Cố Thiến Như dậy bếp chưng canh trứng cho hai tiểu gia hỏa. Bà xen chuyện Cố Tuấn Phong dạy con. Cái cô Cố Tử Nghiên cũng giống ai, đầu óc đúng là tỉnh táo gì cả.
Cố Tử Nghiên thấy đều , chút sợ hãi ba sẽ vì chuyện mà nổi giận. Vừa cô cũng là do bốc đồng, quên mất là phụ nữ còn cả một cơ sở Nhất Phẩm. Trong lòng cô cũng tự giận chính .
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
Cố Khải Hạo hiệu cho cả nhà, đều rời khỏi sân, trở về phòng của .
Chỉ thấy Cố Tuấn Phong tới vài bước, giáng một cái tát lên mặt Cố Tử Nghiên: “Tại như ?”
Cố Tử Nghiên trợn mắt há hốc mồm ba , ôm lấy bên mặt đánh: “Ba... ba đ.á.n.h con?”
Cố Tuấn Phong lạnh giọng : “Ba trong đầu con đang nghĩ cái gì. Lời ông nội hôm đó, con cũng thấy , đúng ? Con là hãm ba tội bất nhân, bất hiếu ?”
Cố Tử Nghiên dùng sức lắc đầu: “Con ! Con ! Con chỉ là thấy chị quần áo nhiều quá, nhắc chị tiết kiệm một chút thôi.”
Cố Tuấn Phong lạnh một tiếng: “Tiết kiệm? Con đúng là tìm lý do thật. Con chị dâu họ hai của con một năm giúp đỡ bao nhiêu học sinh nghèo ? Con năm ngoái chị dâu họ hai của con quyên góp xây bao nhiêu trường học ? Vậy mà con cũng dám mở miệng dạy đời ?”
Cố Tử Nghiên thể tin nổi, trợn to hai mắt: “Làm... thể?”
Cố Tuấn Phong lạnh giọng: “Nếu còn gây chuyện nữa, con vĩnh viễn đừng bao giờ trở về Kinh Thị nữa! Ông nội con nhặt về, nuôi lớn , cho ăn học, bồi dưỡng thành tài. Ta còn báo đáp ông cụ một chút nào, nhưng thể chịu đựng việc con ở cái nhà gây sóng gió!”
Kiều Văn Tuệ cũng hận sắt thành thép, con gái: “Tử Nghiên, con, con là con gái con lứa, ăn lựa lời như ? Chúng bao lâu mới về Kinh Thị một . Con hết đến khác tìm chuyện vui. Con là ba con tức c.h.ế.t mới chịu ?”
Cố Tử Nghiên thấy cả ba và đều trách mắng : “Ba chỉ con! Con chẳng qua là kéo gần quan hệ với chị một chút, nhưng chị căn bản thèm để ý đến con. Cho nên con mới lỡ lời. Chị thì gì chứ? Còn là nể mặt ba , bẽ mặt con mặt ?”
Ngoài cửa, giọng của ông cụ Cố vang lên: “Nếu chướng mắt cháu dâu của , thì mau cút ! Sau cũng cần trở về nữa!”
Lần , cả nhà ba trong phòng khách đều sững sờ. Trong đầu họ chỉ còn hai chữ: "Xong !"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ve-thap-nien-80-thieu-nu-di-nang/chuong-948-khong-the-chiu-dung-duoc-viec-con-o-cai-nha-nay-gay-song-gio.html.]
Cố Tuấn Phong vội vã chạy sân, ông cụ Cố đang đó: “Ba ơi, ba con . Không như ba nghĩ .”
Ông cụ Cố con nuôi : “Tuấn Phong, nuôi con lớn, bao giờ nghĩ con báo đáp. già , chỉ mong gia đình hòa thuận. Nếu Tử Nghiên ở cái nhà mà cảm thấy ấm ức như , nó cũng cần về nữa.”
Kiều Văn Tuệ liền nóng nảy: “Ba ơi, nó còn nhỏ dại, ba đừng chấp nhặt với nó gì.”
Ông cụ Cố xong lời , đột nhiên bật , lắc đầu : “Chỉ bằng mấy câu đó của chị, nó vĩnh viễn cũng lớn nổi. Con cái dạy như ! Sau chuyện gì thì cần về Kinh Thị nữa.”
Nói xong lời , ông cụ Cố xoay rời .
Kiều Văn Tuệ trợn tròn mắt. Tại chỉ một câu, mà ngược càng khiến ông cụ thêm vui ?
Cố Tuấn Phong c.h.ế.t trân tại chỗ hồi lâu nhúc nhích. Cố Tử Nghiên : “Nói cho cùng, ba cũng chỉ là con nuôi. Làm mà so sánh với cháu ngoại ruột của .”
Những lời lập tức chọc giận Cố Tuấn Phong. Ông lôi cô về tiểu viện họ đang ở, đóng sầm cửa đ.á.n.h cho một trận. Cố Tử Nghiên đ.á.n.h cho thật sự sợ hãi: “Ba ơi, con dám nữa! Con xin ba, con dám nữa! Đừng đ.á.n.h nữa!”
Cuối cùng, Cố Tuấn Phong cũng trút cơn tức trong lòng: “Nếu còn để thấy những lời vô giáo d.ụ.c đó từ miệng con nữa, sẽ đăng báo đoạn tuyệt quan hệ với con! Ta vốn dĩ là con nuôi của ông nội con, cái gì để mà tranh giành chứ!”
Hai đứa nhỏ ngủ, ngược còn tinh thần. Hai vợ chồng đang cầm khối gỗ xếp hình chơi đùa cùng con. Ngoài cửa vang lên giọng của Cố Thiến Như: “Tiếu Tiếu, mấy đứa nhỏ ngủ con?”
La Tiếu vội vàng dậy: “Dì Út, dì ạ. Bọn nhỏ ngủ.”
“Ta chưng canh trứng đây. Cho chúng nó ăn mấy muỗng lót . Lát nữa là cơm trưa . Thím họ món thịt viên rau củ cho bọn nhỏ đấy, mềm nhừ, trộn cơm ăn là .”
---