XUYÊN NHẦM SÁCH TÔI TRỞ THÀNH ĐẠI PHÚ BÀ - Chương 135

Cập nhật lúc: 2025-12-06 02:37:20
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Có nhiều đăng ký đến ?

Hồ Trân Trân thật sự ngờ đến điều .

Tối hôm cô chỉ thấy lác đác hơn hai mươi chiếc xe bán đồ ăn vặt dừng , thậm chí vài còn tỏ vẻ lưỡng lự tham gia.

Theo dự đoán của Hồ Trân Trân, chỉ cần bấy nhiêu báo danh là .

sáng hôm nay lượng đăng ký đủ sức san bằng cả cái phòng tạm đó luôn ?

Cô cảm thấy chuyện chút ly kỳ.

Căn phòng sụp nhưng may mắn ai thương, nghĩ kỹ thì sự việc chút kỳ lạ.

Hồ Trân Trân càng nghĩ càng thấy lạ nên nhờ Trần Khai đưa đến đó để tận mắt xem thử chuyện gì xảy .

Khi đến hiện trường, Hồ Trân Trân cần xuống xe vẫn thể rõ tàn tích đổ nát từ xa.

Lưu An đang vất vả duy trì trật tự tại hiện trường, để ý chiếc xe của bà chủ đến gần.

Trần Khai lên tiếng nhắc nhở nhưng Hồ Trân Trân ngăn .

"Không , Lưu An đang bận, chúng nên quấy rầy. Cứ ở đây xem thôi."

Đột nhiên ánh mắt của Hồ Trân Trân dừng đống đổ nát mặt.

Bốn khối sắt lớn đổ sập xuống, đè bẹp cả chiếc bàn việc bên trong phòng. Cũng may, chiếc bàn cực kỳ chắc chắn, đủ sức chịu sức nặng khủng khiếp của bốn khối sắt.

Phía bên , Lưu An đang chỉ đạo nhân viên mang một chiếc bàn khác đến đặt ở đất trống. Do công trình xây dựng tòa nhà khởi công, công nhân tấp nập, thỉnh thoảng họ hiếu kỳ ngó đầu xem.

Cảnh tượng Lưu An dẫn một nhóm giữa quảng trường quả thực quá dễ gây chú ý. Hàng trăm chen chúc tại một điểm, khó trách xảy sự cố nghiêm trọng như .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-nham-sach-toi-tro-thanh-dai-phu-ba/chuong-135.html.]

Hồ Trân Trân trong xe, khoanh tay, bình thản Trần Khai bước ngoài kiểm tra tình hình. Cô tự mở máy tính bảng, kết nối với hệ thống camera giám sát lắp đặt đêm qua. Tuy hệ thống chỉnh, chỉ góc bên trái của căn phòng những khối sắt đè lên, nhưng chừng là đủ để cô hình dung bộ sự việc.

là quá tải. Hồ Trân Trân chỉ phái Lưu An , hề hỗ trợ duy trì trật tự, nên tình hình bên ngoài vô cùng hỗn loạn. Lưu An các chủ quầy hàng vây kín đến mức thở nổi. Nhìn qua cửa sổ, phòng ốc chật ních, lối cũng bao vây. Sự tò mò của đám đông khiến họ cứ luân phiên kéo đến rời , cho căn phòng tạm bợ rung lắc theo mỗi cử động.

Tất cả đều chen chúc sát mép tường và cửa sổ. Với lượng lớn như , căn nhà sắt tiền chế nhỏ bé đó chịu nổi? Camera giám sát cho thấy rõ ràng ngôi nhà đang chao đảo.

Lưu An may mắn khá nhạy bén, lập tức nhận tình hình nguy hiểm. Hồ Trân Trân tiếp tục theo dõi, thấy nhanh chóng dẫn nhóm rời khỏi phòng và di chuyển quảng trường rộng rãi hơn. Anh tập hợp , bắt đầu sắp xếp hàng lối và phát thứ tự.

Hồ Trân Trân thấy Lưu An dường như đang định căn phòng để lấy chiếc bàn còn sót .

Chỉ ba phút , ngay khi Lưu An kịp bước , ngôi nhà sắt mỏng manh thể chịu đựng thêm nữa. Nó nghiêng ngả dữ dội sụp đổ trong chớp mắt.

Lưu An, lúc đó chỉ cách cửa vài bước, sợ hãi giật lùi thật nhanh. Gần đó còn một chủ quán chậm chạp. Đáng tiếc, ông kịp phản ứng nhanh nhẹn như Lưu An. Khi tiếng đổ sập, ông hoảng loạn đến mức giật vấp một viên gạch mặt đất ngã lăn .

Người lẽ là nạn nhân duy nhất thương trong vụ sập nhà , và nguyên nhân chấn thương là do... té ngã. Hồ Trân Trân qua màn hình, thấy cảnh tượng đó mà khỏi cảm thấy dở dở .

Sau sự cố sập nhà, những đến đăng ký dường như ý thức hơn hẳn. Lưu An chuyển một chiếc bàn khác đến, bắt đầu phát đơn đăng ký cho từng theo thứ tự. Hàng lối vẫn ngay ngắn cho lắm, nhưng ít hơn nhiều so với tình trạng hỗn độn ban đầu.

Hồ Trân Trân lặng lẽ tắt video giám sát, ngẩng đầu ngoài cửa sổ xe. Phía Lưu An vẫn còn mấy chục đang kiên nhẫn xếp hàng, và thỉnh thoảng, ở cuối hàng xuất hiện thêm vài bóng mới.

Gà Mái Leo Núi

"Sao nhiều đến ?"

Trần Khai kết thúc cuộc gọi với Lưu An và nắm đại khái vấn đề. "Dường như tin tức về việc ngài miễn phí thuê quầy hàng trong ba tháng lan truyền chóng mặt. Họ kéo đến đây, tất cả chỉ vì hai chữ 'miễn phí'."

Hồ Trân Trân hề đăng thông tin lên mạng xã hội, cũng thông qua bất kỳ kênh quảng bá nào khác. Cô ngờ sức hút lớn đến .

"Mới chỉ một đêm mà nhiều đến như , lượng đăng ký cứ thế tăng lên ngừng." Lúc cô cảm thấy đau đầu. "Khu ẩm thực chỉ duy nhất một tòa nhà. Thời gian chuẩn gấp rút. Nếu đăng ký quá đông, e rằng đủ chỗ."

Trong những , những thương nhân chân chính kinh doanh, nhưng cũng ít kẻ thừa nước đục thả câu, dù từng mở quầy hàng bao giờ cũng tranh thủ cơ hội đến "chơi một chút". Dù một vị trí miễn phí, đăng ký thì quá lãng phí. Hồ Trân Trân sợ nhất chính là kiểu đến quấy nhiễu, chiếm dụng tài nguyên như thế .

 

Loading...