Lời của Khổng Tồn Lai thốt , mỗi đều tâm tư riêng. Phó Lan Hoa thế nào cũng ngờ , ông chồng tuyên bố chuyện mà hề bàn bạc . Đây là một chút đường lui cũng chừa cho bà .
Bà c.h.ế.t trân tại chỗ hồi lâu nên lời. Thế thì chẳng là bà sẽ thể kìm kẹp mấy đứa con trai, con dâu nữa ? Nghĩ đến cảnh trong tay càng giữ tiền, bà thấy trong lòng khó chịu vô cùng.
Sau , lỡ trai qua tìm bà giúp đỡ, bà lấy gì mà giúp? Nghĩ đến đây, bà ngẩng đầu ông chồng : “Tường Thụy nó mới cưới vợ, ông đòi chia nhà. Ông đây là ý kiến với con dâu út, là thế nào? Ông sợ hàng xóm láng giềng đàm tiếu ?”
Khổng Tồn Lai bưng bát cháo lên, uống một cạn sạch, đặt bát xuống: “Còn là bà bức ? thể cứ trơ mắt bà tai họa bọn nhỏ mãi .”
Nói xong, ông xoay ngoài.
Phó Lan Hoa tức đến mức run rẩy. Đây là đang đổ hết tội chia nhà lên đầu bà , mà còn mặt con cái, dâu rể, cháu chắt. Bà cũng cần mặt mũi, nên dám ầm lên, chỉ sợ hàng xóm láng giềng thấy, mất mặt.
Khổng Tường Thụy thấy , liền hiệu cho Lục Dật Đình ăn cơm nhanh lên.
Quà mặt là do Khổng Tường Thụy chuẩn từ hôm qua. Cậu cũng mặc kệ sắc mặt khó coi đến mức nào. Ăn cơm xong, liền kéo Lục Dật Đình về phòng riêng, xách đồ đạc sân, hô một tiếng: “Ba, , chúng con đây.”
Từ nhà họ Khổng đến nhà họ Lục cũng gần. Đạp xe cũng mất bốn, năm mươi phút. Không khí trong nhà , họ cảm thấy vẫn là nên sớm thì hơn.
Khổng Tồn Lai từ trong phòng : “Trên đường chậm một chút. Đến nơi thì gửi lời hỏi thăm giúp ba.”
Khổng Tường Thụy gật đầu: “Vậy chúng con đây.”
Vốn dĩ đó Lục Dật Đình còn sẽ cùng xe với ông ngoại, ké . bây giờ nghĩ , thôi cứ để hai vợ chồng tự đạp xe , còn tự do hơn một chút, đỡ hỏi han mấy chuyện mấy ngày nay, họ hổ.
Ra khỏi cổng lớn, thấy Tiểu Trương đang lau xe ở bên . Lục Dật Đình gọi một tiếng: “Anh Trương, lát nữa với ông ngoại giúp em một tiếng, là chúng em tiện đường việc nên nhé.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ve-thap-nien-80-thieu-nu-di-nang/chuong-963-khong-the-nhin-ba-cu-tai-hoa-bon-nho-mai-duoc.html.]
Tiểu Trương đáp một câu: “Được .”
Đi một đoạn khá xa, Khổng Tường Thụy mới lên tiếng: “Đình Đình, xin . Anh đưa yêu cầu quá đáng như . Em yên tâm, bất kể trong tình huống nào, cũng sẽ để động đến của hồi môn của em . Chia nhà xong, em cứ dọn thẳng qua căn hộ bên ở là .”
Lục Dật Đình vẻ mặt đầy áy náy của Khổng Tường Thụy: “Em , đây cũng của . Hơn nữa, hàng xóm bao nhiêu năm, chồng là thế nào em chẳng lẽ rõ.
mà, của đúng là chút khiến coi nổi. Đã lên chức ông cả mà vẫn để chị gái chu cấp. Nếu ai chu cấp nữa, thì sống thế nào đây.”
Khổng Tường Thụy thở dài một : “Chuyện , e là cả đời cũng đổi , ăn sâu bén rễ . Cho nên hôm nay ba mới dứt khoát chuyện chia nhà. Sau , tiền trong tay cũng chỉ chút lương hưu ít ỏi của ba. Dù thì, nếu cứ cho , thì tự chịu khổ. Cùng lắm thì ba nhà ăn của đơn vị ăn.”
Tại nhà họ Lục, từ sáng sớm, nhân viên của cơ sở Nhất Phẩm mang rau củ, thịt, cá, trứng tươi ngon, còn cả dâu tây đến.
Gia đình Lục Nghị Tuyên về từ sớm để chuẩn . Lục Nghị Thần hôm qua cũng sắp xếp xong công việc, đưa cả ông bà Dung và hai cô con gái bảo bối về khu tập thể.
Lục Dật Đình đến bao lâu thì ông cụ Cố và Cố Thiến Như cũng qua. Hôm nay, Vương Tiểu Hân và thím Dung cùng bếp, một bàn lớn đầy ắp thức ăn. Thím Dung còn mang theo ít thịt bò và sườn hầm sẵn từ , cả chả viên chiên xong. Tất cả những thứ đều là do La Tiếu sắp xếp.
Trong lúc chuyện phiếm, Khổng Tường Thụy cũng nhắc đến chuyện chia nhà.
Ông cụ Cố khẽ nhíu mày, nhưng nghĩ : “Chia nhà cũng . Bây giờ con cái nhà cả của cháu cũng lớn tướng cả , mà vẫn còn ăn chung một nồi thì đúng là lắm. Chia nhà xong, Dật Đình cứ dọn qua căn hộ bên ở là , đỡ về vất vả.”
Lục Tân Nghĩa chút yên tâm, hỏi: “Mấy ngày nay xảy chuyện gì ?”
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
Lục Dật Đình sợ Khổng Tường Thụy khó xử, liền giành , nũng: “Ba ơi, thể chuyện gì chứ. Con mới gả qua đó mấy ngày.”
---