những chiếc máy vẫn đang chĩa thẳng , theo dõi nhất cử nhất động của .
Một hành động nhỏ cũng thể dấy lên sự phẫn nộ lớn của dư luận.
Ngoài những phóng viên đang phát sóng trực tiếp bên ngoài, tất cả những còn đều nhanh chóng lao về xe để kịp thời tung đoạn video lên mạng xã hội.
Trong giới truyền thông, thời gian là vàng, và đăng bài nhanh nhất sẽ chiếm trọn sự chú ý của dư luận.
Đồng Thụ chắc chắn sẽ mắng nhiều nên trực tiếp tắt luôn điện thoại, những lời bình luận mạng.
Vừa bước nhà máy, thẳng đến phòng việc, lệnh: "Thư ký Lý, mang chìa khóa dự phòng phòng việc của Đỗ tổng đến đây. cần kiểm tra một chút."
Đồng Thụ xông đột ngột khiến Thư ký Lý kịp phản ứng từ chối. Sau một hồi tìm kiếm, cô mới tìm chìa khóa dự phòng ở phòng hành chính.
Văn phòng của Đỗ Sơn đơn giản. Có vẻ chuẩn kỹ khi rời nên trong văn phòng ít đồ.
Đồng Thụ cũng chẳng tìm đồ vật nào hữu dụng.
chẳng bao lâu , nghĩ cách tìm Đỗ Sơn.
"Này, điện thoại của cô ? Đưa cho ngay."
Đồng Thụ chìa tay , giọng điệu lệnh.
Thư ký Lý ngờ sẽ đưa yêu cầu nên chút hốt hoảng, lưỡng lự cho mượn điện thoại.
Đồng Thụ là dễ dàng buông tha cho khác. Hắn hai , thấy Thư ký Lý cứ lề mề nên trực tiếp cướp lấy điện thoại của cô , cho cô chút tức giận.
Vừa liếc , Đồng Thụ nổi giận đùng đùng. Hắn khẩy một tiếng: "Hèn chi cô lề mề đưa. Hóa là đang lưng , chột ?"
Thư ký Lý lắc đầu, dám gì thêm.
Nhìn thấy thái độ của cô , Đồng Thụ càng tức giận hơn. Một tiếng Rầm vang lên, giận dữ đập mạnh chiếc di động xuống bàn.
Cô thư ký ngẩng đầu, cảm thấy xót cho chiếc điện thoại đập. vì sợ Đồng Thụ nổi điên, cô đành cúi đầu nín nhịn cơn giận trong.
"Cô nghĩ cô là ai? Cô tưởng với cái trình độ của cô thì đủ tư cách thư ký cho Giám đốc Đỗ ? Trong lòng tự lượng sức , còn dám lén lút lưng mắng c.h.ử.i ? Xem cô sa thải !"
"Cô báo với phòng Nhân sự ngay, tháng lương cô cắt giảm một nửa, còn tiền thưởng cuối năm thì đừng hòng nhận một xu nào cả."
Lệnh phạt chạm đến giới hạn chịu đựng của một công ăn lương.
Thư ký Lý ngẩng đầu lên, chất vấn: "Dựa cái gì?"
" mới vắng mặt vài ngày mà công ty hỗn loạn thành thế ! Thân là thư ký giám đốc, cô để chuyện xảy như , chẳng lẽ quyền phạt cô ?" Đồng Thụ gằn giọng, dùng sức đập mạnh chiếc điện thoại xuống bàn một nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-nham-sach-toi-tro-thanh-dai-phu-ba/chuong-150.html.]
"Lại còn lén lút lưng mắng , may mà rộng lượng chấp nhặt với cô, nếu đừng hòng cô nhận dù chỉ nửa đồng lương còn ."
Gà Mái Leo Núi
Vụ Đồng Thụ bắt gây hỗn loạn tột độ trong công ty. Thư ký Lý dốc hết tâm huyết, ngày đêm xoay xở để tình hình tạm lắng xuống như hiện tại.
Cô cố gắng đến mức , nhưng thứ nhận chỉ là sự x.úc p.hạ.m vô lý. Khoảnh khắc , trái tim Thư ký Lý như đóng băng.
Cô còn giữ vẻ khép nép, cúi đầu cung kính như khi. Đây là đầu tiên cô thẳng mắt Đồng Thụ.
"Cái nhà máy của đáng sập tiệm."
Đồng Thụ ngờ câu : "Cô cái gì? Cô nhận lương nữa ?"
Thư ký Lý nghiệp từ một trường đại học danh tiếng, khả năng ngôn ngữ lưu loát, giọng phổ thông chuẩn. Đó là lý do Đồng Thụ thường xuyên dẫn cô cùng, vì cảm thấy lời của cô dứt khoát, thấy sự chuyên nghiệp.
bây giờ, Thư ký Lý dùng cái giọng điệu chuyên nghiệp đó để với .
"Đồ ngu, nghỉ việc!"
Cô trực tiếp giật lấy điện thoại từ tay , xoay rời .
Cô chạy thẳng đến phòng Nhân sự, quên lớn tiếng tuyên bố: "Ai thích thì , bà đây xin kiếu!"
Vụ bê bối clenbuterol đang gây ồn ào trong dư luận, khiến trong công ty hoang mang và lo sợ.
Lúc là thời điểm dễ dàng từ chức nhất, nhưng cũng là thời điểm dễ đào thải nhất. Từ đến nay, tất cả đều nhờ sự cố gắng ngừng nghỉ của Thư ký Lý mà mới giữ công việc. Chứng kiến cảnh , cũng âm thầm đưa quyết định cho riêng .
Những nhân viên vốn tin tưởng và nể phục Thư ký Lý lượt nộp đơn xin nghỉ.
Mọi , ánh mắt đầy d.a.o động.
Cũng chẳng nhớ ai là dẫn đầu nữa, nhưng trong nháy mắt, những nhân viên phòng Nhân sự là những đầu tiên cầm tay những lá đơn xin từ chức chuẩn sẵn.
Khi Đồng Thụ bước , văn phòng chỉ còn vài lèo tèo.
"Sao thế ? Hiện tại vẫn còn đang trong giờ việc, những khác hết ?"
Chỉ còn một nhân viên cấp đang thong thả dọn đồ khỏi văn phòng. Khi thấy đến, nhíu mày tỏ vẻ khó chịu.
Ai bảo ông chậm thế gì?
Trong phòng chỉ còn một , nên câu hỏi cũng chỉ thể trả lời.
Anh nhân viên xách chiếc cặp của , tiếp tục sải bước, thong thả trả lời Đồng Thụ: "Họ đều nghỉ hết , và cũng . Tạm biệt, ông chủ."
Nói , chuyển từ nhanh sang gần như chạy, nóng lòng thoát khỏi nơi .