Xuyên Không Về Thập Niên 80: Thiếu Nữ Dị Năng - Chương 776: Ông cụ vẫn sắt đá

Cập nhật lúc: 2025-11-17 02:31:43
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

La Tiếu thì mắt sáng rỡ: "Thật á? Yêu ai thế ?"

 

Lục Nghị Thần lấp lửng: "Người em đấy, còn khá nữa."

 

La Tiếu lẩm bẩm: "Mình , còn nữa..."

 

Cô suy tính một hồi, ngước lên Lục Nghị Thần: "Không lẽ là Khổng Tường Thụy?"

 

Lục Nghị Thần bật : "Tiếu Tiếu nhà thông minh thật."

 

La Tiếu tay ướp cá gật gù: "Khổng Tường Thụy tính tình cũng , nhà họ Khổng là chỗ quen rõ gốc gác, Dật Đình chọn đúng đấy."

 

Lục Nghị Thần ghé sát mặt gần: "Thế còn thì ?"

 

La Tiếu đẩy cái chậu sang một bên, lườm yêu: "Anh còn hơn gấp vạn . Thôi ông tướng, trẻ con quá đấy."

 

Rửa tay xong, hai phòng khách. Thấy mấy bà hàng xóm đang chơi, La Tiếu tươi chào hỏi: "Cháu chào các bác, các thím, chúc năm mới vui vẻ ạ."

 

Một bác gái đáp: "Chúc mừng năm mới Tiếu Tiếu. Đây là yêu cháu đấy ?"

 

"Vâng ạ, tên là Lục Nghị Thần."

 

Lục Nghị Thần lễ phép gật đầu chào .

 

La Tiếu tiếp: "Các bác cứ chơi nhé, cháu với ngoài chút việc ạ."

 

"Ừ cháu, Tết nhất rảnh rỗi mà, cứ chơi cho thoải mái."

 

Lúc cánh đàn ông đang tụ tập trong phòng ông bà nội chuyện, bác gái cả và thím út tiếp chuyện khách khứa cùng bà nội, còn các chị dâu thì trông trẻ con lầu.

 

La Tiếu chào lớn trong nhà sân, lấy cái giỏ đưa cho Lục Nghị Thần: "Anh nhà kính hái ít dâu tây cho ông , để em nhà kho lấy thêm ít đồ sang nhà sư phụ chúc Tết."

 

Lục Nghị Thần nhận lấy giỏ vườn . La Tiếu nhà kho nhỏ cạnh bức bình phong, lấy từ trong gian thịt bò, thịt dê, hoa quả sấy, lạp xưởng và cá khô bỏ túi.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ve-thap-nien-80-thieu-nu-di-nang/chuong-776-ong-cu-van-sat-da.html.]

Xếp đồ lên xe xong, Lục Nghị Thần hỏi: "Anh lái em lái?"

 

La Tiếu rụt cổ trong áo bông: "Anh lái , lạnh thế em lười bỏ tay ngoài lắm."

 

Xe đỗ cổng nhà sư phụ, hai xách túi lớn túi nhỏ . Vừa sân, nụ môi La Tiếu vụt tắt khi thấy đám đang lố nhố ở đó.

 

Không ai khác, chính là hai con trai của sư phụ cùng gia đình họ. La Tiếu mới gặp họ một nên chỉ nhớ mang máng.

 

Thấy La Tiếu, con dâu cả nhà họ Dương là Bạch Tố Lệ vội vã nở nụ nịnh nọt: "Cô La đến đấy ?"

 

La Tiếu chỉ gật đầu lạnh nhạt, đáp lời, thẳng đến cửa phòng gọi lớn: "Sư phụ, sư nương, con về đây ạ."

 

Câu "con về " của La Tiếu khiến nhà họ Dương chạnh lòng. Vốn dĩ đây là nhà của họ, giờ họ như dưng nước lã, đến cửa cũng chẳng .

 

Phùng Thục Mẫn mở cửa, thấy hai thì mừng rỡ: "Ông ơi, Tiếu Tiếu với Nghị Thần về ."

 

Lục Nghị Thần đưa túi đồ cho sư nương: "Sư nương cầm tạm cái , trong xe còn ít nữa để con lấy nốt ạ."

 

Túi là La Tiếu chuẩn , còn cũng để sẵn trong cốp xe hai chai rượu, hai hộp sữa bột, một bó cá hố và một thùng cam.

 

Phùng Thục Mẫn đống đồ chất đống: "Có mỗi hai ông bà già, đồ còn ăn hết, các con mang nhiều thế gì cho phí."

 

Lục Nghị Thần : "Bọn con biếu sư phụ sư nương là lẽ đương nhiên mà, vả Tết nhất cũng chút quà cáp chứ ạ."

 

Câu của khiến đám con cháu nhà họ Dương ngoài sân ngượng chín mặt. Họ cũng mang quà, nhưng chỉ là mỗi nhà hai gói điểm tâm và một túi hoa quả lèo tèo.

 

Con trai cả Dương Lập Võ bỏ về ngay lập tức, nhưng vợ sẽ chịu, đành nán , hi vọng bố nể tình ngày Tết mà cho nhà.

 

Vào trong nhà, La Tiếu nhỏ: "Sư phụ, sư nương, Tết nhất để ngoài sân thế cũng lắm ạ."

 

Dương Kiến Thành phắt dậy, cửa quát vọng : "Các về ! Đã cắt đứt là cắt đứt, thể như xưa nữa. Các toan tính điều gì tự các rõ. nhắc cuối, những thứ thời gian cũng thể xóa nhòa ."

 

Đám ngoài sân sững sờ. Không ngờ qua bao nhiêu năm, ông cụ vẫn sắt đá như , nhất quyết chịu tha thứ.

 

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.

 

Loading...