XUYÊN NHẦM SÁCH TÔI TRỞ THÀNH ĐẠI PHÚ BÀ - Chương 128

Cập nhật lúc: 2025-12-06 02:37:13
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thật là, ngay là tin mà.

Lưu An nhanh chóng gõ tiếp:

[ hề điên, chuyện là thật. Mau xem xét , xem ở đó thể việc gì.]

Ở phía bên , Trần Khai nhận tin nhắn, chần chừ tháo kính lau chùi cẩn thận.

Đeo cặp kính trở , hít một thật sâu. , nhầm. Bà chủ thực sự mua tòa nhà đó.

Trần Khai nhanh chóng điều chỉnh suy nghĩ của . Những quyết định của Bà chủ luôn khó lường, nhưng kết quả cuối cùng thường mang thành công vang dội. Lẽ nào tòa nhà ẩn chứa một tiềm năng đặc biệt nào đó? Nghĩ đến đây, Trần Khai lập tức hiểu rõ.

[Địa chỉ chính xác ở ? Gửi định vị cho .]

Nửa giờ , lái xe đến nơi Lưu An chỉ, một công trình đổ nát che chắn sơ sài, rơi trầm tư.

Cái ...

Công trình bỏ hoang thể là vô giá trị . Ít nhất, nó nền móng vững chắc và một kiến trúc ba tầng cơ bản.

Ngoài , đúng là còn gì khác.

Đến cả hàng rào sắt bao quanh công trường cũng biến mất sạch. Chẳng rõ là bán phế liệu gió cuốn . Tóm là... Rỗng tuếch.

Trần Khai quan sát hơn mười lăm phút mà vẫn thể tìm bất cứ ưu điểm nổi bật nào. Mặc dù vị trí địa lý , nhưng với khả năng tài chính của Bà chủ, thể dễ dàng mua vài khu đất vị trí đắc địa hơn nhiều, tại là nơi ?

Trần Khai cúi đầu, mở tin nhắn của Lưu An.

[Bà chủ ý định cụ thể gì với tòa nhà ?]

Lưu An hầm đậu xe, đang kiểm tra xe khi khởi hành. Vừa thấy tin , ngay Trần Khai đang đau đầu vì ý định của Bà chủ, trong lòng khỏi vui vẻ khi thấy khác gặp "bài toán khó".

[Bà chủ cứ để tự xem xét xem thể gì ở đó.]

là một câu chuyện "tam thất bản". Ý của Hồ Trân Trân là Trần Khai chỉ cần khảo sát qua, nhưng qua lời truyền đạt của Lưu An, Trần Khai ngộ nhận đây là một bài kiểm tra năng lực. Chẳng lẽ Bà chủ đang dùng công trình c.h.ế.t để thử thách khả năng của ? Trần Khai càng nghĩ càng thấy chuyện hợp lý.

Anh gạt bỏ sự chán nản ban đầu với công trình , bước ngoài, bắt đầu bộ vòng quanh, cố gắng nhận những ưu điểm tiềm ẩn từ nhiều góc độ chuyên môn. Anh nhớ rõ dạo xung quanh tòa nhà bao nhiêu nữa.

Khi Trần Khai đang im lặng quan sát, bỗng gọi từ bên cạnh.

"Này thanh niên, ăn mì xào ?"

Anh , thấy một quầy mì xào bày bán ngay giữa lề đường, chủ đang niềm nở mời chào.

"Không, cảm ơn."

Không Trần Khai khinh thường gì đồ ăn lề đường. Nửa đời nghèo đến mức chỉ quanh quẩn ăn những quán vỉa hè như thế , đến giờ thể đếm nổi. Anh chỉ cảm thấy vô cùng khó chịu vì vẫn tìm điểm sáng nào của tòa nhà, nên căn bản ăn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-nham-sach-toi-tro-thanh-dai-phu-ba/chuong-128.html.]

" thấy đây lâu lắm . Cậu đang tìm gì thế? Có tìm lão Trương mua bánh mì ? Ông chuyển ."

Bà chủ quán mì xào hiểu lầm điều gì, cứ thao thao bất tuyệt giải thích với Trần Khai.

"Chiều nay lắm tìm ông Trương mua bánh mì ghê. Xin nếu nhiều chuyện nhé. Ông Trương bán nữa, còn định rủ nghỉ theo đây ."

Trần Khai mỉm , bình tĩnh gọi: "Cho một suất mì xào."

Anh xuống chiếc ghế gấp nhỏ bà chủ quán đưa, đưa mắt quanh. Hóa , tầng trệt của tòa nhà, thậm chí cả bên trong khu vực bỏ hoang, đều chật kín những bán hàng với xe đẩy nhỏ.

Trần Khai chợt bừng tỉnh. Đây là lý do Bà chủ mua khu đất ?

giải tỏa, dọn dẹp sạch sẽ những quầy hàng vỉa hè xung quanh đây ? Không, điều đó đúng.

Nghĩ đến cách Hồ Trân Trân đối xử với những bán hàng rong ở Phố Tây Kinh Môn, Trần Khai lập tức bác bỏ ý nghĩ đó.

Nếu mục đích là để đuổi , Bà chủ mua tòa nhà để gì?

Trần Khai điềm tĩnh hỏi bà chủ quán: "Cô bán ở đây lâu ? Tối nay đông đúc thật đấy."

Bà chủ quán mì liền mới.

" bán ở đây năm năm . Chỗ thuộc khu đất của tòa nhà đằng , thành phố quản lý nên chẳng trả tiền thuê chỗ nào cả..."

quanh, chắc chắn ai trộm, thì thầm với Trần Khai.

"Không đóng phí mặt bằng, ai mà chẳng đến đây buôn bán cơ chứ?"

Gà Mái Leo Núi

Không lạ gì khi nơi tập trung đông đúc các quầy hàng như .

Trần Khai gật đầu hiểu rõ: "Năm năm ai quản lý ?"

"Các chủ đầu tư dự án đều bỏ trốn hết. Chính phủ đủ kinh phí để tiếp quản nên chỉ đành bán đấu giá với giá cao. Ai mà chịu bỏ tiền lớn mua một đống đổ nát cơ chứ? Thế nên chúng mới thuận tiện chiếm món hời ."

Sau khi cẩn thận quan sát xung quanh, Trần Khai gãi nhẹ má, quyết định tiết lộ mục đích chuyến cho dì bán mì.

"Ở đây bao nhiêu quầy hàng , dì?"

Dì bán mì tay chân thoăn thoắt, đĩa mì xào nóng hổi đặt mặt Trần Khai: "Tám tệ. Cậu trả tiền mặt quét mã?"

Sau khi điện thoại báo nhận tiền, dì bán mì mới sang đáp: "Chắc ba chục quầy. Giờ thành cái chợ đêm nhỏ tiếng đấy, ?"

Trần Khai hỏi thêm gì nữa, cúi đầu tập trung ăn mì xào.

Dì bán mì , lẩm bẩm điều gì đó trong miệng. Dì cũng chỉ tiện miệng chào hàng thôi, nhưng khi bộ đồ mặc, dì lập tức cảm thấy hối hận.

 

Loading...