Xuyên làm pháo hôi - Ta trở thành ngoại thất của tướng quân - Chương 61: ---Giang cô nương sai người đến hỏi

Cập nhật lúc: 2025-08-21 15:10:58
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nàng ư?

Triệu quản gia xong đầu tiên là sững sờ, đó lập tức hiểu .

Trong viện ngoài vị Giang cô nương , ai còn thể khiến tướng quân chủ động hỏi đến chứ.

“Bẩm tướng quân, Giang cô nương hôm nay mới chuyển đến, lẽ là mệt mỏi, thấy trong viện của bọn họ tắt đèn ngủ sớm .”

“Ngủ ư?” Hoắc Vân Đình sững , dường như ngờ nàng ngủ sớm như .

Uổng công tin lời Sơ Bạch, hớn hở chạy về.

Thấy Hoắc Vân Đình sắc mặt chút vui, Triệu quản gia cân nhắc một chút vẫn quyết định chủ động báo cáo, “Tướng quân, hôm nay phủ, Giang cô nương tự chọn tiểu viện ở phía Tây Nam, cơm nước của bọn họ cũng là tự nấu riêng.”

“Khả năng là Giang cô nương thấy viện của chúng nhiều , e rằng sẽ ảnh hưởng đến việc phục vụ tướng quân, nên, nên rằng chi phí ăn mặc dùng cho tiểu viện của họ cần chủ viện chúng chi trả, việc ...”

Hoắc Vân Đình thần sắc thâm thúy, im lặng một lúc gì.

Triệu Quản gia cũng .

lúc , Hoắc Vân Đình đột nhiên hừ lạnh một tiếng, cất lời: “Vậy thì cần quản nàng .”

Người phụ nữ , giờ luôn phân rõ ràng việc.

Y sớm nên quen .

Chỉ là đoạn thời gian cùng đường, qua thường xuyên, khiến y nhất thời quên mất mối quan hệ giữa hai , là giả.

Triệu Quản gia cúi đầu một tiếng, cẩn thận hỏi: “Có cần gọi Giang cô nương qua đây ?”

“Không cần, cứ sắp xếp .”

Mãi mới thu dọn thỏa, Giang Đường bắt đầu suy tính đến việc cải tạo sân viện.

Ban đầu nàng chọn sân viện , một lý do lớn là vì sân viện trống trải, hề bất kỳ vật bài trí nào.

Phần đất trống rộng lớn thể dùng để trồng rau.

Giờ là mùa xuân, vốn là mùa để trồng rau, nếu trồng sẽ kịp nữa.

Đã quyết định trồng trọt, Giang Đường liền tìm quản gia, nhờ y giúp tìm hai tiểu tư đến hỗ trợ xới đất.

Xới đất thì dễ, chỉ là hạt giống thể cứ thế lấy trực tiếp từ trong gian .

Vẫn cần tìm một lý do hợp lý.

Giang Đường nghĩ nghĩ, liền định ngày mai sẽ thành xem .

Tiện thể cũng đưa Nam Tinh thăm Tô Càn.

Nam Tinh thể thành tìm , vui vẻ đến mức ăn thêm cả bát cơm tối.

Xuân Hạnh và Hạ Vũ cũng đang ở tuổi hiếu động, đến đây nhiều ngày như , còn từng thành, mặt đều lộ rõ vẻ mong chờ.

Thiên Phóng bên cạnh cũng ngoại lệ: “Cô cô, cũng cùng!”

Giang Đường vốn dĩ định đưa thằng bé cùng, Hạ Vũ ở đó, hẳn thành vấn đề.

Chẳng qua nghĩ vẫn nên với Hoắc Vân Đình một tiếng, dù còn nhờ quản gia giúp đỡ sắp xếp xe ngựa.

Nghĩ đến đây, Giang Đường đột nhiên nhận , ở trong tiểu viện mấy ngày, hình như vẫn gặp y.

Không y bình thường lúc nào thì ở phủ?

Thế là liền vội vàng sai Xuân Hạnh đến chủ viện một chuyến, hỏi Triệu Quản gia.

Triệu Quản gia thấy Giang Đường sai nha đến hỏi Hoắc tướng quân khi nào hồi phủ, liền vui vẻ vội vàng báo cho nàng thời gian đại khái Hoắc Vân Đình hồi phủ.

Xuân Hạnh cũng vui vẻ trở về báo tin: “Tiểu thư, Triệu Quản gia tướng quân chừng giờ Tuất mới về, chúng cần chuẩn sẵn thức ăn đợi tướng quân về cùng tiểu thư dùng bữa ?”

Giang Đường khó hiểu nàng một cái: “Cùng dùng bữa thì cần ?”

Sau đó nghĩ đến tay thì cũng , liền mở miệng : “Lát nữa ngươi hầm một nồi canh gà, đến lúc đó sẽ mang qua cho tướng quân bữa khuya.”

Một bên khác.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-lam-phao-hoi-ta-tro-thanh-ngoai-that-cua-tuong-quan/chuong-61-giang-co-nuong-sai-nguoi-den-hoi.html.]

Hôm nay Hoắc Vân Đình như thường lệ, khi trời tối thì hồi phủ.

Vừa cửa, Triệu Quản gia liền tươi nghênh đón: “Vừa Giang cô nương sai nha đến hỏi tướng quân khi nào hồi phủ, còn lo tướng quân hôm nay việc, ngờ thời gian khớp.”

Hoắc Vân Đình "ồ" một tiếng đầy thâm ý: “Hỏi khi nào hồi phủ?”

, sai, Xuân Hạnh của Giang cô nương đến hỏi đó, thấy mấy hôm Giang cô nương đều bận rộn, bây giờ khó khăn lắm mới rảnh rỗi, chắc là đến tìm tướng quân.”

Hoắc Vân Đình nhíu mày, khóe môi cũng kìm mà nhếch lên: “Gần đây nàng ở trong viện ?”

Triệu Quản gia vội vàng kể chuyện Giang Đường gần đây xới đất trong viện, chuẩn trồng rau cho y .

“Trồng rau?” Hoắc Vân Đình kìm hừ một tiếng: “Nàng đúng là lòng rảnh rỗi.”

Trước nàng nấu ăn và mở quán ăn đủ khiến y kinh ngạc .

Không ngờ nàng còn trồng rau?

Chẳng lẽ đây ở Thượng Thư phủ học những thứ ?

Nghĩ đến đây, đáy mắt Hoắc Vân Đình khỏi hiện lên một tia nghi hoặc.

“Cứ dọn cơm , lát nữa nếu nàng đến thì cứ trực tiếp dẫn .”

Hoắc Vân Đình xong, liền xoay nội thất.

Không lâu , y liền một bộ y phục khác bước .

Khiến Triệu Quản gia nhíu mày, ngày thường tướng quân đều là khi ăn cơm tắm rửa xong mới y phục, hôm nay ăn cơm y phục ?

Đợi Hoắc Vân Đình ở bàn cơm chờ hơn nửa canh giờ mà vẫn thấy đến, sắc mặt y khỏi trầm xuống.

Triệu Quản gia thấy, vội vàng sai đưa thư cho Giang Đường.

Hoắc Vân Đình thấy cũng chờ nữa, tùy tiện ăn vài miếng, liền dậy đến thư phòng.

Một bên khác, mấy Giang Đường khi ăn cơm tối xong liền dạo trong sân để tiêu cơm.

Xuân Hạnh bên cạnh kìm thúc giục: “Tiểu thư, giờ Tuất qua nửa , còn tìm tướng quân?”

Giang Đường liếc nàng một cái: “Vội cái gì? Tướng quân mới về, dù cũng ăn cơm no nghỉ ngơi một lát chứ, bây giờ qua đó phiền y dùng cơm ?”

Vừa dứt lời, bên ngoài cửa vang lên tiếng gõ cửa.

Người đến chính là bà lão Triệu Quản gia sai đến: “Giang cô nương, Triệu Quản gia kêu nhanh chóng qua chủ viện một chuyến, tướng quân về một lúc .”

Thấy đến giục, Giang Đường cũng chờ nữa, liền xách hộp thức ăn theo đến chủ viện.

Triệu Quản gia thấy đến, liền chạy nhanh tới: “Giang cô nương, tướng quân đợi một lúc lâu, thấy dáng vẻ y là đợi cùng dùng bữa đó, bây giờ mới đến?”

Giang Đường khan hai tiếng: “Xin , tướng quân bây giờ còn ở phòng ăn ?”

“Tướng quân ăn mấy miếng thư phòng , mau theo đến tiền viện .”

Giang Đường theo Triệu Quản gia đến tiền viện, đợi đến thư phòng.

Triệu Quản gia bẩm báo , lâu liền thấy giọng Hoắc Vân Đình từ bên trong vọng : “Cứ để nàng .”

Giang Đường liền thẳng chân bước , đến cửa thì gặp Triệu Quản gia , thấy y tươi rói như gặp mùa xuân.

Giang Đường khỏi thầm nghĩ, y nhặt bạc ?

Hay là, tâm trạng Hoắc Vân Đình hôm nay khá ?

Vừa bước , Giang Đường liền thấy Hoắc Vân Đình đang ngay ngắn bàn sách.

Y phục cẩm bào màu đen, thắt lưng ngọc đai, khiến hình y trông cân đối và vô cùng mắt.

Mái tóc đen nhánh buộc cao, sống mũi thẳng tắp hảo ánh sáng đổ bóng trông càng thêm cao vút.

Chỉ là đôi mắt đen như mực từ khi nàng vẫn hề rời , vẫn chăm chú cuốn sách trong tay.

Giang Đường khẽ ho một tiếng, thăm dò gọi y một câu: “Tướng quân”

---

Loading...