầu Mộ thì chưa đủ tư cách.
"Ta sẽ cho ngươi nhìn xem bản lĩnh của mập mạp ta!" Trong tay mập mạp xuất hiện một Quan Công đao màu đen, đen như mực, thân đao điêu khắc hoa văn phức tạp.
Mập mạp tùy ý múa máy Quan Công đao, bà mối Lý không khỏi nhìn thân đao thêm nhiều lần nhưng còn không đợi nàng nhìn kỹ, mập mạp đã thu Quan Công đao lại.
Trong tay chị Lưu xuất hiện một thanh sáo đỏ như máu, khi cô ấy bắt đầu thổi cây sáo, mấy người ở đây đều có cảm giác linh hồn như muốn rút ra khỏi cơ thể, thực sự đau đớn muốn chết.
Nhưng đó chỉ là ảo giác, linh hồn bọn họ vẫn ở trong cơ thể, nếu chị Lưu nâng cấp cây sáo cao cấp hơn thì nói không chừng có thể rút linh hồn người khác ra khỏi thân thể.
Vương Minh lấy một mảnh yếm đỏ ra, yếm đỏ ấy dày đặc quỷ khí, vừa mới lấy ra thôi mà mọi người đều đã thấy độ ấm xung quanh giảm xuống vài phần, gió lạnh nhẹ nhàng thấm vào xương cốt.
"Đây đúng là thứ tốt nha!" Trên mặt Vương Minh nở nụ cười đáng khinh, anh ta vuốt ve yếm lụa đỏ trong tay, sờ qua sờ lại giống như thứ anh ta sờ không phải mảnh yếm mà là cơ thể bóng loáng da thịt của con gái.
"Được rồi! Thu hồi đi!" Chị Lưu nhíu mày nói.
"He he." Vương Minh cười tủm tỉm cất yếm đỏ lại, cách tay anh ta có hai hình xăm yếm đỏ, vô cùng bắt mắt.
"Đây là vũ khí…" Hạ Lâm Âm vừa lật lòng bàn tay ra: "Giày cao gót màu đỏ."
Tay cô xuất hiện một chiếc giày cao gót màu đỏ, chiếc giày này đã lên từ cấp hai đến cấp ba khi Hạ Lâm Âm dùng Quỷ tệ để thăng cấp, biến thành một siêu cấp giày cao gót.
Mặc dù bà mối Lý không biết giày cao gót trong tay Hạ Lâm Âm là vũ khí gì nhưng nàng cảm thấy vô cùng uy h.i.ế.p khi nhìn thấy gót giày sắc nhọn như một mũi tên. Giống như yếm đỏ, giày cao gót cũng toát ra một cỗ quỷ khí.
Bà mối Lý đã sớm thu lại vẻ mặt khinh miệt, bất kể bọn họ là thứ gì, nhưng có thể triệu hồi vũ khí từ không trung ra thì đều có tư cách để nhận đơn hàng lớn này, chẳng qua…
"Các ngươi có bản lĩnh như thế mà còn làm tiêu sư à?" Bà mối Lý không đoán được động cơ của bốn người, tỏ vẻ hoài nghi.
"Đang chờ đơn hàng lớn này của ngươi đấy." Mập mạp vỗ nhẹ cái bụng dưa hấu của mình, nửa thật nửa đùa nói.
"Còn có lão phu." Đột nhiên một giọng nói khàn khàn, già nua truyền đến: "Bà mối Lý, đơn hàng này lão phu tiếp được, lão phu muốn sống nên lúc nãy không tiện mở miệng, còn mong bà mối Lý thứ tội."