Xuyên Không Về Thập Niên 80: Thiếu Nữ Dị Năng - Chương 946: Có phải là nên phát chút phần thưởng

Cập nhật lúc: 2025-11-17 03:09:57
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

Nhìn hai cô con gái ăn ngon lành, La Tiếu bật . Món miến , cô ngửi thôi cũng thấy thơm .

 

Đút cơm xong, sư phụ đem gà và sườn trong bếp bắc lên hầm, rửa tay phòng chơi đùa với bọn nhỏ. Nụ khuôn mặt hai ông bà nhiều hơn hẳn ngày thường.

 

La Tiếu cảnh đó, trong lòng ít nhiều cũng chút hụt hẫng. Cô nghĩ, vẫn nên thường xuyên trở về thăm sư phụ, sư nương. Bọn họ già , tuy thích ồn ào, nhưng cũng thật cô đơn.

 

Thấy họ chơi vui vẻ, cô liền sân. Không ngờ cô đang ngoài sân suy nghĩ vẩn vơ, sư phụ : “Không sợ lạnh ?”

 

La Tiếu đầu : “Sư phụ, chờ trời ấm lên, con cho qua đây lát cái sân cho . Sư phụ yên tâm, mấy bồn hoa của con sẽ giữ . Lát cái loại gạch chống trơn, hút nước ạ. Chứ mùa hè, trời mưa một chút là trong sân bất tiện lắm.”

 

Dương Kiến Thành phản đối: “Tiếu Tiếu , chuyện của thằng Hai... sư phụ cảm ơn con.”

 

La Tiếu đầu sư phụ: “Người cả ạ?”

 

Dương Kiến Thành gật đầu: “Năm ngoái gặp một bạn cũ. Nghe ông kể, đoán một cái là con tay .”

 

La Tiếu mở miệng: “Con sợ bọn họ qua đây quấy rầy, nên điều họ rời khỏi Kinh Thị. họ cũng là con cái của sư phụ, con nhất định thể thấy họ gặp chuyện mà mặc kệ.”

 

Dương Kiến Thành khẽ thở dài: “Toàn là một lũ chí tiến thủ.”

 

Nói xong, ông bếp.

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.

 

Nguyên lai, năm ngoái, Dương Lập Cương, con trai thứ hai nhà họ Dương điều khỏi Kinh Thị, dính cờ bạc, chủ nợ đến tận cửa đòi. trong nhà thể lập tức lấy nhiều tiền như . Thế là, bọn chúng đ.á.n.h cho một trận nhừ tử, dọn sạch đồ đạc giá trị trong nhà .

 

La Tiếu đó sắp xếp của cơ sở Nhất Phẩm ở bên đó để ý chuyện nhà họ. Vừa xảy chuyện, liền lập tức báo cho La Tiếu ngay.

 

La Tiếu cho điều tra, kết quả là gài bẫy.

 

La Tiếu liền cho giúp một tay, nhưng mặt. Họ tìm một lý do hợp lý, đưa chứng cứ cho công an địa phương. Căn cứ theo manh mối, công an trực tiếp hốt trọn ổ.

 

Ngày hôm , Dương Lập Cương nộp tiền phạt, giáo huấn một trận, mang đồ đạc nhà về. Trải qua chuyện , Dương Lập Cương cũng thật sự cai cờ bạc.

 

Buổi tối, thức ăn dọn lên bàn. La Tiếu thấy món thịt kho tàu mà cô hằng mong nhớ. Sư nương cũng kho chung một ít, bày cả một đĩa lớn.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ve-thap-nien-80-thieu-nu-di-nang/chuong-946-co-phai-la-nen-phat-chut-phan-thuong.html.]

Món thịt kho tàu của sư phụ là tuyệt nhất. Màu sắc đỏ au, hương vị đậm đà, mềm mịn, béo ngậy mà ngán, đúng là ăn trăm chán.

 

Dương Kiến Thành nhớ tới chuyện Hiệu trưởng năm ngoái: “Tiếu Tiếu, hạng mục tay các con cũng coi như kết thúc. Tiếp theo con dự định gì ?”

 

La Tiếu nuốt thức ăn trong miệng xuống: “Con cũng dự định gì cụ thể. Vẫn là lấy bằng tiến sĩ . Nếu khả năng, con qua trường Ngoại ngữ Bắc Kinh xem thể lấy thêm một cái bằng nữa . Người cũng đấy, con ngoài y học thì chỉ hứng thú với ngoại ngữ.”

 

Dương Kiến Thành gật đầu: “Ừm, nhân lúc còn trẻ, học thêm chút kiến thức là chuyện .”

 

Phùng Thục Mẫn sợ Lục Nghị Thần ý kiến, liền mở miệng: “Những chuyện , con cũng bàn bạc kỹ với Nghị Thần hẵng quyết định.”

 

Lục Nghị Thần gắp cho La Tiếu một đũa thức ăn: “Con ý kiến ạ. Học thêm chút kiến thức là chuyện . Chỉ cần là cô thích, con đều ủng hộ.”

 

La Tiếu xong, tươi cần tưới.

 

La Tiếu cũng gắp một miếng sườn kho bát Lục Nghị Thần: “Cảm ơn Thần ca.”

 

Lục Nghị Thần cũng : “Em vui là .”

 

Phùng Thục Mẫn xem hai tương tác với , lúc trong lòng cũng yên tâm. Bà cũng chỉ sợ vì chuyện cứ mãi học, hai vợ chồng ý kiến hợp giận dỗi. Xem là bà nghĩ nhiều .

 

Ăn cơm xong, hai ông bà già ở trong phòng trêu đùa bọn trẻ. La Tiếu và Lục Nghị Thần cùng rửa bát trong bếp.

 

La Tiếu cố ý chen chúc với bên bồn rửa. Lục Nghị Thần mở miệng: “Nói , hôm nay nhất quyết đòi rửa bát chung với , là chuyện gì với ?”

 

La Tiếu nhỏ giọng: “Chính là... chuyện lúc nãy em . Em bàn với . Anh... giận ?”

 

Tay Lục Nghị Thần là nước, trực tiếp rướn đầu qua, hôn lên má La Tiếu một cái: “Yên tâm . Em ham học như , giận cái gì chứ? Đến lúc đó em cầm bằng tiến sĩ kép, cũng nở mày nở mặt.”

 

La Tiếu lúc cũng mặc kệ tay đang ướt, lập tức ôm lấy eo Lục Nghị Thần: “Em ngay là sẽ phản đối mà! Anh cũng lúc đó em chỉ phân vân giữa Bắc Y và Bắc Ngoại. Lấy thêm bằng tiến sĩ ở Bắc Ngoại cũng coi như còn gì hối tiếc.

 

Em nghĩ dù em qua đó cũng thể xin thi sớm, thực tế cũng tốn bao nhiêu thời gian. Nếu , chuyện cứ canh cánh trong lòng, sẽ cứ nghĩ mãi thôi.”

 

Lục Nghị Thần thoăn thoắt rửa sạch hết bát đũa trong bồn, dọn dẹp mặt bàn, lúc mới rửa tay lau khô, kéo cô lòng: “Chỉ vì chút chuyện đó mà em chạy cái việc thích nhất ? Hửm?”

 

“Thì... là sợ giận, lấy lòng ?”

 

“Tiếu Bảo, bất kể em gì, đều sẽ vô điều kiện ủng hộ em. mà, thấy ủng hộ em như , là nên phát chút phần thưởng ?”

Loading...