Chưa kịp bước khỏi cửa, La Tiếu thấy tiếng Đồng Dao oang oang từ phòng bên cạnh: “Hôm qua La Tiếu phòng bên và Phương Tiểu Linh cũng phòng mà. Nếu nghi ngờ bọn tớ thì ai từng bước chân đây cũng đều là đối tượng tình nghi hết.”
La Tiếu dừng bước. Mọi ánh mắt đổ dồn về phía cô. Phương Tiểu Linh thấy tên cũng giật nảy, vội thanh minh: “Hôm qua tớ chỉ đưa quả táo cho Liễu Mặc Phỉ ngay, còn kịp nóng chỗ. Đồng Dao, thế là ý gì? Lúc tớ , trừ Tô Tiểu Nhụy và Tưởng Nguyên Nguyên thì đều mặt ở đó cả mà, tớ gì cơ hội?”
La Tiếu thẳng sang phòng bên cạnh, thẳng mắt Đồng Dao: “Hôm qua Tô Tiểu Nhụy nhờ mang sách lên giúp. chỉ đặt sách ngay, thế mà cũng lôi ? Cậu ý đồ gì đây?”
Đồng Dao già mồm: “ thì ý đồ gì chứ? Đã nghi ngờ nội bộ thì ngoài cũng nghi ngờ chứ, sai ?”
La Tiếu khẩy vẻ mặt chột của Đồng Dao, sang hỏi Tô Tiểu Nhụy đang sướt mướt: “Cậu mất tiền lúc nào? Lần cuối cùng thấy tiền đó là khi nào?”
Tô Tiểu Nhụy nức nở: “Trưa hôm qua tớ vẫn còn đếm tiền mà.”
“Thế khi nào phát hiện mất?”
“Sáng nay.”
“Tức là tiền mất trong từ chiều qua đến sáng nay.” La Tiếu gật đầu, sang hỏi quản lý ký túc xá và bảo vệ: “Các thầy cô thấy ạ?”
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
Bảo vệ lên tiếng: “Vậy thì khám xét .”
La Tiếu nhạt: “Từ trưa qua đến giờ cũng lâu , nếu kẻ trộm thật thì chẳng ai ngu gì để tiền trong phòng chờ lục soát cả.”
Mọi gật gù thấy lý. Quản lý và bảo vệ bàn bạc, yêu cầu tất cả những ai từng phòng trong thời gian đó ở tường trình, liệt kê lịch trình di chuyển và chứng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ve-thap-nien-80-thieu-nu-di-nang/chuong-759-toi-khong-lam-chuyen-that-duc-nhu-the.html.]
Mọi bắt đầu tường trình. La Tiếu để ý thấy trán Đồng Dao lấm tấm mồ hôi, trong lòng thầm khẩy.
Nửa tiếng , kết quả rà soát cho thấy chỉ 4 khỏi trường trong thời gian đó. Tô Tiểu Nhụy và một bạn phòng đối diện đều chứng nên loại trừ. Cuối cùng chỉ còn La Tiếu và Đồng Dao.
La Tiếu bình tĩnh trình bày: “Lúc phòng thì 4 bạn đang ở đây. đặt sách xuống về ngay, đó về nhà luôn. Đây là điện thoại nhà , các thầy cô thể gọi điện về xác minh thời gian mặt ở nhà.”
Nghe La Tiếu nhà điện thoại riêng, đều hiểu gia cảnh cô tầm thường, chẳng ai tham lam hơn 100 đồng bạc lẻ gì. Hơn nữa 4 trong phòng đều xác nhận cô nhanh, cơ hội hành động.
Vả việc La Tiếu mang sách giúp là do Tô Tiểu Nhụy nhờ, cô thể Tô Tiểu Nhụy tiền cất tiền ở . Vì thế, La Tiếu nhanh chóng loại khỏi diện tình nghi.
Lúc Đồng Dao bắt đầu hoảng loạn thực sự, nuốt nước bọt liên tục.
Cô giải thích khi khỏi trường, cuống quá hóa : “Các bắt nạt quá đáng! Tại cùng khỏi trường mà La Tiếu lâu hơn nghi ngờ, các cứ nhắm là ?”
La Tiếu đanh thép đáp trả: “Bởi vì Tô Tiểu Nhụy tiền, càng cất ở . phòng là do nhờ, thời gian ở ngắn, ai mắt cũng thấy, trừ khi cố tình mù quáng đổ tội cho .
Và quan trọng nhất, thiếu tiền để cái trò thất đức, mất phẩm giá như thế.”
Đồng Dao quanh cầu cứu: “ chứng minh , nhưng nghĩa là lấy tiền!”
La Tiếu vốn định dây dưa, nhưng Đồng Dao năm bảy lượt lôi cô và Phương Tiểu Linh để loạn, lãng phí thời gian của cô nên cô quyết định nể nang gì nữa.