Xuyên Không Về Thập Niên 80: Thiếu Nữ Dị Năng - Chương 924: Nhìn xem ai cho chị cái gan, dám nghĩ đến chuyện chiếm tiện nghi của tôi

Cập nhật lúc: 2025-11-17 03:09:35
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

Số tiền tiết kiệm ít ỏi trong nhà đây tốn ít để cứu chữa chồng. Lo tang lễ xong, về cơ bản cũng chẳng còn bao nhiêu. La Tiếu cũng là vì thấy đứa bé quá đáng thương, nên nghĩ rằng ‘cho con cá bằng dạy cách câu cá’.

 

Vì thế, cô đề nghị: “Chị dâu , tay nghề nấu nướng của chị , nhà chị ở ngay đầu ngõ. Chị thử mở cái cửa ở gian ngoài cùng thông phố, bán một ít đồ ăn đơn giản. Như cũng thể nuôi sống hai con.”

 

Hồ Minh Phương chút căng thẳng La Tiếu: “... ?”

 

Thím Dung cũng : “Bây giờ ngoài đường buôn bán cũng nhiều. Nhà là của , cần tốn tiền thuê mặt bằng. Chỉ cần đồ ăn ngon, sợ gì khách.”

 

Hồ Minh Phương xong, hai mắt sáng rực lên, nhưng bao lâu tối sầm xuống. Chị chút ngượng ngùng mở lời: “... chẳng gì cả. Mà bây giờ cũng vốn liếng, e là thành.”

 

La Tiếu cổ vũ chị một hồi: “Chuyện của con gái chị hôm nay, chị cũng đấy. Chẳng lẽ chị con bé cứ chịu bắt nạt mãi ?”

 

Hồ Minh Phương cô con gái gầy mấy vòng, c.ắ.n răng : “Cô . Chồng , nếu gánh vác cái nhà , thật dám nghĩ đến tương lai nữa. Vì con gái , cũng liều một phen.”

 

Ngày hôm đó, La Tiếu cho chị vay một trăm đồng. Hơn nữa, cô còn bảo chị cứ qua nhà lấy rau. Sợ chị tự ái, cô lấy giá bằng với giá thị trường. Như cũng giúp chị đỡ tốn thời gian, mà rau sân nhà La Tiếu, họ cũng thật sự ăn hết.

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.

 

Có nguồn rau , tin rằng việc ăn của chị sẽ đến nỗi nào. Chờ qua mùa đông , chị cũng thể tự vững. Lúc đó, ngoài đường cũng bắt đầu rau tươi bán. Dù thì, mới bắt đầu, một ngày cũng dùng hết bao nhiêu rau.

 

Lữ Vinh Vinh thấy nhà chị Hồ thường xuyên qua xách rau, cho nên cũng mò đến đòi một ít. Hôm nay rốt cuộc cũng tìm cớ, còn mỹ miều là ‘mượn’. Thật buồn . Biết khi nào trả đây? Chờ đến mùa hè ?

 

Lữ Vinh Vinh La Tiếu chằm chằm, chút tự nhiên: “La Tiếu, em cứ chằm chằm gì?”

 

La Tiếu xoay thẳng ngoài: “Để xem ai cho chị cái gan, dám nghĩ đến chuyện chiếm tiện nghi của .”

 

Lữ Vinh Vinh vội vàng đuổi theo: “Ôi dào, xem em kìa. Đây là đầu tiên chị qua mượn rau mà. Em cứ như là chị thường xuyên qua mượn bằng.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ve-thap-nien-80-thieu-nu-di-nang/chuong-924-nhin-xem-ai-cho-chi-cai-gan-dam-nghi-den-chuyen-chiem-tien-nghi-cua-toi.html.]

 

La Tiếu khỏi cổng sân nhà , thẳng đến sân nhà họ Trình: “Ông Trình, bà Trình nhà ạ?”

 

Người nhà họ Trình đều . Lữ Vinh Vinh ngờ con bé hợp một câu là mách lẻo ngay. Bà vội vàng kéo La Tiếu : “ mượn nữa là chứ gì! Không cần với bố chồng !”

 

Bà cụ nhà họ Trình thấy là La Tiếu, đứa con dâu thứ hai đang theo , thầm nghĩ chẳng lẽ con dâu thứ hai gây chuyện gì . Bà vội tới: “Chúng hàng xóm bao nhiêu năm, hiếm khi thấy cháu qua đây chơi. Hôm nay dịp ghé qua ?”

 

La Tiếu quanh sân: “Trước đây cháu mùa đông nhà cũng nhà kính trồng rau ? Sao thấy nhà kính ạ?”

 

Người nhà họ Trình sắc mặt chút khó coi. Họ ngờ hôm nay La Tiếu qua đây nhắc đến chuyện trồng rau trong nhà kính. Bà Trình trừng mắt liếc đứa con dâu thứ, lúc mới : “Chẳng là sân nhỏ quá, nếu dựng nhà kính lên thì bọn nó về chỗ để xe đạp.”

 

La Tiếu gật gật đầu, xoay về phía Lữ Vinh Vinh: “Vậy chị dâu hai nhà họ Trình, hôm nay chị nếu mượn rau, thì định khi nào trả? Không là định chờ đến mùa hè, lúc rau tươi mới trả đấy chứ?”

 

Người nhà họ Trình ngơ ngác hiểu gì. Bà Trình chỉ đứa con dâu thứ, La Tiếu: “Nó qua sân nhà cháu mượn rau ?”

 

La Tiếu sang nhà họ Trình: “Mọi ạ?”

 

Lữ Vinh Vinh lúc chọc tức: “La Tiếu, cô cho mượn thì thôi, việc gì như ?”

 

La Tiếu khẩy một tiếng: “Sao nào, chị định bắt ngậm bồ hòn ngọt, tưởng dễ bắt nạt ?”

 

Lữ Vinh Vinh thấy ánh mắt trong nhà chút kỳ quái, vội vã biện giải: “Đều là hàng xóm láng giềng, cô cũng hổ mà so đo với ?”

 

Lúc , ngoài cổng nhà họ Trình ít xem. La Tiếu : “Là hàng xóm thì chị ? Là hàng xóm thì chị thể tìm cách chiếm tiện nghi nhà ? Thỉnh thoảng mò sang, xin cái thì cũng đòi cái . Không cho thì thím Dung nhà keo kiệt.

 

Hôm nay càng , là cháu trai chị sinh nhật, mượn rau nhà để thể hiện tấm lòng của cô. Lại còn cái gì mà rau nhà đằng nào cũng ăn hết. Mặt chị đúng là đủ lớn thật. Sau , nhà chào đón chị.”

 

 

Loading...