Gã đàn ông lạnh lùng : “Tỉnh ?”
La Tiếu giả vờ hoảng hốt, sợ hãi : “Các là ai? Đây... đây là ? Các ... các gì?”
Cô diễn đạt, thành công lừa gã. Chỉ gã : “Ta là ai, cô cần . Cô chỉ cần , nếu cô ầm ĩ, sẽ tổn thương cô. Còn nếu cô ngoan, thì khó đấy, khuôn mặt xinh chắc giữ .”
La Tiếu còn nghĩ kế tiếp gì, thì gã đàn ông lệnh: “Đưa cô .”
Hai kẻ từ trong phòng , lôi cô khỏi bao tải, đưa đến một căn phòng ở phía . Chúng đẩy cô : “Ngoan ngoãn ở yên đây. Tao thói quen đ.á.n.h đàn bà . Nếu dám giở trò, xem tao xử lý mày thế nào.”
Ngay lúc hai kẻ chuẩn đóng cửa, La Tiếu vung tay rắc một nắm t.h.u.ố.c mê ngoài. Cửa còn kịp đóng, cả hai ngã bất tỉnh.
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
La Tiếu kéo cả hai phòng, đó nhẹ nhàng sân , liền thấy gã đàn ông lệnh lúc nãy đang gọi điện thoại: “ , đưa đến đây , cũng xác nhận, chính là vợ của Lục Nghị Thần.”
“Vâng, , , nhất định sẽ canh chừng cẩn thận, tuyệt đối để xảy sơ suất.”
“Được, , , ngày mai chờ ngài qua.”
La Tiếu nọ cúp máy, hôm nay sẽ moi thêm tin tức gì hữu dụng, liền lùi về sân . Cô ném hai kẻ ngoài, đóng cửa , rắc một ít bột t.h.u.ố.c lên họ. Không bao lâu, cả hai liền tỉnh .
Cả hai cùng ngơ ngác hỏi: “Sao thế ?”
Sau đó, cả hai cùng dậy, đẩy cửa trong. Căn phòng tối, nhưng vẫn thấy một bóng đen bất động ở bên trong. Cả hai cuối cùng cũng yên tâm. Người còn ở đó là , dọa c.h.ế.t bọn họ.
Lão đại tốn bao nhiêu công sức mới bắt con đàn bà , nếu lỡ mất , bọn họ dám tưởng tượng hậu quả sẽ thế nào.
Một gã hung hăng quát : “Thành thật chút ! Còn giở trò gì nữa, đừng trách bọn tao khách sáo.”
Người bảo vệ La Tiếu nấp trong bóng tối, thấy hai kẻ khác từ trong sân , rằng hai kẻ bắt La Tiếu đến đây sợ là lành ít dữ nhiều. hiện tại, nhiệm vụ của là bảo vệ chị dâu. Anh nhanh chóng lẻn qua cánh cổng đóng hẳn, sân tìm chỗ ẩn nấp.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ve-thap-nien-80-thieu-nu-di-nang/chuong-855-nhan-vat-muc-tieu-xuat-hien.html.]
Khoảng hai tiếng đồng hồ , cổng sân đẩy , : “Xong việc ?”
“Vâng, xử lý sạch sẽ. Buộc đá ném xuống hồ chứa nước .”
Nói xong, gã còn đưa qua một xấp tiền.
“Làm tồi. Số tiền các chia . Xuống nghỉ ngơi , ngày mai bên sẽ qua đón .”
Người bảo vệ La Tiếu nấp trong bóng tối rõ mồn một. Hóa , bọn chúng còn đổi địa điểm khác, cũng , e là lên kế hoạch từ lâu.
Lục Nghị Thần nhận tin La Tiếu bắt lúc trời tối, lập tức bật dậy. Lúc , cũng còn sức mà giận cô, chỉ sợ cô thương tổn. Đám đó là bọn bắt cóc tầm thường.
Anh vội vàng gọi mấy cuộc điện thoại, bố trí thứ. Cùng lúc đó, một nhóm khác cũng nhận tin tức: nhân vật mục tiêu xuất hiện.
“Ô Đầu”, kẻ biến mất nhiều năm, xuất hiện tại một thị trấn biên giới. Rất nhanh, một đội ngũ nhận mệnh lệnh, triển khai giám sát mục tiêu thời gian.
Ngày hôm , cha con Lạc Tử Minh dẫn tới, gặp La Tiếu.
La Tiếu giả vờ kinh ngạc. Ngay lúc bọn chúng xuất hiện, cô lấy máy ghi âm ( bấm nút ghi) từ trong gian, giấu tay đang để lưng: “Là các ? Sao các cũng ở đây?”
Lạc Phương Nguyên lạnh: “Không đến đây thì gặp cô.”
La Tiếu nhíu mày: “Các ý gì?”
Lạc Phương Nguyên cũng lười nhiều với La Tiếu: “Ai bảo bố chồng cô và chồng cô giữ thứ mà khác , nhưng bọn họ ngoan ngoãn. Bọn đành mời cô đến đây, giúp cô thử nghiệm xem Lục Nghị Thần quan tâm đến cô .”
“Bố chồng và nhà họ Lạc các là bạn bè ? Tại các ? Khoan , các họ thứ mà khác , cách khác, các đang việc cho kẻ đó. Chẳng các phản bội bố chồng từ sớm ? đoán chân của Lục Nghị Thần thương đây cũng liên quan đến các , đúng ?”
“Xem Lục Nghị Thần thật sự thích cô, ngờ chuyện mà cũng kể cho cô. Cô xem, cô gả cho ai , gả cho nó. Haiz, đáng tiếc.”