Xuyên Không Về Thập Niên 80: Thiếu Nữ Dị Năng - Chương 994: Vị cố nhân này rốt cuộc là ai?

Cập nhật lúc: 2025-11-17 03:27:11
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fZa2YiCii

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

La Tư Viễn thứ tay: “Cái ... em thể nhận.”

 

La Tiếu lên: “Anh tư, đây là tấm lòng của , cứ nhận . Bọn em ý gì khác .”

 

La Húc Ngôn vỗ vỗ vai em trai: “Căn nhà trang hoàng xong xuôi . Lúc khu tập thể cách xưởng của em dâu xa, tan ca tiện ? Căn nhà gần xưởng của em dâu đấy.”

 

La Húc Viễn cũng lên: “Tạm thời thể đuổi kịp điều kiện kinh tế của em dâu, nhưng hai tin tưởng ở . Cậu hãy cố gắng học tập. Trước đây Tiếu Tiếu cũng , chờ tương lai nghiệp, mấy năm tích lũy kinh nghiệm, thể mở một văn phòng kế toán. Đến lúc đó hai sẽ đầu tư cho .”

 

Lòng La Tư Viễn lập tức dâng lên cảm giác chua xót nhưng ấm áp, vô cùng cảm động. Anh các và em gái , chẳng là sợ lép vế mặt nhà họ Cảnh .

 

Vì thế, hít sâu một : “Được, món quà em nhận. Em sẽ cố gắng, sẽ để thất vọng.”

 

La Tiếu đồng hồ thấy muộn: “Được , dọn dẹp nghỉ ngơi sớm .”

 

Mấy em , kéo La Tư Viễn , lẽ là "truyền thụ kinh nghiệm".

 

Lục Nghị Thần ôm hai cô con gái đang dụi mắt tới: “Bảo bối Tiếu, con gái buồn ngủ .”

 

La Tiếu nhận một đứa từ tay , mấy đứa cháu trai cháu gái cũng đang gà gật bên : “Ba, ba qua xem Bằng Quân (con trai La Húc Ngôn) bọn nó kìa. Con lên gọi mấy chị dâu xuống bế chúng nó nghỉ.”

 

La Hạo Thiên dậy: “Vừa nãy còn thấy đứa nào đứa nấy tinh thần lắm, xem hôm nay chạy mệt .”

 

La Hạo Thiên qua, mấy đứa trẻ liền tranh lòng ông, miệng líu nhíu gọi ‘ông nội’, suýt nữa thì tan chảy trái tim ông.

 

La Tiếu lên gác, gõ cửa phòng tư: “Chị cả, chị hai, chị ba, bọn trẻ buồn ngủ ạ.”

 

Không bao lâu , mấy chị em dâu bước khỏi phòng tân hôn. Thấy em chồng lên, Ngũ Vân Mai rạng rỡ: “Mau , em dâu đang chờ đấy.”

 

Thời gian thoáng cái đến tháng Sáu. La Tiếu thành bảo vệ luận án tiến sĩ. Vì năm nước ngoài, cô liền ở trường trợ giảng. Công việc ở bệnh viện vẫn là mỗi tháng luân phiên một khoa.

 

Hôm nay, cô nhận điện thoại của Hồ Đông Hùng. Bọn họ nhắm một mảnh đất, vốn dĩ chuyện thỏa, nhưng hiện tại mọc ít đối thủ cạnh tranh. Bên chính phủ đấu giá.

 

Nếu đấu giá, dự toán đây thể sẽ đủ. Ông gọi điện đến xin chỉ thị, là nên từ bỏ là tăng giá thầu.

 

La Tiếu tìm hiểu sơ qua tình hình mảnh đất đó, đưa một con , khi đắn đo nửa ngày, cô : “Giám đốc Hồ, nếu con thể lấy thì nhất. Nếu thì chúng tìm chỗ khác.”

 

Cúp điện thoại, cô cũng để chuyện trong lòng, cùng lắm thì tìm chỗ khác là .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ve-thap-nien-80-thieu-nu-di-nang/chuong-994-vi-co-nhan-nay-rot-cuoc-la-ai.html.]

 

Kết quả, mấy ngày , cô nhận điện thoại của Hồ Đông Hùng: “A lô, Tổng giám đốc La, chuyện thành công ! Vô cùng thuận lợi, giá cả sát với giá chúng thương lượng ban đầu.”

 

La Tiếu điện thoại, nheo mắt : “Đã xảy chuyện gì? Trước đó nhiều đối thủ cạnh tranh ?”

 

Hồ Đông Hùng : “Tổng giám đốc La, cụ thể cũng rõ. Hôm qua lúc qua thủ tục, chỉ một câu, là để trả ơn, còn nếu cô thời gian thì nên qua đây gặp mặt một vị cố nhân.”

 

La Tiếu xong lời , càng thêm hồ nghi. ‘Cố nhân’? Cố nhân từ ?

 

Cô chỉ bận xong việc tay sẽ qua một chuyến. Hiện tại, cô cũng đang mơ màng, manh mối nào.

 

Cô bận rộn mãi đến tận tháng Tám. Bên phía Hồ Đông Hùng xong thủ tục, cũng sắp xếp bắt đầu cải tạo mảnh đất đó.

 

Thời gian , La Tiếu từ thứ Hai đến thứ Sáu, mỗi tuần hai ngày phòng khám. Vì trường học nghỉ hè, nên phần lớn thời gian cô đều thành các ca phẫu thuật trong ngày tan đúng giờ.

 

Xưởng đồ dùng và bé mà cô hùn vốn với chị dâu tư Cảnh Yến Thu cũng quỹ đạo, với hai nhãn hiệu ‘Trân Bảo’ và ‘Nhạc Vận’. Hiện tại, các trung tâm thương mại lớn đều quầy hàng riêng, họ còn đang rục rịch mở ba cửa hàng chuyên biệt.

 

Giải quyết xong công việc bên , mấy ngày nay Lục Nghị Thần đem bộ sản nghiệp tên chuyển hết sang tên La Tiếu. La Tiếu còn trêu Lục Nghị Thần: “Anh sợ em mang hết tài sản của chạy mất ?”

 

“Của chính là của em, của em vẫn là của em, còn những thứ cho em thì càng là của em.”

 

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.

La Tiếu bò lên tấm lưng của Lục Nghị Thần, đang xổm giúp cô di chuyển mấy chậu hoa cỏ, cô ôm cổ : “Anh Thần, nhất.”

 

“Thế nhất ? Anh còn thể hơn nữa, em sẽ cảm nhận .”

 

“Anh quá !”

 

“Anh chỗ nào? Em xem nào?”

 

“Anh... ... ... cố ý ?”

 

“Ha ha ha, tự em hiểu sai, còn trách khác. Ý là, sẽ còn biểu hiện hơn nữa.”

 

Cuối tháng Tám, La Tiếu thu dọn hành lý, mua vé tàu hỏa về hướng Giang Tô.

 

Dọc đường , cô cứ suy nghĩ mãi, vị cố nhân rốt cuộc là ai?

 

 

Loading...