Xuyên làm pháo hôi - Ta trở thành ngoại thất của tướng quân - Chương 101: Giúp chàng vượt qua khủng hoảng lương thực ---
Cập nhật lúc: 2025-08-22 12:59:46
Lượt xem: 4
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Một nụ hôn kết Thúc , cả hai đều chút thở dốc.
Mái tóc của Giang Đường cũng rối, buông lỏng xõa giường.
Định dậy chỉnh trang , nào ngờ Hoắc Vân Đình một tay vòng qua trực tiếp giữ chặt nàng .
"Đừng động, ngoan ngoãn ở bên thêm một lát."
Nói , vùi đầu n.g.ự.c nàng, thở dần trở nên đều đặn.
Vòng eo của Giang Đường giữ chặt, thể nhúc nhích dù chỉ một chút, nàng đành nhắm mắt điều chỉnh thở.
Hoắc Vân Đình thấy , mãn nguyện nhắm mắt .
Bên ngoài cửa.
Xuân Hạnh và Hạ Vũ sốt ruột thôi, lẩm bẩm, "Tiểu thư nửa ngày vẫn ?"
"Hay là chúng xem thử, nãy hình như thấy tiểu thư gì đó 'đồ vô '."
Tay hai còn chạm cửa, liền Triệu quản gia kéo .
"Ôi cô nương của ơi, hai đang gì ?"
"Ta xem tiểu thư nhà , tránh để Tướng quân bắt nạt nàng."
"Các ngươi hiểu cái gì, hai họ ở trong đó đang , tuyệt đối đừng ."
Nói , Triệu quản gia vội vàng dẹp loạn, cho tất cả hạ nhân trong chủ viện lui xuống.
Cho đến lúc , Xuân Hạnh và Hạ Vũ mới hiểu điều gì đó.
Hai đỏ mặt chạy biến.
Bên trong phòng.
Hoắc Vân Đình tích lũy mệt mỏi quá lâu đó, cộng thêm thuốc mà Sách lão kê tác dụng an thần.
Cho nên khi thư giãn, dần chìm giấc ngủ.
Giang Đường đợi một lúc lâu, thấy ngủ say, mới nhẹ nhàng rón rén trèo xuống giường.
Sửa sang y phục và búi tóc, đắp chăn cẩn thận cho .
Nàng mới lén lút lẻn ngoài.
Vừa đến cửa, thấy trong sân một bóng .
Giang Đường thấy lạ, liền vội vàng đến tiền viện.
Lúc mới phát hiện Triệu quản gia và những khác đều đang ở tiền viện.
Thấy Giang Đường đến, ánh mắt đều đổi, dường như khác hẳn với ánh mắt nàng đây.
Giang Đường chút chột , đang định gọi mấy nha về viện của .
Đột nhiên đụng Sơ Mặc đang đến cầu kiến Tướng quân.
Giang Đường vội vàng ngăn , "Tướng quân khó khăn lắm mới nghỉ ngơi , bây giờ tiện quấy rầy."
Thấy vẻ sốt ruột trong mắt Sơ Mặc, Giang Đường hỏi, "Có bên quân doanh xảy chuyện gì ?"
Sơ Mặc dám giấu giếm, thêm việc đó Giang Đường bất chấp nguy hiểm cứu Hoắc Vân Đình.
Hắn cũng sớm xem Giang Đường là của Tướng quân.
"Giang tỷ, sắp đến cuối năm , nhưng lương thảo mà kinh thành phái đưa tới vẫn đến nơi."
Giang Đường việc chuyện nhỏ, vội vàng hỏi dồn, "Lương thực trong quân doanh còn thể cầm cự bao lâu?"
"Gần đây chiến sự liên miên, lương thực tiêu hao nhanh, e rằng nhiều nhất cũng chỉ thể cầm cự ba ngày nữa, nếu lương thảo của triều đình vẫn đến, e rằng biên cương sẽ biến cố."
Nghe , Giang Đường suy nghĩ một lát, mở lời.
"Tướng quân còn thiếu một nữa mới thể giải trừ độc tố trong , lúc nếu chuyện, e rằng vội vã đến quân doanh, đến lúc đó còn sẽ hậu quả gì."
"Thế , ngươi lập tức phái cùng đến trang viên kéo lương thực ứng cứu, thể cầm cự thêm một ngày là một ngày."
Sơ Mặc chỉ nghĩ Giang Đường vì lo cho Tướng quân mà sốt ruột, góp chút sức mọn của .
Thế nhưng lương thực ở trang viên thể đủ cho khẩu phần ăn của nhiều tướng sĩ như .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-lam-phao-hoi-ta-tro-thanh-ngoai-that-cua-tuong-quan/chuong-101-giup-chang-vuot-qua-khung-hoang-luong-thuc.html.]
thấy nàng chắc như đinh đóng cột, Sơ Mặc cũng tiện từ chối, đành vội vàng sai thuộc hạ phái xe ngựa đến trang viên.
Giang Đường cũng nhanh chóng cưỡi ngựa về trang viên để chuẩn .
Trong hầm trữ đồ cũ, ngoài lương thực dùng hạt giống động đến.
Tất cả còn đều lệnh bắt đầu chuyển ngoài.
Không những , Giang Đường còn đổ đầy lương thực một hầm trữ đồ trống trải khác, đây chính là lương thực mà nàng thu gian kho lương từ khi còn ở Thanh Phong Trại.
Người ở trang viên chỉ ở đây một hầm trữ đồ, hề bên trong chứa đầy lương thực.
Giờ đây thấy bên trong đầy ắp lương thực, chỉ nghĩ là chủ tử tích trữ lương thực mà giấu họ.
Cũng ai dám nhiều, chỉ lo vùi đầu việc.
Đợi Sơ Mặc dẫn đến trang viên, thấy những đống lương thực lớn nhỏ chất đống trong trang viên như những ngọn đồi nhỏ.
Không khỏi kinh ngạc.
"Giang tỷ, ở đây nhiều lương thực như ?"
Giang Đường mặt đổi sắc, "Số là tích trữ từ , còn cây trồng ở trang viên đều là cây trồng năng suất cao, ngươi cần quản, cứ việc sai mang là ."
Sơ Mặc đột nhiên thấy nhiều lương thực như kinh ngạc mừng rỡ, cũng màng tìm hiểu sâu.
Vội vàng sai bắt đầu chất từng xe một chở về quân doanh.
Đợi sắp xếp xong xuôi ở đây, Sơ Mặc vội vàng đích điều tra vụ lương thảo mất.
Đợi tất cả lương thực chuyển hết, Giang Đường mới cưỡi ngựa về phủ Tướng quân.
Vừa mới cửa, liền thấy Triệu quản gia đợi ở tiền viện.
"Giang cô nương, cuối cùng nàng cũng về , Tướng quân tỉnh , nãy đang tìm nàng đấy."
Giang Đường ừ một tiếng, nhấc chân chủ viện.
Vừa bước tẩm phòng của Hoắc Vân Đình, liền thấy đang tựa giường sách.
Giang Đường , "Tỉnh ?"
Nghe thấy tiếng nàng, sát khí Hoắc Vân Đình lập tức tan biến dấu vết, "Ừm, nàng về trang viên ?"
Giang Đường lo lắng, liền như chuyện gì mà , "Ừm, về lấy chút đồ."
Hoắc Vân Đình liếc bông tuyết tóc nàng, chút đau lòng, "Trời lạnh như , nàng còn cưỡi ngựa ư? Lần cứ sai hạ nhân về lấy là ."
Giang Đường , "Biết , đừng lo mấy chuyện , cứ dưỡng bệnh cho là ."
Hoắc Vân Đình cụp mắt, "Vừa tỉnh , thấy nàng , còn tưởng mơ một giấc mộng."
Thấy vẻ mặt nghiêm túc, Giang Đường kìm nảy ý trêu chọc , "Chàng ban ngày giải độc xong liền ngủ li bì, chắc hẳn mơ ít mộng nhỉ!"
Thấy trong mắt nàng lấp lánh vẻ ranh mãnh, Hoắc Vân Đình cũng kìm khóe mắt ý , "Quả nhiên là mơ ? Vậy nàng đỏ mặt?"
Giang Đường bĩu môi trợn tròn mắt hạnh, "Ta đỏ mặt, rõ ràng là do nãy ở bên ngoài gió thổi, thôi , trời còn sớm nữa, vẫn nên về thì hơn."
Hoắc Vân Đình vội vàng dịu giọng, "Vừa nãy là nhầm , đỏ mặt, là do gió thổi."
"Nàng cũng ngoài nửa ngày , bảo Triệu quản gia chuẩn bữa tối, lát nữa ăn xong nàng hẵng về nghỉ ngơi, coi như là ở bầu bạn với ."
"Ta đảm bảo gì hết, gì hết."
Giang Đường thấy một nhiều như , cũng tiện thêm gì, liền im lặng trở .
Hai yên tĩnh cùng sách một lúc.
Đợi Triệu quản gia mang cơm đến, cùng ăn bữa tối.
Hoắc Vân Đình lúc mới chịu thả nàng về.
Ngày hôm .
Sách lão tiếp tục giải độc cuối cho Hoắc Vân Đình, quá trình diễn thuận lợi, độc tố trong Hoắc Vân Đình cuối cùng cũng loại bỏ .
Giang Đường thấy , liền đưa cuốn "Thương Hàn Bệnh Tạp Luận" chuẩn sẵn bằng hai tay dâng lên Sách lão.
"Lần may mắn nhờ Sách lão tay cứu giúp, cuốn sách là của ."
---