La Tiếu khỏi cổng liền thấy Lục Nghị Thần đang chờ ở đó. Cô , chạy ào tới: “Sao ở đây?”
Lục Nghị Thần qua kẻ , vội kéo cô về phía xe. Vừa lên xe, liền ôm chầm cô lòng: “Nhớ em.”
La Tiếu duyên: “Nhớ ở ?”
Lục Nghị Thần c.ắ.n nhẹ lên vai cô: “ là tiểu quỷ mà.”
Anh buông cô , nâng mặt cô lên, hôn lên trán cô một cái, lúc mới khởi động xe. Anh đưa tay ghế , lấy một miếng bánh kem sô cô la: “Anh ngang qua đó, nên mua cho em một miếng.”
La Tiếu rạng rỡ: “Cảm ơn , Thần ca.”
La Tiếu ăn hỏi: “Hôm nay ở nhà chắc là khách. Anh về nhà giúp tiếp khách, chạy tới đây đón em gì?”
Lục Nghị Thần thấy khóe miệng La Tiếu dính vụn sô cô la, liền móc khăn tay từ trong túi : “Lau miệng kìa.”
Thấy cô lau sạch sẽ: “Ông ngoại bảo ngoài xử lý chút việc. Anh nghĩ chắc em cũng sắp , nên rẽ qua đây đón em luôn.”
La Tiếu bĩu môi, lẩm bẩm: “Rõ ràng là cố tình qua đây đón , mà còn cố chấp.”
Lục Nghị Thần thấy lời cô vợ nhỏ của , lập tức bật : “Biết , còn hỏi?”
Lần thì La Tiếu vui thật sự.
Hai trở về khu tập thể, trong nhà quả nhiên đông khách. Rất nhiều đều là hàng xóm thiết trong khu, họ đến để tặng quà cưới và gửi lời chúc phúc cho Lục Dật Đình.
Lục Dật Đình thấy Hai và chị dâu Hai , liền : “Anh Hai, chị Hai, hai về ?”
La Tiếu đến gần, trêu ghẹo: “Về đây. Mấy ngày nay dưỡng da tồi nha, càng thêm trắng nõn mịn màng .”
Lục Dật Đình chút ngượng ngùng: “Còn là nhờ phúc của chị dâu . Chị Hai ơi, mấy bạn học của em còn hỏi, thể nhờ chị giúp bọn họ một ít ? Họ sẽ trả tiền.”
La Tiếu : “Dạo chị thật sự thời gian, em mà.”
Lục Dật Đình gật đầu: “Em . Hôm nào thời gian hẵng . Chị Hai ơi, hôm nay Nghiên Nghiên và Nguyệt Nguyệt vịn sô pha giỏi lắm nhé. Bọn nhỏ còn tự lên . Ba chẳng mấy ngày nữa là thể tự .”
La Tiếu hỏi: “Bọn nhỏ ? Chị mà thấy?”
Lục Dật Đình , cửa: “Thạch Đầu với Thái Phong dắt ngoài sân chơi .”
La Tiếu chuyện thêm vài câu liền ngoài tìm con. Đã hơn hai mươi ngày cô gặp con, thật sự nhớ bọn nhỏ.
Khi tìm thấy ở ngoài sân, La Tiếu thấy hai đứa con liền chạy tới: “Nghiên Nghiên! Nguyệt Nguyệt!”
Thạch Đầu hai đứa cháu ngoại gái: “Xem kìa, ai đang gọi các cháu đấy?”
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
Không ngờ hai đứa nhỏ sững một chút, đồng thanh reo lên: “Mẹ! Mẹ ơi! Nhớ !”
La Tiếu bao giờ rời xa con lâu như . Nghe thấy con , vành mắt cô lập tức đỏ hoe.
Cô ôm cả hai đứa nhỏ lòng: “Mẹ cũng nhớ các con. Rất nhớ, nhớ.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ve-thap-nien-80-thieu-nu-di-nang/chuong-958-nho-em-nho-o-dau.html.]
Vốn dĩ cô định xin nghỉ ngày mai và ngày mốt, nhưng nghĩ đến mấy hôm nữa là các con tròn một tuổi, cô để dành đến ngày sinh nhật hãy nghỉ, như thể ở bên con trong ngày sinh nhật.
Trên đường về, cô gặp ít trong khu tập thể. Vì thường xuyên về bên nên cô cũng quen với lắm. Trừ những giới thiệu trong tiệc cưới, còn La Tiếu đều chỉ lễ phép mỉm gật đầu, coi như chào hỏi.
Trong sân, bắt đầu nhỏ giọng bàn tán: “Ai đấy nhỉ?”
“Đó là con dâu thứ hai nhà họ Lục. Nghe học hành giỏi lắm, bây giờ đang học tiến sĩ.”
“Bảo , lạ mắt thế.”
“Cô thường về nên lạ mắt là . Chúng cũng chỉ gặp trong tiệc cưới. Sau , lúc hai chị em dâu nhà họ về chuẩn của hồi môn cho Dật Đình thì gặp thêm vài . mà, cả hai cô con dâu nhà họ Lục đều .”
“Cô con dâu thứ hai chỉ học giỏi , ở Bệnh viện Phụ thuộc Bắc Y, cô còn là bác sĩ thể mổ chính trong các ca phẫu thuật lớn, y thuật cũng cao siêu.”
“Chẳng trách, ông Lục hễ nhắc đến cô con dâu thứ hai là mặt mày rạng rỡ.”
Lúc , tiếp lời: “Ông Lục đương nhiên là . Cô con dâu thứ hai chỉ học giỏi, y thuật cao, mà quan trọng nhất là còn kiếm tiền.”
“Nói thế là ?”
“Mấy ‘Nhất Phẩm Quả Sơ’ ?”
“Thì liên quan gì đến cô ?”
“Liên quan lớn là đằng khác. Cô chính là bà chủ của Nhất Phẩm Quả Sơ.”
“Làm thể? Cô mới bao lớn chứ?”
“Không tin thì thôi. Hôm nay chẳng xe qua nhà họ Lục giao rau củ ? giao hàng là do cô La Tiếu dặn mang tới. liền tiến lên hỏi một câu, cô La Tiếu là bà chủ của họ.”
“Không thể nào! Thế chẳng nhà họ Lục cưới cả một vị Thần Tài về nhà ?”
“Nhất Phẩm Quả Sơ lợi hại lắm ?”
Người chuyện vội vàng phổ cập kiến thức: “Rau củ bình thường thì . Rau củ của Nhất Phẩm Quả Sơ là hàng ở quầy cao cấp và cửa hàng chuyên bán của Nhất Phẩm. Giá cả đắt gấp đôi, thậm chí còn hơn cả rau bình thường. Họ cung cấp cho mấy khách sạn lớn, ví dụ như Cẩm Viên.”
“Chẳng trách chuẩn nhiều của hồi môn cho Lục Dật Đình như .”
“Các đấy thôi, còn cho Lục Dật Đình cả một căn hộ của hồi môn đấy.”
“Hả? Thật á? Thế thì Lục Dật Đình đúng là quá vẻ vang .”
Mọi bàn tán sôi nổi. Có hâm mộ, kẻ ghen tị, cũng lời chua chát. Lúc , là ai nhắc đến em nhà họ Thôi.
Có vội vàng ngắt lời: “Thôi, đừng nhắc đến mấy vị đó nữa. Cẩn thận để nhà họ Lục thấy. Ngày mai đám hỷ, đừng vô duyên vô cớ tìm chuyện.”
“Phải đấy. Con Thôi Duyệt Duyệt , đây cứ ỷ là con gái kế của nhà họ Lục, ở trong khu diễu võ dương oai ít. Làm mà điều một chút nào. Gặp kết cục như cũng là đáng đời.”
La Tiếu nghị luận, dần dần xa, thầm nghĩ, đúng là bất kể ở , chuyện phiếm cũng bao giờ thiếu.
---