Xuyên làm pháo hôi - Ta trở thành ngoại thất của tướng quân - Chương 76: ---Nàng chỉ đến đưa cơm mà thôi, chàng tắm làm gì?

Cập nhật lúc: 2025-08-22 01:17:39
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đợi món thịt xào ớt xong, Giang Đường mới thong thả xách hộp đồ ăn theo Triệu quản gia đến chính viện.

“Giang cô nương, tướng quân từ quân doanh trở về, lát nữa cô nương sẽ đến, liền trực tiếp tắm , chắc là sắp .”

Nghe Triệu quản gia , Giang Đường khỏi lúng túng.

Nàng chỉ đến đưa cơm mà thôi, tắm gì?

Thấy Giang Đường hiểu lầm, Triệu quản gia vội vàng giải thích, “Hôm nay trời nóng, Hoắc tướng quân lẽ là sợ một mồ hôi hôi hám cô nương khó chịu.”

Giang Đường bừng tỉnh, lúc mới gật đầu khẽ , “Đã rõ, trong đợi.”

Giang Đường bước qua ngưỡng cửa, liền thấy Hoắc Vân Đình từ phía bước .

Tóc còn vương nước, cũng một bộ bạch bào.

Thấy Giang Đường, Hoắc Vân Đình kìm mắt sáng lên, “Nàng tới ?”

Từ tặng trang sức đó, vẫn luôn tìm cơ hội tới thăm nàng.

vẫn tìm dịp thích hợp.

Một là quân doanh gần đây đang trong giai đoạn chỉnh đốn then chốt, thật sự bận rộn rời .

Hai là, cũng nghĩ khi gặp nàng thì nên gì.

Trước đây khi rõ tâm ý của , chẳng bận tâm.

Giờ đây xác định tâm ý theo đuổi nàng, trái trở nên lúng túng bó buộc.

Không ngờ, trở về hôm nay, liền Triệu quản gia nàng sẽ tới buổi tối.

Bởi mới vội vàng tắm rửa, sợ nàng chờ sốt ruột, tóc còn lau khô vội vã bước .

Giang Đường thấy tóc ướt sũng, thiện ý lên tiếng nhắc nhở, “Tướng quân mau lau khô tóc , cẩn thận kẻo cảm lạnh.”

Hoắc Vân Đình thấy nàng chủ động quan tâm , trong lòng vô cùng hoan hỷ, ngữ khí cũng khỏi nhẹ nhõm hơn vài phần, “Vô phương, cho dù là mùa đông cũng , giờ là mùa hè càng sợ.”

Giang Đường khẽ ừ một tiếng, đó bày thức ăn trong hộp .

“Gần đây thời tiết nóng nực, Tướng quân khẩu vị , rau vụ đầu mùa trong vườn mọc , hái một ít mang tới cho Tướng quân nếm thử.”

Hoắc Vân Đình , cúi đầu lướt qua bàn.

Quả nhiên thấy mấy món rau từng gặp, tuy mùi vị thế nào, nhưng trông thấy ngon miệng .

Chàng liền cầm đũa gắp một đũa mì lạnh, đưa miệng liền thấy kinh ngạc.

Tuy rưới dầu ớt, nhưng hề cảm thấy ngấy, trái cả miệng đầy hương thơm thanh mát của dưa chuột, chua cay ngon lành, khiến khẩu vị đại khai.

Thịt xào ớt và cà tím hấp cũng vô cùng mỹ vị.

Hoắc Vân Đình thường niên chinh chiến bên ngoài, dãi gió dầm sương, vốn dĩ nên ăn uống ngấu nghiến.

Nay mấy ngày ăn no, cộng thêm gặp món thích, tốc độ tự nhiên nhanh hơn bình thường một chút.

Thế nhưng, Giang Đường vẫn cảm thấy ăn uống luôn một mực trình tự, lẽ đây là sự cao quý khắc sâu tận xương cốt .

Chưa bao lâu, một bát mì lạnh sợi gà lớn, một đĩa cà tím hấp và thịt xào ớt đều ăn sạch.

Giang Đường thấy kìm khẽ bật .

Hoắc Vân Đình ngượng ngùng liếc nàng một cái.

“Nàng gì? Hay là mặt dính thứ gì?”

“Không .”

“Ồ, ăn quá nhiều.”

“Sao thể? Nam nhân ăn nhiều vốn dĩ là chuyện thường tình, huống hồ hình như Tướng quân, chỉ đột nhiên thấy dáng vẻ Tướng quân ăn uống chăm chú thú vị, cũng thấy đói bụng.”

“Nàng ăn ?” Hoắc Vân Đình thầm tự trách, vội vàng đưa đĩa cà chua còn qua, “Nàng ăn cái , đủ thì bảo quản gia mang chút điểm tâm tới.”

“Không cần, ăn .” Giang Đường vươn tay đẩy qua, “Đây là cà chua ướp đường, Tướng quân nếm thử?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-lam-phao-hoi-ta-tro-thanh-ngoai-that-cua-tuong-quan/chuong-76-nang-chi-den-dua-com-ma-thoi-chang-tam-lam-gi.html.]

“Cà chua? Tên thật.”

“Ta cũng là trong sách , ngờ thể trồng thứ .”

Hoắc Vân Đình nếm một miếng, đáy mắt xẹt qua một tia bất ngờ đầy kinh hỉ, “Mùi vị đặc biệt, ngon, lạnh buốt ngọt ngào, nàng cũng ăn cùng .”

Giang Đường hôm nay bận rộn nửa ngày, quả thật nàng vẫn nếm qua.

Liền khách khí gắp một miếng đưa miệng, “Quả nhiên tệ.”

Sau đó, hai liền nàng một miếng một miếng ăn sạch bộ cà chua trong đĩa.

Ăn xong cơm, hai nhất thời gì, mấy cái đĩa trống rỗng bàn ngẩn trong chốc lát.

Giang Đường vội vàng dậy, bắt đầu dọn dẹp.

Hoắc Vân Đình vươn tay ngăn , “Đừng vội, lát nữa bảo hầu dọn dẹp là .”

Giang Đường nhớ tới nhiệm vụ Triệu quản gia giao, đành xuống trở , “Nghe Triệu quản gia , Tướng quân đoạn thời gian ở quân doanh bận rộn.”

, nàng còn nhớ Lô Sương tự tiện xông Ốc Đảo Xanh , đó điều tra là do binh lính trấn giữ nơi thả nàng , đám binh lính tuy giờ thuộc quyền quản lý, nhưng trong lòng vẫn lấy lòng Lư Tri phủ, nên đoạn thời gian vẫn luôn chỉnh đốn quân doanh, chút bận rộn.”

Giang Đường ngờ giải thích cặn kẽ như với , liền lên tiếng, “Một Ốc Đảo Xanh lớn như , nhiều tướng sĩ như , Tướng quân quả thật sẽ vất vả, bất quá”

“Tướng quân cũng cần chú ý sức khỏe, chú ý kết hợp nghỉ ngơi và việc.”

Hoắc Vân Đình ngẩn một chốc, đó lập tức phản ứng nàng đang quan tâm .

Đáy mắt kìm dâng lên sự kinh hỷ, ngay cả ngữ khí cũng nhiễm một tia kiêu ngạo, “Ừm, , nàng bình thường trông nom hai đứa trẻ cũng vất vả, gì cần thì cứ với Triệu quản gia, cần việc gì cũng tự động tay.”

Giang Đường khẽ ừ một tiếng, đồng ý.

Thầm nghĩ cuộc đối thoại của hai giống như vợ chồng già .

Vừa nghĩ đến đây, Giang Đường liền cảm thấy nhiệt độ trong phòng đột nhiên tăng lên vài độ.

Bất quá, chênh lệch nhiệt độ ở Tây Bắc lớn, ban ngày vốn còn oi ả, đến tối đột nhiên gió mát hiu hiu.

Một làn gió mát thổi , tư duy của Giang Đường lập tức khôi phục sự tỉnh táo, dậy cáo từ.

“Tướng quân cũng nghỉ ngơi sớm .”

Sau đó thấy tóc vẫn khô , liền kìm nhắc nhở thêm một câu, “Trước khi ngủ nhớ lau khô tóc, nếu dễ mắc chứng đau đầu đó.”

Hoắc Vân Đình khẽ ừ một tiếng, cuối cùng cũng ngoan ngoãn đồng ý, đó tủm tỉm tiễn nàng rời .

Tô Càn gần đây vẫn luôn bận rộn lo liệu việc chuẩn khai trương tửu lầu.

Giờ đây việc trang trí giai đoạn cuối, những cần tuyển cũng gần đủ .

Giang Đường liền bảo Xuân Hạnh mỗi ngày thành dạy các món ăn cho các đầu bếp mới tuyển.

Về phần gia vị, Giang Đường cải tiến một loại dựa công thức sẵn.

Đặc biệt là gia vị cho món nướng, vị bán hàng rong từ Tây Vực trở thành kênh cung cấp cố định của họ , những thứ như bột thì là Ai Cập, bột tiêu, Giang Đường cũng sợ đủ cung cấp.

Ngoài những món kinh điển dạy ở kinh thành, và các món nướng xiên, Giang Đường gần đây còn định mày mò thêm mấy món kho để bán mùa hè.

Thịt bò kho tuy ngon, nhưng ai cũng tiền để ăn.

Giang Đường thêm nhiều món kho giá cả chăng khác, như thịt thủ, tai heo, chân gà, cánh vịt, mề vịt…

Ngày nọ, Giang Đường kho xong một nồi đủ thứ tạp nham, nghĩ Liêu phu tử bình thường thích ăn mấy món , liền bảo Hạ Vũ chuẩn một ít mang tới cho .

Hạ Vũ khỏi cổng lớn liền gặp Hoắc Vân Đình, liền vội vàng hành lễ, “Bái kiến Hoắc Tướng quân.”

Hoắc Vân Đình đang vội, đột nhiên ngửi thấy mùi thơm từ đĩa nàng bưng, kìm dừng liếc mắt, “Trong hộp thức ăn của nàng đựng gì ?”

“Bẩm Tướng quân, là món kho tiểu thư , dặn nô tỳ mang tới cho Liêu phu tử nếm thử một ít.”

Hoắc Vân Đình xong, lập tức hứng thú.

Nghĩ nàng còn mang tặng Liêu phu tử, phần của hẳn là sớm đưa tới chính viện .

Liền kìm tăng nhanh bước chân.

---

Loading...