Xuyên Không Về Thập Niên 80: Thiếu Nữ Dị Năng - Chương 939: Đúng là không biết xấu hổ

Cập nhật lúc: 2025-11-17 03:09:50
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Ở nhà ông bà nội ăn cơm tối xong, cả nhà bốn mới trở về khu tập thể của Cục Công an.

 

Không ngờ muộn thế mà vẫn đến cửa chúc Tết.

 

xách theo đồ đạc đến, ngày Tết cũng tiện từ chối. La Tiếu liền chuẩn một ít đồ vật giá trị tương đương hoặc nhỉnh hơn một chút để quà đáp lễ. Dù thì cũng kiên quyết chiếm tiện nghi của . Mình thiếu tiền, cũng thể phạm sai lầm mang tính nguyên tắc.

 

Sáng sớm hôm , cơm còn kịp chín đến cửa. Cũng giống như hôm qua, qua , nhưng quà đáp lễ của La Tiếu thường sẽ nhiều hơn của một chút. Hy vọng bọn họ thể hiểu ý của cô.

 

Ăn cơm xong, dọn dẹp đấy, cô gọi điện cho sư phụ và sư nương: “A lô, sư nương ạ. Chiều nay chúng con về. Tối nay chúng con ở bên đó một đêm nhé.”

 

“Được, , ! Ta dọn dẹp phòng ốc sẵn , chỉ chờ các con về thôi. Sư phụ của con đang hầm cả một nồi lớn đồ ngon cho con đấy.”

 

“Người đừng trêu con nữa, con thèm chảy cả nước miếng đây .”

 

Hai trò chuyện vài câu, lúc mới cúp máy.

 

Lục Nghị Thần chạy một chuyến, dọn đồ lên xe, đó , mỗi tay ôm một đứa: “Tiếu Bảo, em khóa cửa .”

 

Bọn họ mới khỏi khu tập thể, thì ở sân , bắt đầu bàn tán: “Vợ của Cục trưởng Lục khách sáo quá. Mình mang quà Tết qua, mà quà đáp lễ của còn nhiều hơn đồ mang đến. Làm chúng thấy ngại quá.”

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.

 

“Nhà cũng . Thế thì Tết dám đến cửa nữa?”

 

“Chắc là nhận quà biếu, nhưng ngày Tết tiện mở miệng từ chối, cho nên đành đáp lễ nhiều hơn, để tự hiểu ý.”

 

Lời Mao Vân Thường, đang ngoài đổ nước, thấy. Con mắt bà đảo một vòng, lập tức nảy ý đồ. Nếu như , cứ mang nhiều đồ qua một chút, chẳng thể kiếm chút hời ? Trong mắt bà tràn đầy vẻ tính toán.

 

mới chỉ một nửa câu chuyện, vội vàng về nhà lấy đồ, tiện tay hất luôn thau nước giữa đường, vui vẻ gót về nhà.

 

Khương Hoài Khánh thấy vợ ngoài một chuyến, lúc về tâm trạng vẻ đặc biệt : “Vân Thường, gặp chuyện gì vui ?”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ve-thap-nien-80-thieu-nu-di-nang/chuong-939-dung-la-khong-biet-xau-ho.html.]

Mao Vân Thường đặt cái thau xuống, liền cầm cái rổ , đem hết quà chuẩn hôm nay mang về nhà chồng bỏ cả : “Lần vì chuyện cái máy giặt mà ầm ĩ . Bây giờ là Cục trưởng, chúng cũng nên tỏ chút thành ý, hòa hoãn quan hệ.”

 

Khương Hoài Khánh đống đồ soạn : “Em định mang hết cái ? Vậy lát nữa chúng về nhà thì lấy gì?”

 

Mao Vân Thường vẻ mặt " cứ chờ xem": “Muốn bắt cọp thì hang. Lát nữa sẽ hiểu. Nhanh lên , lỡ chuyến xe về quê bây giờ.”

 

Khương Hoài Khánh luôn cảm thấy hôm nay vợ gì đó đúng. Bà khi nào thì hào phóng, hiểu chuyện như ? nếu vợ đến nhà Cục trưởng để hòa hoãn quan hệ, ông thể từ chối.

 

Hai xách theo đồ đạc khỏi cửa, thẳng đến sân nhà Lục Nghị Thần.

 

Chỉ là khỏi sân mấy bước, chân ông trượt một cái, suýt nữa thì ngã. Khương Hoài Khánh vũng nước đóng băng mặt đất: “Thằng cha con nào đổ nước đường thế ? là thất đức!”

 

Mao Vân Thường lúc mới nhớ nãy kích động quá, tiện tay hất nước : “Anh bực cái gì! Nhanh lên!”

 

Hai đến cửa nhà Cục trưởng Lục thì thấy "cửa đóng then cài". Mao Vân Thường chút ngớ , vội chạy sang nhà Chu Ái Thanh đối diện hỏi: “Cô Khương, nhà Cục trưởng Lục ạ?”

 

Khương Diễm Lệ , thấy Mao Vân Thường, đống đồ tay bà , liền hiểu : “Cả nhà Cục trưởng Lục khỏi cửa lúc nãy. Chắc là thăm .”

 

Mao Vân Thường lời , chút thất vọng: “Bọn họ cũng thật là, con còn nhỏ như sớm ôm ngoài. Làm bố kiểu gì .”

 

Khương Diễm Lệ mặt trời, bĩu môi: “Chị dâu , bây giờ gần 10 giờ , còn sớm gì nữa?”

 

Chu Ái Thanh thấy tiếng chuyện, cũng từ trong phòng : “Hoài Khánh, hai vợ chồng qua đây?”

 

Mao Vân Thường hôm nay coi như công cốc, vẻ mặt vui kéo Khương Hoài Khánh một cái: “Đi thôi! Lại muộn nữa là kịp chuyến xe về quê.”

 

Khương Hoài Khánh chút ngượng ngùng Chu Ái Thanh: “Vốn định qua nhà Cục trưởng, mà đến muộn quá. Chúng đây, còn bắt xe về quê thăm .”

 

Hai , Khương Lệ Diễm nhạo: “ hổ. Chắc là vợ Cục trưởng đáp lễ nhiều hơn quà biếu, nên mới vội vàng chạy qua. Chứ với cái tính của bà , mà chịu qua đây chúc Tết ?”

 

 

Loading...