Xuyên Không Về Thập Niên 80: Thiếu Nữ Dị Năng - Chương 998: Không muốn nợ ân tình

Cập nhật lúc: 2025-11-17 03:27:15
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

La Tiếu thiếu niên lanh lợi mắt: “Chị học y.”

 

Thường Chính Vũ hâm mộ : “Tiếc quá, thành tích của em , tương lai thi đậu đại học nữa.”

 

La Tiếu mỉm : “Gieo nhân nào, gặt quả nấy. Bây giờ nỗ lực vẫn còn kịp. Cố gắng lên!”

 

Trần DượcPhương pha ngon mang tới: “Nào, La Tiếu, uống .”

 

La Tiếu đưa hai tay nhận lấy: “Cảm ơn thím.”

 

Trần DượcPhương thẳng thắn : “Đừng khách khí. Chuyện của ba chồng , cũng Thường Thanh kể . Thực sự cảm ơn cô.”

 

La Tiếu đặt chén xuống: “Thím ơi, chúng đừng nhắc chuyện cũ nữa. Mọi cứ cảm ơn mãi, cháu thấy ngại quá.”

 

Trần DượcPhương gật đầu: “Được, , , nữa. Sau chúng coi như mà qua . Nếu cô qua đây công tác, nhất định nhà chơi, đến thăm ông bà Lâm, ông bà nhất định sẽ vui.”

 

La Tiếu cũng khách sáo: “Vâng ạ. Sau nếu qua đây việc, cháu nhất định sẽ ghé thăm. Chỉ sợ thím chê cháu phiền thôi.”

 

Trần DượcPhương ha hả: “Xem cô kìa, thím mừng còn kịp chứ. Mọi chuyện nhé, thím nấu cơm, hôm nay cô nếm thử tay nghề của thím.”

 

La Tiếu thích tính cách của thím Trần: “Cảm ơn thím ạ.”

 

Sau khi Trần DượcPhương rời , Thường Uyển Di những thứ bàn, trong mắt thoáng qua vẻ thất vọng.

 

Lát , cô cũng ngoài, thẳng nhà bếp: “Mẹ, chị La Tiếu đúng là keo kiệt. Ngoài mấy thứ hoa quả , chỉ mang đến ba túi đồ nhỏ xíu. Ít nhất ba cũng giúp chị một vố lớn như .”

 

Sắc mặt Trần DượcPhương lập tức đổi: “Con bậy bạ gì đấy! Người đến đây là để thăm ông bà nội con. Lời của con mà để ngoài , thì chẳng là hại ba con ?”

 

Bà dừng một chút: “Con cũng còn nhỏ nữa, điều một chút , ?”

 

Thường Uyển Di nhận sự đồng tình từ , còn mắng một trận, trong lòng vô cùng khó chịu, tức giận xoay bỏ .

 

Trần DượcPhương con gái rời , thầm thở dài. Đứa nhỏ thật sự họ chiều hư , hễ ý là vung mặt với cả nhà.

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ve-thap-nien-80-thieu-nu-di-nang/chuong-998-khong-muon-no-an-tinh.html.]

 

Năm ngoái, nếu nó gây sự, con trai thứ hai vì bảo vệ nó cũng sẽ tay dạy dỗ mấy đứa trẻ .

 

Ai ngờ xui xẻo như , lúc mấy đứa trẻ đầu bỏ chạy thì đ.â.m sầm , một đứa rơi thẳng xuống nước, lúc ngã đập hòn đá nhô ở đập nước, thương ở cánh tay.

 

Oái oăm là nhà là nhà ngang ngược nhất khu . Chỉ vì chuyện đó mà cãi vã hơn ba tháng trời. Chờ cánh tay đứa trẻ đó bình phục, họ còn đền một khoản tiền mới xong. Con trai thứ hai cũng vì chuyện ảnh hưởng học tập.

 

đứa con gái của bà, những nhận cái sai của , ngược còn tức giận vì hai đẩy , tiêu hết tiền tiết kiệm của gia đình, khiến nó thể mua quần áo mới, ở nhà nổi giận.

 

Bà thu ánh mắt, nhanh chóng chuẩn nguyên liệu nấu ăn.

 

Đồ ăn dọn lên bàn. Tay nghề của Trần DượcPhương quả thực cừ. Cá quế chiên xù, vỏ ngoài giòn rụm, bên trong mềm ngọt, màu cam mắt, vị chua ngọt miệng; Vịt luộc nước muối, da trắng thịt mềm, béo mà ngấy, thơm ngon đậm đà. Ngoài , vì thím Trần là Trấn Giang, bà còn món thịt chân giò bó và vài món ăn gia đình khác, hương vị cũng tuyệt.

 

Ăn cơm xong, La Tiếu nán trò chuyện thêm một lúc với hai ông bà Lâm, lúc mới rời khỏi nhà họ Thường, thẳng ga tàu hỏa.

 

La Tiếu , Trần DượcPhương dọn dẹp những thứ cô mang đến, lúc mới phát hiện ngoài hai hũ lá cực phẩm, còn một cây nhân sâm rõ bao nhiêu năm tuổi. Bà vội vàng gọi chồng đến.

 

Thường Thanh ngờ La Tiếu tặng món quà quý giá như , nhưng bây giờ cũng . Ông nghĩ đến việc lúc La Tiếu d.ư.ợ.c liệu là để bồi bổ sức khỏe cho hai ông bà, liền hiểu dụng ý của .

 

Tóm , chính là nợ ân tình.

 

Thường Thanh cảm thấy nhận mà thấy hổ thẹn, nhưng nghĩ đến sức khỏe của cha , cộng thêm La Tiếu rõ thứ là dành cho hai ông bà, ông liền : “Vậy em cất . Cứ vài ngày hầm ít canh bồi bổ cho cha .”

 

La Tiếu Hồ Đông Hùng tiễn lên tàu. Anh còn mang cho cô mấy hộp bánh mã thầy (đặc sản địa phương) và một ít hoa quả rửa sạch.

 

La Tiếu lên xe cất đồ đạc xong, lấy một cốc nước, giở một quyển sách y thuật .

 

Tàu hỏa kéo một tiếng còi dài rời ga. La Tiếu chút nhớ hai cô con gái, hai nhóc con giận , khi mà cả ba lẫn đều nhà.

 

Đọc sách y thuật một lúc, La Tiếu thấy buồn ngủ nên . Cô tiếng loa phát thanh đ.á.n.h thức, thông báo rằng ở toa ghế cứng 10 một đứa trẻ cần cấp cứu khẩn cấp.

 

La Tiếu xong lập tức bật dậy khỏi giường, xỏ giày, xách túi của chạy về phía toa ghế cứng. tàu lúc lẽ vì sắp khai giảng nên hành lang cũng chật ních . Mãi cô mới đến toa 10, tốn ít thời gian.

 

 

Loading...