Xuyên Không Về Thập Niên 80: Thiếu Nữ Dị Năng - Chương 942: Sớm biết hôm nay, tội gì lúc trước

Cập nhật lúc: 2025-11-17 03:09:53
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

Mạnh Đông Dao tươi: “Mẹ ơi, ạ. Con là búp bê sứ . Làm chút việc vặt cả.”

 

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.

Viên Gia Ninh chạy tới: “Chị dâu cả, chị dâu hai! Hai chị bây giờ là đối tượng cần bảo vệ trọng điểm. Có việc gì cứ gọi em.”

 

Cô đỡ hai chị dâu phòng khách xuống. Mọi tìm chủ đề trò chuyện, khí vô cùng hòa thuận, vui vẻ.

 

Viên Gia Ninh tìm một cơ hội, kéo La Tiếu lên lầu.

 

Vừa phòng, cô liền vật giường: “Tiếu Tiếu, mùng sáu Tết là tớ rời Kinh Thị . Cậu nhớ tớ đấy nhé. Nếu thời gian thì qua đó thăm tớ.”

 

La Tiếu kéo ghế : “Lần chuyển bao lâu?”

 

Viên Gia Ninh lăn một vòng giường: “Tớ xin nửa năm, nhưng mà cũng .”

 

La Tiếu cái con đang lăn lộn giường: “Thật sự nghĩ thông suốt ?”

 

Viên Gia Ninh dừng động tác : “Bao nhiêu năm tình cảm, bây giờ xem đúng là một trò . Có lẽ trong lòng Chung Chiêu Vĩ, nó chẳng đáng một xu. Yên tâm , tính cách của tớ mà. Giống như , chỉ là một tên tra nam, căn bản xứng với tớ.”

 

“Cậu buông bỏ . Cậu xứng đáng với hơn. Sẽ ngày hối hận.”

 

Mà lúc , đang hai cô gái nhắc đến, đúng là hối hận: “Mẹ ơi, giúp con một nữa , ?”

 

“Chiêu Vĩ, con bây giờ trưởng thành , chịu trách nhiệm cho những việc . Chúng ở cùng một khu tập thể, bao nhiêu năm tình nghĩa, đều con phá hỏng hết cả .

 

Bây giờ con cầu xin, còn mặt mũi nào nữa. Chuyện con đừng nghĩ đến nữa. Con cảm thấy mặt mũi nhà họ Chung còn con ném đủ ?”

 

“Mẹ, lúc đó con ma xui quỷ khiến. Con bây giờ hối hận . Mẹ ơi, giúp con mà.”

 

“Con và Gia Ninh coi như lớn lên cùng từ nhỏ, tính cách của nó thế nào con ? Bây giờ con bảo đến nhà họ Viên cầu xin, con cũng ? Sớm hôm nay, tội gì lúc .”

 

Đầu óc Chung Chiêu Vĩ bây giờ như nổ tung. Lần , thật sự mất Viên Gia Ninh. Rõ ràng đó cô tỏ thái độ, cũng là sẽ xử lý thỏa. , là La Tiếu! Là La Tiếu hôm đó bắt gặp và Trâu Lệ Na ăn cơm, Gia Ninh mới dắt tới.

 

Chắc chắn là La Tiếu gì đó với cô . Gia Ninh lời La Tiếu như , chắc chắn là thế .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ve-thap-nien-80-thieu-nu-di-nang/chuong-942-som-biet-hom-nay-toi-gi-luc-truoc.html.]

Nghĩ đến đây, Chung Chiêu Vĩ dùng sức đ.ấ.m thùm thụp xuống giường: “Đều là ! Đều thấy tao ngứa mắt! Đều chèn ép tao!”

 

Anh ngẩng đầu : “Mẹ ngoài ! Nếu giúp con thì cũng đừng quản con nữa!”

 

Trương Thải Cầm vẻ mặt dữ tợn của con trai thứ, trong lòng dấy lên một cảm giác, Chiêu Vĩ bây giờ e là tâm lý vấn đề. Bà chút hoảng loạn rời khỏi phòng, vội vàng xuống lầu tìm chồng là Chung Chí Cường.

 

Rất nhanh, ông cụ Chung cũng chuyện: “Tối nay đưa nó , đừng để nó ở trong khu tập thể nữa. Đừng để xảy chuyện gì, đến lúc đó cách nào dọn dẹp .”

 

Chung Chí Cường gật đầu: “Con . Con sắp xếp ngay đây.”

 

Ông cụ Chung : “Tìm một bác sĩ tâm lý giỏi nhất, cử hai theo trông chừng nó, đề phòng nó khác thương.”

 

Sắc mặt Trương Thải Cầm vô cùng khó coi: “Ba ơi, nghiêm trọng đến mức đó ạ? Không thể để nó ở chữa trị ?”

 

“Nó chuyện đủ mất mặt . Bây giờ dấu hiệu , bà còn giữ nó trong khu tập thể ? Lỡ như nó nổi điên, chạy sang nhà họ Viên tìm Gia Ninh, bà chúng ăn thế nào với nhà họ Viên? Nhất quyết để nhà họ Viên trở mặt với chúng ?”

 

... nhưng như , lỡ bệnh của nó càng nặng thêm thì .”

 

“Vậy bà thế nào?”

 

“Ba ơi... nó là cháu nội của ba mà. Tình hình của nó bây nó, e là chỉ Gia Ninh mới trấn an . Con xin ba, ba cho Gia Ninh qua đây khuyên bảo nó, ?”

 

“Là con trai bà phụ bạc , nợ con trai bà! Bà rõ chuyện đó! còn giữ cái mặt già !”

 

Ông cụ Chung thật sự chọc cho tức nhẹ. Ông xong liền dậy, chậm rãi rời khỏi thư phòng.

 

Chỉ để một Trương Thải Cầm ở đó nấc lên: “Trời ơi, đây là đang tạo cái nghiệt gì thế ?”

 

Giữa trưa, Viên Duy Thành trở về nhà, giúp việc : “Thủ trưởng, cơm nước chuẩn xong ạ.”

 

Ông cụ Viên sang sảng: “Vậy ăn cơm thôi! Ta cũng đang nóng lòng nếm thử vò rượu sâm đây.”

 

Viên Duy Thành lời , hai mắt lập tức sáng lên: “Xem con về đúng lúc quá, còn thể ké ly rượu sâm.”

 

Ông cụ Viên tức giận : “Nghĩ cũng đừng nghĩ!”

 

 

Loading...