Ngày mai là khai giảng, buổi tối La Tiếu đang thu dọn đồ đạc thì La Húc Viễn gõ cửa bước , đưa cho cô một túi hồ sơ: “Đây là quà cưới hai tặng em, cất cho kỹ.”
La Tiếu hì hì hỏi: “Là gì ?”
La Húc Viễn : “Không em thích tứ hợp viện ? Vừa bán, liền cùng bạn qua xem thử. Nó lớn bằng cái sân em đang ở, nhưng phòng ốc cũng còn , nên mua luôn.”
La Tiếu nhíu mày: “Em thích tứ hợp viện thật, nhưng cái quý giá quá, em nhận . Với , chị dâu cũng thích tứ hợp viện, mà, em vì chuyện mà hai bất hòa.”
La Húc Viễn khẽ : “Yên tâm , đây là nghĩ kỹ từ . Anh cũng mua một căn giống hệt cho chị , chỉ là xa chỗ em một chút. Em đừng từ chối. Anh hai như hôm nay, đều là nhờ em. Tiếu Tiếu, hai cũng nhân lúc còn khả năng, chút gì đó cho em. Anh em thiếu tiền, nhưng em thích tứ hợp viện. Nhận , đây là chút tâm ý của hai.”
La Tiếu cúi đầu giấy chứng nhận nhà đất và chìa khóa trong tay, vẻ mặt “em nhận thì đồng ý” của hai, đành mở miệng: “Được , em nhận, cảm ơn hai. Nếu hai còn tiền nhàn rỗi, bằng mua thêm mấy căn nhà nữa , dù ở cũng thể cho thuê, lúc kẹt tiền cũng thể thế chấp vay vốn, trăm lợi mà một hại.”
La Húc Viễn xoa đầu em gái: “Anh hai nhớ . Dọn dẹp xong thì nghỉ ngơi sớm .”
La Húc Viễn về phòng, thấy Tiêu Nhã thu dọn xong xuôi, lên giường, tay còn cầm một cuốn sách. Anh mở lời: “Không còn sớm nữa, nghỉ ngơi sớm , mai đưa em thủ tục nhập học.”
Nói xong, còn lấy cuốn sách khỏi tay cô, tắt đèn lên giường...
Sáng sớm hôm , Lục Nghị Thần qua nhà họ La “ăn ké” bữa sáng, tiện đón La Tiếu đến trường.
La Húc Ngôn cũng đến trường, nhưng bắt đầu từ học kỳ , ở ký túc xá nữa. Anh thuê một căn hộ cách trường xa. Ban ngày, con trai gửi bên nhà bà ngoại, tối họ đón về.
Chu Tiểu Mẫn bắt đầu , hai đứa trẻ long phụng tạm thời chỉ thể nhờ ông bà nội chăm giúp, vì cô hiện vẫn đang , giúp , mà đơn vị cũng thể cho cô nghỉ mãi.
Người thì , học thì học, sân nhà họ La lập tức mất vẻ náo nhiệt thường ngày.
Bà Chu Quế Phương cặp long phụng chiếc giường trẻ em trong phòng khách: “May mà còn các cháu ở với bà cố, đúng nào.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ve-thap-nien-80-thieu-nu-di-nang/chuong-824-tam-y-cua-anh-hai.html.]
Ông La Đạo Nhân : “Ít hôm nữa trời ấm lên, chúng đẩy hai đứa nhỏ quảng trường phía dạo. Họ mới sửa xong năm ngoái, bà thấy họ còn trồng ít cây. Đưa bọn trẻ qua đó chơi chắc chắn là thích.”
La Húc Viễn đưa Tiêu Nhã , nhưng đến trường, mà rẽ một con hẻm cách trường xa. Tiêu Nhã khó hiểu hỏi: “Rốt cuộc chuyện gì giấu em ? Không đến trường, chúng sắp muộn .”
La Húc Viễn kéo cô đến một cánh cổng lớn, lấy chìa khóa mở cửa. Tiêu Nhã lập tức đưa tay che miệng: “Húc Viễn, mua tứ hợp viện thật đấy chứ?”
Đôi mắt cô xuể, ngó trái ngó , cũng quên La Húc Viễn bên cạnh. Thấy gật đầu, cô reo lên: “Sao mua là mua ? Cái tốn bao nhiêu tiền chứ?”
La Húc Viễn : “Chỗ cách trường của cả hai chúng đều quá xa. Như chúng cần ở ký túc xá nữa, tối về đây ở là .”
Tiêu Nhã lập tức đỏ hoe mắt: “Húc Viễn, đối xử với em quá. mà chúng với gia đình thế nào đây, ông bà nội giận ?”
La Húc Viễn : “ là ngốc thật. Ông bà nội thấy chúng mua nhà, mừng còn kịp, giận chúng . Với , nhà là chúng mua khi cưới, ông bà sẽ chỉ em là ‘vượng phu’ thôi.”
Tiêu Nhã suy nghĩ một chút: “Hình như cũng đúng... mà, hình như cũng đúng lắm, chúng mới cưới hơn chục ngày, đó là em ‘vượng’ .”
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
La Húc Viễn lập tức lời của Tiêu Nhã chọc : “Sao em đáng yêu thế chứ. Được , đừng nghĩ nữa, tóm là nhà chắc chắn sẽ giận . Mau thu dọn một chút, đưa em thủ tục, trưa nay chúng gặp ở quán mỳ đầu hẻm, nhớ nhé.”
Tiêu Nhã vẫn hồn, La Húc Viễn xách hành lý của hai đặt phòng, đó khóa cổng, kéo cô ngoài hẻm.
Ra đến đầu hẻm, Tiêu Nhã xác nhận một nữa: “Căn nhà đó thật sự là của chúng ?”
La Húc Viễn bật , vỗ vỗ lên đỉnh đầu cô: “Là thật. Vẫn tin ?”
Lần thì Tiêu Nhã rạng rỡ: “Vậy em cũng trồng đủ các loại hoa trong sân, giống như vườn của Tiếu Tiếu .”
Lục Nghị Thần cưng chiều Tiêu Nhã đó thả sức tưởng tượng về tương lai, thỉnh thoảng còn phấn khích múa may tay chân để diễn đạt ý nghĩ của . Anh thầm nghĩ, đây lẽ chính là hạnh phúc.