La Tiếu liếc cái bàn cách đó xa: “Hơn nữa nếu em nhớ lầm thì bà ở bàn thứ ba bên , thùng rác ở phía , bà kiểu gì mà vòng qua chỗ em ?
Mục đích quá rõ ràng , bà trút giận con trai. Không dám đụng nên định bắt nạt em, tiếc là em trời sinh nhạy cảm nên họ mới gặp xui xẻo thôi.”
Lục Nghị Thần vốn định kéo La Tiếu chỗ khác, dây dưa chuyện , nhưng cô , đổi ý.
Anh mang phần cơm lấy đến một bàn trống cách đó xa, dặn dò La Tiếu ăn mới về phía đám đông hỗn loạn.
Dưới sự "tham gia nhiệt tình" của Lục Nghị Thần, vợ chồng Kiều An Minh chỉ bồi thường một khoản tiền lớn mà còn giấy nợ cho những hắt nước canh.
Sau khi giải quyết xong đám đông, Kiều An Minh tức tối Lục Nghị Thần: “Tại thế?”
Lục Nghị Thần lạnh lùng đáp: “Vợ ông tự rõ tại đấy.”
Sắc mặt Giả Quế Hoa tái mét: “ hiểu ý Phó cục trưởng Lục.”
Lục Nghị Thần thẳng Kiều An Minh: “Ông đừng với là ông gì nhé.”
Kiều An Minh liền hiểu ngay, vợ định giở trò hại nhưng gậy ông đập lưng ông. Đã thế còn mất toi nửa năm tiền lương của hai vợ chồng.
Thực lúc nãy Kiều An Minh để ý vợ thật. Ông đang mải suy tính chuyện tiền nong lo lót cho thằng con riêng Kiều Đại Quân, nợ nần chồng chất, lòng rối bời. Chỉ khi thấy tiếng hét thất thanh, ông mới giật nhận vợ còn đối diện.
Giả Quế Hoa hổ vô cùng. Lúc xung quanh, đặc biệt là trong khu tập thể, mới vỡ lẽ. Hóa bà chẳng vô tình vấp ngã, mà là cố ý hắt nước vợ cưới của Phó cục trưởng Lục.
Ai ngờ cô gái tránh , nước canh văng tung tóe trúng khác. Mọi Giả Quế Hoa với ánh mắt khinh bỉ. Chuyện con trai bà gây thì liên quan gì đến , dạy con còn trách khác, đúng là nực .
Kiều An Minh cảm thấy mất mặt ê chề, quát vợ: “Còn mau xin !”
Giả Quế Hoa chôn chân tại chỗ, thốt nên lời.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ve-thap-nien-80-thieu-nu-di-nang/chuong-755-tu-chuoc-lay-nhuc.html.]
Lục Nghị Thần lạnh giọng: “Tự tự chịu. Không dạy con còn gây sự với khác, các giỏi thật đấy.”
Nói xong, lưng bỏ , buông một câu: “Sau bớt mấy chuyện ngu ngốc . Quản vợ con ông cho , nếu ngại đá ông khỏi Cục Công an .”
Kiều An Minh tức sợ. Ông già , chỉ mong yên công tác đến lúc về hưu, giờ cấp dọa đuổi việc. Bao nhiêu năm nay dọn dẹp đống lộn xộn cho con riêng mệt mỏi lắm , giờ thêm bà vợ gây chuyện, đúng là nghiệp chướng.
Lục Nghị Thần bàn, thấy La Tiếu ăn gần xong: “Em ăn nhanh thế, mau xuống ăn nốt kẻo nguội.”
La Tiếu vợ chồng Kiều gia lủi thủi rời : “Haiz, đúng là tự chuốc lấy nhục, trộm gà thành còn mất nắm gạo.”
Lục Nghị Thần nhàn nhạt : “Tự tự chịu thôi, trách ai .”
La Tiếu khúc khích: “Chỗ tiền bồi thường đó chắc họ trả nợ mấy tháng mới hết nhỉ?”
“Mất toi nửa năm lương đấy. Cái áo khoác của cô gái là hàng xách tay từ Thượng Hải về, giá tận 300 đồng, kể mấy bên cạnh bẩn quần áo nữa.”
La Tiếu nhớ cô gái đó lúc nãy còn khoe khoang cái áo với bạn cùng bàn: “Người cũng điêu , 300 đồng là đúng giá . Đó là mẫu áo dáng dài mới nhất ở Thượng Hải đấy. Chỉ tội nghiệp cô nàng, mới mặc khoe bao lâu hắt nước canh.”
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
Tuy miệng thương cảm nhưng mặt La Tiếu hiện rõ vẻ hả hê. Cô gái chuyện kiêu ngạo quá, còn chê bai bạn cùng bàn, La Tiếu vốn ưa.
Lục Nghị Thần cưng chiều xoa đầu cô: “Em xem cái mặt kìa, hả hê quá mức đấy.”
“Rõ lắm hả ?”
Lục Nghị Thần gật đầu .
“Tại cô lúc nãy khoe khoang quá, còn chê bạn cùng là quê mùa, em ngứa cả tai.”
Ăn xong, hai vui vẻ rời khỏi nhà ăn.