Ông cụ Cảnh La Tư Viễn, ánh mắt đầy vẻ dò xét. Điền Văn Lệ, con dâu cả nhà họ Cảnh, bên cạnh khinh thường hỏi: “Cậu La đang công tác ở thế?”
La Tư Viễn kiêu ngạo cũng nịnh nọt, trả lời: “Cháu đang ở bộ phận kỹ thuật của công ty cấp nước ạ.”
Điền Văn Lệ vẻ mặt khinh bỉ: “Hóa chỉ là một nhân viên quèn. Mắt của Yến Thu chán thật.”
La Tiếu và Lục Nghị Thần tới liền thấy lời của Điền Văn Lệ. Cơn nóng tính của La Tiếu đang chuẩn bùng nổ thì thấy Cảnh Yến Thu bật : “Làm nên quá thực dụng. Cháu thích là đủ . Chuyện của cháu phiền bác cả bận tâm, bác vẫn nên nghĩ cách cứu chị họ .”
Điền Văn Lệ ngờ đứa cháu gái dám như ngay mặt bố chồng. Từ khi ở nước ngoài về, nó trở nên mồm mép sắc sảo hẳn, hơn nữa mấy trò mèo bà giở đây bây giờ còn chút hiệu quả nào.
Cũng là giúp nó giải độc, là do thể chất của con bé đặc biệt. Tóm là, con bé vuột khỏi tầm kiểm soát của bà . hiện tại, con gái bà đang vướng chuyện của nhà họ Dung, bà cũng dám tay thêm nữa.
Ông cụ Cảnh thấy La Tư Viễn con dâu xong, sắc mặt cũng nhiều đổi, cảm thấy thanh niên thể trầm , tương lai nhà họ Cảnh giúp đỡ, chắc chắn cũng tệ. Nếu cháu gái thích thì ông cũng phản đối.
Vì thế, ông : “Đừng câu nệ quá. Cháu cứ bảo Yến Thu dắt dạo quanh nhà một vòng xem.”
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
La Tư Viễn lễ phép gật đầu: “Dạ , cảm ơn ông ạ.”
Anh đưa món quà mang đến: “Đây là quà cháu chuẩn cho ông, mong là ông sẽ thích.”
Ông cụ Cảnh nhận lấy: “Cháu lòng quá.”
Điền Văn Lệ bên cạnh a : “Hay là mở cho mở mang tầm mắt .”
Bà cứ khiêu khích hết đến khác, La Tư Viễn cũng nổi nóng. Anh lạnh nhạt : “Được thôi, mở xem thử.”
Anh mở chiếc hộp , lật tấm vải nhung bên lên, một bộ cụ bằng sứ trắng liền xuất hiện mặt , vô cùng tinh xảo. Điền Văn Lệ hiểu về đồ sứ, bật : “Sinh nhật ông cụ mà tặng thứ đồ vớ vẩn , đúng là keo kiệt.”
những sành sỏi bên cạnh . Bọn họ đưa mắt , hồi lâu mới lên tiếng: “Đây là... sứ trắng thời Đường.”
Một ông lão khác bên cạnh gật đầu: “Đây đúng là sứ trắng thời Đường chính hiệu, mà tạo hình cũng thuộc hàng hiếm thấy.”
Ông cụ Cảnh cũng cẩn thận cầm một chén lên ngắm nghía, xác nhận đây đúng là sứ trắng thời Đường. Sợ sơ suất, ông vài câu khách sáo, cho cất .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ve-thap-nien-80-thieu-nu-di-nang/chuong-979-khong-dam-gay-them-chuyen-nua.html.]
Điền Văn Lệ còn định gì đó, liền thấy ông cụ Cảnh trừng mắt : “Còn mau qua bên tiếp đón các bà khách.”
Điền Văn Lệ cũng tiện ở đây nữa, đành gượng : “Vâng, con qua đó ngay đây.”
Cảnh Yến Thu thấy La Tiếu và Lục Nghị Thần , liền kéo La Tiếu : “Ông nội, đây là bạn của cháu, La Tiếu. Cô cũng là cháu gái nuôi mà ông Viên đây nhận. Còn đây là chồng cô , Lục Nghị Thần.”
Cả hai đồng thời lên tiếng chào hỏi.
Ông cụ Cảnh : “Tốt, , ! Các cháu cứ tự nhiên, đừng câu nệ. Nghị Thần , ông và ông ngoại cháu là bạn cũ lâu năm. Đám cưới cả cháu ông cũng đến dự, nhưng đám cưới của hai cháu thì ông đúng lúc đang ở nơi khác, về kịp.”
Cảnh Yến Thu ôm cánh tay ông nội, : “La Tiếu là em gái ruột của Tư Viễn đấy ạ.”
Ông cụ Cảnh nhíu mày. Cảnh Yến Thu ông nội đang nghĩ gì, vội mở miệng: “Ông nội, cháu với Tư Viễn là do La Tiếu giới thiệu nhé. Ông đừng dùng cái thuyết âm mưu của ông đây.”
Ông cụ Cảnh cháu gái xong, giận dỗi: “ là cháu gái lớn, bênh ngoài.”
Lúc , ngoài cửa mấy bạn già của ông cụ Cảnh tới. Ông cụ Cảnh vội vàng cửa đón khách.
Cảnh Yến Thu cũng ông nội kéo . La Tiếu liền dắt Lục Nghị Thần và Tư La Tư Viễn ngoài sân. Vừa thấy bà bác cả của Cảnh Yến Thu đang ở đó La Tư Viễn.
Lần La Tiếu vui . Cô tới: “Nghe qua còn tưởng bà với Cảnh Yến Thu thù oán gì bằng. Sao bôi nhọ bạn trai của cháu như ?”
Điền Văn Lệ từng gặp La Tiếu, cô là cháu gái nuôi của nhà họ Viên. Thấy hôm nay nhà họ Viên ở đây, bà liền khinh khỉnh: “Người nhà họ Viên còn tới, cô vội vàng chạy tới đây攀 quan hệ ? là tính toán thật.”
La Tiếu nhạt: “Chúng là khách do Cảnh Yến Thu mời tới. Bà lan man quá đấy. Cảnh Yến Thu một bác gái độc địa, chuyên hãm hại khác như bà, đúng là đáng thương thật.”
Một câu mà hai nghĩa. Điền Văn Lệ chút mất mặt, nhưng lời La Tiếu , bà cũng dám mạo hiểm. Vốn dĩ hôm nay bà mượn cớ sinh nhật ông cụ để duy trì quan hệ, tìm giúp với nhà họ Dung vài câu, xin họ tha cho con gái , cho nên bà dám gây thêm chuyện nữa.
Đối với thiết của Cảnh Yến Thu, bà coi như kẻ thù. Vì thế, bà lạnh nhạt : “ cần các là ai mời đến. Đây là Cảnh gia. Hôm nay là ngày vui, các nhất nên an phận một chút.”
La Tiếu : “ cũng chỉ một câu sự thật thôi. Trong lòng bà Cảnh đây hiểu rõ ý nhất, ?”