Xuyên Không Về Thập Niên 80: Thiếu Nữ Dị Năng - Chương 788: Sao em biết nhiều thế?

Cập nhật lúc: 2025-11-17 02:31:55
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Chu Triều Dương em gái kể liền nghiêm giọng dặn dò: “Chuyện nếu là thật thì em tuyệt đối ngoài, kẻo gây rắc rối cho em chồng. Tốt nhất cứ coi như gì cả.”

 

Phan Khiết cũng hùa theo: “, đúng đấy. Con bé còn trẻ mà cơ ngơi lớn thế, nhỡ kẻ nhòm ngó thì khổ. Anh con đấy, cứ coi như , ?”

 

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.

Chu Tiểu Mẫn gật đầu lia lịa: “Con ạ. Tiếu Tiếu với vợ chồng con như thế, con đời nào hại em .”

 

Rồi cô sực nhớ , tiếp: “Đồng nghiệp cơ quan con ai cũng ghen tị vì con cô em chồng tuyệt vời. Cái khăn quàng cổ lông dê là Tiếu Tiếu tặng con đấy, chị dâu cả cũng một cái y hệt. Hôm tuyết đầu mùa năm ngoái, em mang đến tận cơ quan cho con.

 

Hồi đó con vụ Nhất Phẩm Quả Sơ , chỉ em tiểu thuyết, xuất bản mấy cuốn , tiền nhuận bút và bản quyền mỗi năm cũng khá lắm.

 

Giờ nghĩ mới thấy em chồng con giỏi thật, đúng là cao thủ kiếm tiền. Anh em thơm lây ít, nghĩ tự hào thấy hổ thẹn.”

 

Phan Khiết ấn nhẹ ngón tay lên trán con gái: “Thôi , Tiếu Tiếu giỏi giang thì các con cũng nhờ. Nếu thấy áy náy thì đối với em gấp đôi là . Điều kiện bằng thì dùng tấm chân tình mà bù đắp, yêu thương con bé nhiều .”

 

Chu Triều Dương tiếp lời: “Lần con mấy bàn tiệc bàn tán về trang trại Nhất Phẩm Quả Sơ. Họ bảo đây ít kẻ định giở trò phá đám nhưng đều xử hết.

 

Nghe chống lưng cho Nhất Phẩm chỉ một thế lực . Có vụ con ông cháu cha đến gây sự, trong vòng một ngày xử lý mấy , ông bố cũng vạ lây mất chức luôn.

 

Sau vụ đó thêm mấy kẻ nữa định kiếm chuyện nhưng đều gặp họa, từ đó chả ai dám động Nhất Phẩm nữa. Mọi tò mò lắm, ông chủ thực sự Nhất Phẩm là thần thánh phương nào?”

 

...

 

La Tiếu và Lục Nghị Thần lái xe về đến nhà tứ hợp viện. Ông bà Dung tiếng xe liền đón. Bà Dung tươi: “Vào nhà nhanh các con, ngoài trời lạnh lắm. Bà hầm canh sườn heo táo đỏ từ sớm , uống bát canh cho ấm .”

 

Hai bếp, mỗi uống một bát canh nhỏ. Trong canh thêm củ mài, tác dụng bổ tỳ dưỡng vị, bổ dưỡng.

 

La Tiếu hiểu ý bà Dung, mỗi đến kỳ "đèn đỏ" của cô, bà đều hầm các loại canh bổ dưỡng cho cô uống, riết thành quen.

 

Lục Nghị Thần ở trong bếp bà Dung dặn dò La Tiếu mấy câu đầy ẩn ý, lờ mờ đoán vấn đề. Ở quân đội, mấy lính vợ cũng bàn tán chuyện nên cũng chút ít.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ve-thap-nien-80-thieu-nu-di-nang/chuong-788-sao-em-biet-nhieu-the.html.]

 

Thế nên khi về phòng, thấy La Tiếu định rửa tay bằng nước lạnh, nhanh tay cầm phích nước nóng pha thêm chậu cho ấm.

 

Anh còn nhẹ nhàng nhắc nhở: “Bà Dung cất công hầm canh cho em, em cũng giữ gìn sức khỏe chứ.”

 

La Tiếu ngớ , bật khúc khích khiến Lục Nghị Thần đỏ mặt tía tai.

 

Cô trêu: “Sao rành rọt thế?”

 

Lục Nghị Thần ngượng ngùng lảng tránh: “Thì... bà Dung rõ ràng thế , ngốc hiểu. Hai nhỏ nhưng thấy hết.”

 

Nói xong tai đỏ bừng. La Tiếu hỏi dồn: “Thế dùng nước lạnh?”

 

Lục Nghị Thần dám thẳng mắt cô, nhưng La Tiếu dễ tha, đành lí nhí khai thật: “Hồi ở bộ đội, mấy bạn vợ kháo thế.”

 

Bên ngoài gió bắt đầu rít từng cơn. La Tiếu quấn chăn sô pha, cầm cuốn sách Vi sinh vật lên .

 

Lục Nghị Thần pha ấm nóng, xuống bên cạnh, bóc hoa quả khô đút cho cô ăn.

 

La Tiếu lật sang trang sách mới: “Anh Thần, ăn cơm tối xong hãy về nhé.”

 

Lục Nghị Thần đút cho cô đáp: “Ừ, .”

 

Trong khi bà Dung đang xào nấu bếp thì phòng khách, hai từ đút cho ăn chuyển sang âu yếm, từ những cái chạm nhẹ nhàng như chuồn chuồn đạp nước đến nụ hôn sâu kiểu Pháp nồng nàn.

 

Nếu Lục Nghị Thần ý chí sắt đá thì e là s.ú.n.g cướp cò từ lâu.

 

Anh ôm chặt La Tiếu, thở dồn dập phả tai cô, giọng đầy mê hoặc: “Tiếu Tiếu, sang năm em đủ hai mốt tuổi, chúng đăng ký kết hôn đám cưới luôn nhé?”

 

 

Loading...