Xuyên Không Về Thập Niên 80: Thiếu Nữ Dị Năng - Chương 923: Tôi sắp lấy chồng

Cập nhật lúc: 2025-11-17 03:09:34
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

“Vậy chờ con gái chúng lớn lên, em sẽ đem câu cho chúng nó . Anh cần cảm ơn em .”

 

“Này, em đây là đang trắng trợn chia rẽ tình cảm cha con của chúng đấy .”

 

La Tiếu bật thành tiếng.

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.

 

Vào tháng Chạp, La Tiếu nhận điện thoại của Chương Thu Phượng: “A lô, La Tiếu, sắp lấy chồng!”

 

“Thật ? Lần là lâm trận bỏ chạy nữa chứ?”

 

“Sẽ ! Chúng gặp yêu. cảm thấy sở dĩ tìm mãi thấy ai mắt là vì vẫn luôn chờ đợi .”

 

“Vậy hẹn một buổi mắt để chị em xem mặt, giúp cô thông qua cửa ải .”

 

“Tuân lệnh! Trưa mai thế nào? Chúng ăn thịt dê xiên nướng . Hôm nay trời lạnh, chúng ăn chút gì đó nóng hổi.”

 

“Được, thành vấn đề. Vậy mai gặp nhé.”

 

Buông điện thoại, La Tiếu trêu đùa hai tiểu gia hỏa. Hai bé con mới chín tháng tuổi thể vịn sô pha một lúc. Lục Nghị Thần sợ hai con té ngã, thế mà phiền chiến hữu gửi mấy tấm t.h.ả.m lông dài từ tận Mông Cổ sang đây.

 

La Tiếu xuống, hai tiểu gia hỏa liền bò , cô ôm mỗi tay một đứa lòng. Ba con đùa ríu rít.

 

Thím Dung đến: “Tiếu Tiếu, chị dâu hai nhà họ Trình bên cạnh sang đây. Chị mượn một rổ rau trong nhà kính ngoài sân . Cháu trai bên nhà ngoại chị hôm nay sinh nhật, chị tỏ chút lòng thành.”

 

La Tiếu xong bật : “Chị lấy đồ của để tỏ lòng thành ? là một thú vị.”

 

Thím Dung bực bội : “Con , da mặt đúng là dày thật. Thím , mà chị vẫn chịu , cứ nằng nặc bắt thím qua hỏi con.”

 

La Tiếu đặt hai đứa nhỏ xuống thảm, dậy xỏ giày, đó cửa khoác thêm một chiếc áo dày: “Thím Dung, thím trông hai đứa nhỏ giúp con nhé. Con sân xem .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ve-thap-nien-80-thieu-nu-di-nang/chuong-923-toi-sap-lay-chong.html.]

 

Loại thật khiến phiền lòng, lúc nào cũng chỉ nghĩ đến việc chiếm chút tiện nghi. Ai cho bà cái mặt mũi đó chứ.

 

La Tiếu đến sân , Lữ Vinh Vinh liền đon đả : “La Tiếu, mấy hôm thấy em. Vẫn là cuộc sống của em thật. Nhà cao cửa rộng, chồng yêu thương, còn giúp đỡ chăm con. Cả cái khu , cô gái, cô vợ trẻ nào mà hâm mộ em cơ chứ.”

 

La Tiếu đưa tay vén mấy lọn tóc mai tai: “Chị dâu hai nhà họ Trình, thím Dung chị tìm , chuyện gì ?”

 

Lữ Vinh Vinh : “Cũng chuyện gì to tát. Chẳng là hôm nay cháu trai chị sinh nhật. Chị cô nên cũng chút quà. Chị định bụng về nhà cho nó một bữa cơm ngon. Mà chẳng bây giờ rau củ tươi nhiều.

 

Chị nghĩ đến cái nhà kính ngoài sân của em. Nhà em mấy miệng ăn, chắc chắn cũng ăn hết. Cho nên chị định qua đây mượn một ít. Chúng là hàng xóm bao nhiêu năm nay, em giúp chị đấy.”

 

La Tiếu mỉm ôn hòa: “Rau nhà ăn hết là thật, nhưng đều bán cho chị Hồ ở đầu ngõ , chuyện chị cũng mà.”

 

Lữ Vinh Vinh ngượng ngùng: “Chị chứ, nhưng cái cửa hàng của chị thì dùng bao nhiêu. Em cho chị một ít là .”

 

như Lữ Vinh Vinh , rau trong sân nhà La Tiếu, mấy họ đúng là ăn hết thật, nhưng cô cũng sẽ cho loại tham lam, chiếm tiện nghi đủ như bà .

 

Nhà ở đầu ngõ đó, chồng chị Hồ đây gặp t.a.i n.ạ.n qua đời, để vợ con nơi nương tựa. Hai con sống vô cùng gian nan, mỗi ngày một bữa cơm no cũng là điều xa xỉ.

 

La Tiếu một bắt gặp một đám trẻ con trong ngõ cố ý cầm chiếc màn thầu, bẻ thành từng mẩu nhỏ ném xuống đất, bắt cô bé nhặt ăn. Có lẽ là vì quá đói.

 

Cô bé vươn bàn tay nhỏ xíu , chuẩn nhặt mẩu màn thầu đất, nhưng lúc , một bé khác vươn chân , đạp lên mẩu màn thầu đó. Đạp xong, nó còn : “Mày cũng xứng ăn màn thầu ?”

 

La Tiếu nhận chính là con trai lớn của Lữ Vinh Vinh. Bình thường bé qua nhà cô chơi, vẻ mặt ngoan ngoãn đó xem đều là giả vờ. Đây mới là tính cách thật của .

 

La Tiếu tiến lên, kéo cô bé đất dậy, đưa về nhà . Vừa hôm đó thím Dung nấu cháo bát bảo, La Tiếu liền múc cho cô bé một bát.

 

Không bao lâu , cô bé, Hồ Minh Phương, tìm đến. Lúc đó thím Dung đang bánh nướng, cô bé liền thuận miệng : “Mẹ cháu bánh nướng ngon lắm ạ.”

 

Hồ Minh Phương đây chồng bảo bọc quá kỹ, mỗi ngày ở nhà chỉ là nấu cơm, dọn dẹp nhà cửa, chăm sóc con cái. Bây giờ trụ cột gia đình còn, cả nhà lập tức rơi cảnh khốn cùng.

 

 

Loading...