Trước , mùng hai Tết năm nào năm em La Tiếu cũng đều đến nhà các , đó mới về nhà họ La. sáng nay, đều ăn ý ai nhắc đến chuyện sang nhà họ Ninh.
Thật , họ cũng thể đổ hết tội cho các . Dù lập trường của ông cũng khác, nhưng trong lòng vẫn cứ thấy khó chịu vô cùng.
La Tiếu và Lục Nghị Thần quấn quýt giường một hồi, cô mới : “Anh ở với hai đứa nhé. Em xuống tìm các , tranh thủ lúc trời còn sớm, qua bên nhà các một chuyến.”
Lục Nghị Thần gật đầu: “Chìa khóa xe ở trong túi áo khoác của đấy. Em lái xe cẩn thận. Về sớm đón ba bố con nhé.”
La Tiếu hôn lên má một cái, nhân tiện sờ soạng một phen, nhỏ giọng thì thầm bên tai: “Ngoan, chờ em về đón .”
Nói xong, cô dậy chạy mất.
Lục Nghị Thần "tiểu yêu tinh" nhà chạy ngoài, khóe miệng nở một nụ , tâm trạng vui vẻ cực kỳ.
La Tiếu xuống lầu, liền thấy cả và hai đang chuyện gì đó, còn ba thì mang vẻ mặt tán đồng.
La Tiếu đến gần: “Các đang gì ?”
Cả ba đều gì. La Tiếu vẻ mặt của họ là ngay ý kiến thống nhất: “Anh Ba, gọi Tư về đây. Chúng qua bên nhà các một chuyến.”
Anh hai La Húc Viễn mở miệng định gì đó, La Tiếu liền : “Dù nữa, mợ cả, mợ hai, các chị em họ . Chúng thì hợp tình hợp lý. Em các sợ qua đó, cả vẫn còn đang giận.
Chúng chỉ những gì nên , thể để khác . Qua hôm nay, bận rộn công việc của , tụ họp với dễ dàng gì. Hay là hôm nay một chuyến ạ.”
Anh ba La Tư Ngôn cũng phụ họa: “ đấy. Thật , ngoại trừ chuyện của vị , các đối xử với chúng gì để chê. Chuyện nào chuyện đó, việc cũng xử lý xong . Không thể nào chỉ vì thấy khó chịu mà qua nữa.”
La Tiếu vỗ vỗ vai hai: “Anh Hai, chuyện cũng qua lâu . Em tin là cả sự ‘giám sát’ của mợ cả, chắc chắn cũng tỉnh ngộ . Chúng là vãn bối, dù cũng cho ông một cái thang để bước xuống. Không thể cả đời mặt . Dù chúng cũng ở đó lâu.”
La Húc Viễn cũng cảm thấy chút hổ. Trước đây náo loạn đến mức vui như . em gái , thái độ của cũng còn cứng rắn như nữa. Vị đối xử với họ , nhưng các , ngoại trừ những lúc liên quan đến bà , thì những lúc khác thật sự gì sai.
La Tiếu lấy chìa khóa xe, với trong nhà một tiếng, cả nhóm cùng cửa. Kỹ thuật lái xe của La Tiếu điêu luyện, cho nên xe cô đều yên tâm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ve-thap-nien-80-thieu-nu-di-nang/chuong-937-em-co-anh-trai-em-that-vinh-quang.html.]
Bây giờ chỉ La Tiếu bằng lái, mà La Tư Ngôn cũng . Anh lấy bằng lái trong quân đội. Qua Tết, cả La Húc Ngôn và hai La Húc Viễn cũng thi. La Tư Viễn lên xe xong liền than thở: “Xem em vĩnh viễn đều các một bước.”
La Tiếu : “Anh Tư, nếu thời gian, là học cùng luôn . Em tài trợ cho.”
La Tư Viễn ngả : “Nói thì mất mặt lắm. Em sợ mặt .”
La Tiếu liếc qua kính chiếu hậu: “Người khác hâm mộ mới đúng chứ. Hâm mộ một cô em gái xinh , giỏi giang, còn thương trai như .”
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
La Húc Viễn : “Anh đăng ký cho nó . Qua mùng sáu tháng Giêng là bắt đầu học. Yên tâm , sẽ ảnh hưởng đến việc của . Lần ông thầy đó chỉ dạy mấy em thôi.”
La Tư Viễn nhất thời phản ứng kịp, một lúc mới thở một : “Vậy thì cảm ơn . Em xin ‘ăn bám’ một . Em trai, em thật vinh quang.”
La Tiếu xong: “Lời của tức c.h.ế.t . Em tài trợ thì sợ . Bây giờ Hai bỏ tiền thì bảo ‘ trai thật vinh quang’. Thật đúng là...”
La Tư Viễn sờ sờ mũi: “Em là em gái, chút ngại. Anh còn tiêu tiền cho em gái bao giờ. Anh Hai thì khác, ai bảo là trai chứ. Em thấy an lòng hơn một chút.”
Mấy em đấu khẩu, bao lâu đến nơi. Đỗ xe xong, họ liền thấy tiếng hét của em họ: “Mẹ ơi! Các chị họ đến !”
Cha thằng cu , còn cử cả ‘lính trinh sát’ ngoài canh nữa.
Mấy trong ngõ, từ xa thấy hai bà mợ từ bên trong , phía còn họ hai Ninh Lăng Hiên và bạn gái của .
Mợ cả Chương Nguyệt Hoa đột nhiên vành mắt đỏ hoe. Bà đến gần, liền vỗ cả và hai: “Mấy đứa nhóc các con, định gì thế hả? Chỉ vì chút chuyện vớ vẩn đó mà định nhận chúng mợ nữa ?”
La Húc Ngôn cũng cảm thấy là do bọn họ hẹp hòi: “Mợ cả, mợ đừng giận. Không chúng con đến đây .”
Chương Nguyệt Hoa giọng chút nghẹn ngào: “Có là chúng mợ đợi các con cả buổi sáng ? Cậu của các con vốn dĩ tỉnh táo , cũng sai . Sáng nay các con đến, đến trưa ai khuyên thế nào ông cũng , cứ thế tự chuốc say .”
La Tiếu tiến lên một bước: “Mợ cả, chúng nhà hẵng ạ.”
Mợ hai Phùng Thải Cầm vỗ vỗ chị dâu cả: “Chị dâu, đừng để bọn nhỏ ngoài . Hôm nay lạnh lắm.”