La Tiếu với La Tư Viễn bên cạnh: “Anh Tư, bưng thức ăn lên bàn .”
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
Nói xong, cô La Hạo Thiên: “Chắc là sắp đến ạ.”
La Hạo Thiên thấy Lục Nghị Thần một lúc mới đến, bèn bảo La Tiếu cởi tạp dề , theo thư phòng.
La Hạo Thiên đóng cửa : “Ngồi con.”
“Ba, ba gì hỏi thì hỏi ạ.”
“Chuyện rốt cuộc là như thế nào?”
La Tiếu bắt đầu kể từ nhà họ Lạc, một mạch đến cả chuyện nhà họ Hoàng, lúc mới : “Chuyện đó thì chính là những gì ba ạ.”
La Tiếu vẫn luôn tò mò về phận của La Hạo Thiên, mấy hỏi nhưng cảm thấy lẽ đây là chuyện thể ngoài, nên đành nén nghi vấn trong lòng.
La Hạo Thiên gì, ông với sự thông minh của con gái thì khẳng định hoài nghi phận của ông. bọn họ quy định bảo mật, thể công khai ngoài, vì ông chỉ vỗ vỗ vai con gái: “Ba từng là một quân nhân, cả cuộc đời ba đều tự hào về điều đó.”
La Tiếu xong liền mỉm : “Con vì ba mà kiêu hãnh.”
lúc , bên ngoài tiếng động, giọng của Lục Nghị Thần truyền : “Anh Tư, Tiếu Tiếu ?”
La Tư Viễn trợn trắng mắt: “ là mắt gì cả, thể đổi câu khác .”
Lục Nghị Thần đặt đồ trong tay xuống: “Anh Tư, thấy Tiếu Tiếu ?”
La Tư Viễn xoay thẳng về phòng bếp, lười thêm với , bưng hết thức ăn lên xong, lúc mới gọi về phía thư phòng: “Ba, Tiếu Tiếu, ăn cơm thôi.”
Lục Nghị Thần lúc rửa tay xong, giúp đỡ xới cơm: “Ba, Tiếu Tiếu, ăn cơm thôi.”
Bốn xuống, ăn chuyện. La Tiếu ngẩng đầu La Tư Viễn: “Anh Tư, khi nào thì mang về cho em một chị dâu đây?”
La Tư Viễn gắp một đũa thức ăn bát : “Gấp cái gì chứ. Mấy chị dâu đều ưu tú như , áp lực của lớn lắm, từ từ mà tìm.”
La Tiếu ngẫm cũng đúng. Ở thời đại , chị dâu cả là sinh viên cao đẳng, chị dâu nhì là sinh viên đại học, chị dâu ba tuy nghiệp cấp ba nhưng hiện tại đang học tại chức, một năm nữa là thể lấy bằng nghiệp, mà đơn vị công tác của chị cũng , là biên chế chính thức.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ve-thap-nien-80-thieu-nu-di-nang/chuong-878-con-vi-ba-ma-kieu-hanh.html.]
Cô liếc Tư, gật gật đầu: “Vậy cố gắng lên, ông bà nội bắt đầu chuẩn đồ cưới cho đấy.”
La Tư Viễn : “Nhân duyên xem duyên phận, duyên phận tới thì tự nhiên sẽ nhanh thôi. Hơn nữa, ông bà nội lo liệu mấy đám cưới liền, cũng nên nghỉ ngơi một chút.”
La Tiếu ghé sát La Tư Viễn: “Anh Tư, thật cho em , cô nào đúng ?”
La Tư Viễn giơ tay định búng trán La Tiếu, kết quả Lục Nghị Thần vươn tay đỡ lấy: “Tiếu Tiếu cũng vì quan tâm thôi, đổi là khác, em còn lười quản chứ.”
Nói Lục Nghị Thần dậy bắt đầu thu dọn bát đũa: “Tuổi cũng nhỏ nữa, đừng kén cá chọn canh quá, hợp thì mau chóng thành gia lập thất , đừng kéo dài nữa.”
La Tiếu cũng dậy phụ dọn dẹp: “Anh Tư, đừng . Phải tìm tâm đầu ý hợp, chứ đến chuyện cũng hợp thì sống với kiểu gì.”
La Tư Viễn : “Vẫn là Tiếu Tiếu hiểu .”
Lục Nghị Thần quen thói bảo La Tiếu nghỉ ngơi, còn thì tự tay rửa bát. La Tiếu lấy cái đồng hồ ở Thượng Hải mang về cho Tư : “Anh Tư, cái tặng .”
La Tư Viễn nhận lấy: “Đây là cái gì?”
La Tiếu thản nhiên sắp xếp túi của : “Anh mở xem là chứ gì.”
La Tư Viễn mở thấy chiếc đồng hồ bên trong, ngẩng đầu La Tiếu, chỉ chỉ : “Cho ?”
La Tiếu gật đầu: “Anh già đầu , em đầu tư cho một chút để mau chóng 'đẩy' thì .”
La Tư Viễn chọc : “Nói cứ như tứ ca của em ai thèm . Mà , đồng hồ thật sự cho ?”
“Anh thì thôi, để em mang cho Ba cũng , em nhớ mặt đồng hồ của cũng mòn .”
“Đừng, đừng, đừng! Anh thấy cái đồng hồ hợp với lắm. mà Tiếu Tiếu, cái rẻ nhỉ? Bao nhiêu tiền, Tư gửi em.”
“Thôi , cần gì tính toán sòng phẳng với em như ?”
“Không , đây mà tiêu tiền của em gái, trong lòng thấy thoải mái.”
“Được , sớm mang về cho em một chị dâu là .”
“Ok, đồng hồ Tư nhận. Đợi Tư kiếm tiền, mua cho em cái hơn.”