Xuyên nhanh công lược: Nam chính bệnh kiều đang hắc hoá - 26. Phòng nhỏ trong rừng (9)
Cập nhật lúc: 2024-08-14 15:45:38
Lượt xem: 129
Người sói gấp không chờ nổi cầm trái tim quay trở lại hốc cây, ngay khi nhìn thấy hốc cây trống trơn không còn một người, còn ngửi được một mùi hương quen thuộc của con người, người sói bóp chặt trái tim trong tay, âm thanh rống giận vang tới tận mây xanh: “Vợ của ta!”
Trong đêm tối, xe buýt nhỏ như ẩn như hiện tựa con quái thú quỳ rạp trên đất.
“Cẩn thận một chút, bên trong có khả năng cất giấu đồ vật.” Hạ Lâm Âm nhỏ giọng nói bên tai Ly Lạc, trong phim, nhân vật đang lái xe nhưng lại không biết có một con zombie trốn trong xe, sau đó bị nó một lưỡi hái đ.â.m xuyên qua yết hầu.
Ly Lạc thả Hạ Lâm Âm xuống dưới, trong tay hắn xuất hiện cây trường đao sắc bén sáng trưng, Ly Lạc không mở cửa vào, mà đá văng cửa xe ra.
Cùng với một thanh âm “Loảng xoảng” vang lên, lưỡi hái từ trên bổ xuống.
Bên trong quả nhiên có một con zombie ẩn nấp cầm lưỡi hái.
Nếu Hạ Lâm Âm và Ly Lạc tùy tiện vọt vào chắc chắn một trong hai người sẽ có một người bị lưỡi hái của zombie đ.â.m cho thủng não, nhưng bây giờ, lưỡi hái của zombie và trường đao của Ly Lạc va chạm vào nhau tóe lên tia lửa.
Tốc độ ra tay của Ly Lạc rất nhanh, hắn c.h.é.m vào cơ thể zombie vài nhát, lưỡi hái của zombie lướt trên không trung lần thứ hai.
Nhưng khi lưỡi hái của nó vung được một nửa, cơ thể đã bị Ly Lạc c.h.é.m ra thành nhiều mảnh, các mảnh rơi thành một đống.
Hạ Lâm Âm đá các mảnh rơi tới, nhích từng chút đá hết ra khỏi xe buýt nhỏ.
Ly Lạc ngồi ở chỗ tài xế, chìa khóa xe còn cắm ở trên xe, lúc hắn đang chuẩn bị bật chìa khóa lái xe, Hạ Lâm Âm đột nhiên hỏi hắn: “Có thể chờ chút không? Nếu không thì đi đi.”
Cô chỉ nhất thời hỏi một tí, nếu cô trăm cay ngàn đắng vất vả tới được chỗ chiếc xe buýt nhỏ và nhìn thấy nó bị lái đi, chỉ còn lại hai đường dấu vết hằn trên đất thì chắc chắn sẽ vô cùng tuyệt vọng, hận không thể nguyền rủa mười tám đời tổ tông của người lái xe.
Đương nhiên cô cũng sẽ không bảo đợi người khác mà để Ly Lạc và bản thân bị thương, tốc độ cực nhanh của Ly Lạc đã vượt qua mức độ người chơi bình thường, dưới tình huống như thế, người chơi và quái vật đều không thể nhanh chân tới chỗ xe buýt nhỏ đến vậy.
Ly Lạc nhìn thoáng qua phía rừng rậm, nói: “Năm phút, nhiều nhất năm phút.”
“Ừm.” Hạ Lâm Âm gật đầu, phần còn lại dựa vào bọn họ, cô và Ly Lạc đã tận tình tận nghĩa rồi.
Thời gian từng phút từng giây trôi qua, Hạ Lâm Âm căng thẳng nắm tay đôi tay, trong lòng bàn tay chứa đầy mồ hôi, trong lòng chịu đủ dày vò.
Cô cứ sợ là quái vật tới, nếu cô và Ly Lạc đi không được, vậy cô nhất định sẽ hối hận về quyết định ngu ngốc này, rồi lại lo nếu như cô không nói với Ly Lạc thì bọn họ vừa mới đi xong phía sau liền có người chơi đến, vậy cô sẽ áy náy c.h.ế.t mất.
Sau đó cô lại nghĩ mình hẳn là nên học cách thích ứng với trò chơi này, đây là một trò chơi kinh dị, chỉ có một mạng, suy nghĩ hiện tại của cô rất nguy hiểm, có lẽ chỉ còn cách tàn nhẫn hơn với người khác mới có thể sống sót trong cái trò chơi này.
Nhưng như vậy cô còn là cô sao?
Ước chừng trôi qua ba phút, dù chỉ mới ba phút nhưng đối với Hạ Lâm Âm dài như một thế kỷ, có một người mặc áo đen, n.g.ự.c cường tráng chạy tới.
Người đàn ông mặt chữ điền, vốn dĩ có thể khiến người ta cảm giác là khuôn mặt hiền hậu, nhưng bởi vì một vết sẹo kéo dài qua mi tâm làm thêm phần hung hãn.
Tay phải của mặt sẹo cầm khẩu AK47, tay trái đã bị chặt đứt, lúc gã chạy tới cửa xe, cửa xe đột nhiên mở ra, gã lập tức nhắm họng s.ú.n.g vào ngay trong xe, toàn thân cơ bắp cũng căng chặt trong nháy mắt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-nhanh-cong-luoc-nam-chinh-benh-kieu-dang-hac-hoa/26-phong-nho-trong-rung-9.html.]
“Người một nhà!” Hạ Lâm Âm ở bên trong xe hô một câu.
Người đàn ông mặt sẹo trên mặt hiện lên vẻ kinh ngạc, hiển nhiên không ngờ còn có người đến xe buýt nhỏ này nhanh hơn gã, hơn nữa còn chưa lái xe đi.
Bình thường dưới tình huống này, không phải ngồi trên xe đều sẽ lập tức khởi động xe, một khắc không dám dừng lại, lái xe thoát thân.
Đầu óc gã hiện lên dự tính xấu, cất bước tới gần xe, hỏi: “Xe không thể đi sao?”
“Có thể!” Hạ Lâm Âm trả lời, lúc này Ly Lạc đã khởi động xe buýt nhỏ, đèn xe phát ra hai tia sáng mạnh mẽ, chiếu sáng con đường gập ghềnh phía trước.
Hạ Lâm Âm nhìn ra phía sau xe, xuyên qua ánh đèn sau xe là một con cự mãng to tướng bò tới phía xe, mà phía sau con cự mãng là con bù nhìn và người máy.
"Đi mau!” Người đàn ông mặt sẹo nhỏ giọng quát, mở cửa sổ xe nhắm ngay quái vật phía sau, nổ súng
Không cần người đàn ông mặt sẹo nhắc nhở, Ly Lạc đã đạp mạnh chân ga, xe buýt nhỏ lao đi như con hổ.
Hắn xuyên qua kính chiếu hậu, nhìn thoáng qua cảnh tượng phía sau, khuôn mặt tuấn tú không có biểu cảm gì, chỉ chạy tốc độ xe đến mức nhanh nhất.
“Anh có nhìn thấy một người con gái mặc áo đỏ không?” Hạ Lâm Âm nghĩ ngợi rồi vẫn hỏi tình huống của Bạch Tuyết Nhi, tuy thừa biết đối phương đã lành ít dữ nhiều, hơn nữa thường xuyên tìm đường c.h.ế.t còn lôi kéo cô xuống nước, nhưng tóm lại hai người vẫn có tình nghĩa cách mạng.
Hoá ra hai người không lập tức lái xe rời đi là bởi vì chờ bạn, người đàn ông mặt sẹo trong mắt hiện lên một tia hiểu rõ, gã lắc đầu: “Không có! Lúc này mà vẫn chưa lên xe cơ bản đã c.h.ế.t hết!”
Mấy con quái vật đều đã đuổi tới nơi này, những người ở trong rừng rập e rằng đã biến thành từng khối t.h.i t.h.ể hoặc thành đồ ăn của quái vật.
Ly Lạc lái xe thật mau, hơn nữa kỹ thuật rất tốt, vì để thoát khỏi những con quái vật, xe buýt nhỏ được hắn lái như xe đua.
Hạ Lâm Âm gắt gao nắm chặt tay, cô dám cam đoan cô chỉ cần buông lỏng tay thôi giây tiếp theo liền văng ra ngoài.
Toàn bộ thân thể đều xóc nảy loạng choạng trong xe
Đường núi quanh co khúc khuỷu, một bên là vách núi chênh vênh, một bên là vực sâu ngàn mét.
Ly Lạc chuyển động tay lái, đột nhiên bẻ lái, rồi cua gấp đuôi xe trên mặt đất ma sát phát ra những tiếng chói tai.
Truyện được đăng tải tại MonkeyD, dưới nickname là Tịch Tịch, ủng hộ mình nhé
Hạ Lâm Âm nhìn ra ngoài cửa sổ là vực sâu thăm thẳm, chỉ thấy như vừa mới bị người ta đẩy xuống mép vực sau đó được kéo lại ngay.
Người đàn ông mặt sẹo cũng cứng đờ toàn thân, trong lòng thầm mắng câu, mẹ nó, tên nhóc thúi này lái xe thật sự không muốn sống nữa mà!
Chẳng qua hiệu quả cũng rõ ràng, mấy con quái vật đã bị xe buýt nhỏ vứt ra một khoảng xa.
“Ầm” một tiếng vang lớn đột nhiên từ đỉnh xe truyền đến, như có cái gì đó dừng trên nóc xe.
Cùng với tiếng xé rách, chiếc xe bị ngoại lực mạnh mẽ mở ra tạo ra một lỗ hỏng lớn, một đối móng vuốt sắc bén tiến vào.
“Vợ của ta…” Người sói đầy lửa giận, ánh mắt hung hãn khóa chặt vào Hạ Lâm Âm.