Giang Tiểu Hải đẩy một cái đau điếng, tính tình cũng nổi lên, lập tức bật dậy từ giường: “Bảo cái gì? Nói là vì mà công việc của mất , các vui ?”
Bà lão Giang xong, ngây cả : “Không thể nào! Công việc đó con kiểm tra đều đạt loại ưu ? Với ... chuyện thì liên quan gì đến ?”
Giang Tiểu Hải vẻ mặt khó coi: “Mẹ nhà máy đó là do ai mở ?”
Bà lão Giang ngớ : “Mẹ mà ? Chúng mà quen ông chủ lớn cỡ đó?”
Giang Tiểu Hải vươn tay vò mặt: “Chính là trai của sản phụ mà mắng là hồ ly tinh ở bệnh viện đó. Con loại , vui chứ.”
Bà lão Giang lùi một bước: “Cái gì? Ông chủ là trai của con hồ ly tinh đó? Sao ông trời mắt thế !”
Chị cả nhà họ Giang tình hình, gặng hỏi: “Rốt cuộc là chuyện gì?”
Giang Tiểu Hải kể sự tình ngày hôm đó. Chị cả nhà họ Giang tức sôi máu: “Con thật ơi, cái khu đủ để gây chuyện mà còn chạy đến bệnh viện gây sự? Người điều kiện thì chuẩn mấy thứ đắt tiền cho con cái như , còn cố tình chọc .
Còn vì chuyện mà Tiểu Hải mất việc. Mẹ xem cái trò gì đây? Mẹ mà còn quản cái miệng của , sớm muộn gì nhà chúng cũng vạ lây.”
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
Nói xong, cô về phía em trai: “Tiểu Hải, em chuyện với quản sự ? Không châm chước chút nào ?”
Giang Tiểu Hải lắc đầu: “Em chặn cả xe để hỏi . Người tuy là vin cớ em xin nghỉ, nhưng cũng rõ là em gái thể để mặc khác bắt nạt.”
Vợ của Giang Tiểu Hải giường, mỉa mai : “Giờ thì cả nhà chúng cạp đất mà ăn . Khó khăn lắm mới tìm công việc như , cả cái khu nhà nào mà hâm mộ. Giờ thì , chỉ còn mỗi mặt mo.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ve-thap-nien-80-thieu-nu-di-nang/chuong-908-em-gai-nguoi-ta-khong-the-de-mac-nguoi-khac-bat-nat.html.]
Bà lão Giang lúc dám hó hé tiếng nào. Bà mà ngờ , chỉ thuận miệng mấy câu mà hại con trai đến thế.
La Tiếu ở cữ một phát hết hai tháng. Hết cách, cô thật sự cãi , đành thỏa hiệp. Hai tiểu bảo bối trong hai tháng cũng lớn lên trông thấy, khuôn mặt nhỏ nhắn hồng hào vô cùng đáng yêu.
ngày đầy tháng, ông cụ Cố chính thức đặt tên cho hai đứa nhỏ. Đứa lớn tên Cố Tịch Nghiên, đứa nhỏ tên Lục Tịch Nguyệt. Tên ở nhà, La Tiếu và Lục Nghị Thần thương lượng xong, liền gọi thẳng là Nghiên Nghiên và Nguyệt Nguyệt.
La Tiếu nhờ nước giếng trong gian, vóc dáng càng thêm lồi lõm, mị lực b.ắ.n tứ phía, khiến Lục Nghị Thần trong thời gian tắm bao nhiêu bận nước lạnh. La Tiếu nhạo bao nhiêu , Lục Nghị Thần sớm buông lời độc ác, bảo cô cứ chờ đấy.
Lục Nghị Thần sợ con còn nhỏ, sức đề kháng kém nên tiệc đầy tháng, mà dự định đợi đến khi các con trăm ngày sẽ một bữa thật trò, mang theo vợ con xuất hiện thật lộng lẫy, hâm mộ c.h.ế.t bọn họ.
Trong hai tháng , Lục Nghị Thần hễ cứ ở nhà là việc của hai cô con gái đều do một tay đảm đương. Có lẽ vì tác dụng của nước trong gian, hai đứa nhỏ đặc biệt dễ chăm, buổi tối chỉ cần đúng giờ cho tiểu đêm, cho b.ú là , bao giờ quấy rầy lớn nghỉ ngơi.
Tuy là ở cữ hai tháng, nhưng qua đầy tháng là La Tiếu tích cực xin tắm rửa. Cô thật sự thể chịu nổi. Vốn cô còn định buổi tối gian tắm, nhưng Lục Nghị Thần gì cũng cho, cứ luôn miệng bảo lời các cụ sai, ráng thêm chút nữa là qua, hơn nữa hứa đầy tháng sẽ cản cô nữa.
Hôm nay tròn hai tháng. Trong một tháng đó, ngày nào cô cũng kiên trì sách một lúc. Cứ như mà cô còn đăng một bài luận văn. Chủ yếu là vì hai đứa nhỏ quá đỗi ngoan ngoãn.
Thím Dung cũng , lẽ hai đứa nhỏ đến để báo ân, chứ từng thấy đứa trẻ nào ngoan ngoãn, hiểu chuyện như .
Bây giờ trời cũng ấm lên, trong nhà mỗi ngày đều lúc hơn 9 giờ sáng và hơn 4 giờ chiều bế các bé ngoài phơi nắng hai mươi phút. Hai tiểu gia hỏa ngược thích ứng nhanh.
Tối ăn cơm xong, La Tiếu toe toét: “Ngày mai em dỡ lệnh cấm , thể ngoài . Hai tháng nay bức em c.h.ế.t mất.”
Thím Dung : “Mấy ngày đầu ngoài lâu quá, quá trình thích ứng, vẫn mặc ấm hơn khác một chút.”
Lục Nghị Thần ghé sát : “Mai nghỉ, là đưa em xem một bộ phim nhé.”